Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 628 - Chương 628 - Ấn Ký Thân Phù

Chương 628 - Ấn Ký Thân Phù
Chương 628 - Ấn Ký Thân Phù

Chương 628: Ấn Ký Thân Phù

Tóc Đuôi Ngựa đứng lên, nhìn chòng chọc vào Giang tổng như muốn ăn tươi nuốt sống nàng, nhưng ngay sau đó Tóc Đuôi Ngựa hình như nhớ ra cái gì, sực hiểu ra:

“Không đúng, họ Giang, Sư Tử Phiên Thiên Ấn của nhà ta bị ngươi trộm đi đúng không?”

Giang tổng cười khẩy:

“Nếu ta có bản lĩnh ấy thì còn chờ tới hôm nay mới trộm à?”

Tóc Đuôi Ngựa siết chặt nắm đấm, nghĩ thầm cũng có lý, thế là hừ một tiếng rồi nói:

“Cũng phải, chỉ dựa vào mình ngươi thì không có năng lực này.”

Giang tổng đáp lại:

“Là do ngươi tự lấy đá đập vào chân mình thôi! Mời cái gì không mời lại mời hồ tiên vào nhà, đáng đời!”

Không ngờ Tóc Đuôi Ngựa đần mặt ra:

“Hồ tiên? Ngươi nói linh tinh cái gì thế, ta tìm hồ tiên ở đâu ra? Ta mà có năng lực mời hồ tiên thì đã cầu xin hồ tiên làm thịt ngươi rồi, ngươi còn có thể sống đến bây giờ chắc?”

Ta thấy rõ ràng khi nói câu này, tuy đôi mắt của Tóc Đuôi Ngựa đỏ hoe nhưng lại sáng rõ, nàng không nói dối.

Quái lạ, không phải nàng mời tam tỷ đến để đối phó cậu ấm sao?

Vậy thì tam tỷ do ai mời đến?

Nhưng quan trọng hơn là, có thể thấy thứ có thể đối phó tam tỷ ở trong nhà họ Lưu!

Ta hỏi ngay:

“Lưu phu nhân, ta muốn hỏi ngươi một việc...Trong nhà các ngươi có món đồ nào có liên quan đến hồ Cửu Lý không?”

Tóc Đuôi Ngựa không ngờ tên nhà quê như ta lại hỏi một câu không đầu không đuôi như thế, nàng khinh thường ra mặt, không muốn để ý đến ta, nhưng nghe xong câu hỏi của ta thì cảm thấy kỳ lạ, nàng hỏi thư ký của mình, rồi ngẩng đầu nhìn ta với vẻ nghi ngờ:

“Sao ngươi biết?”

Vậy thì đúng rồi!

Ta hỏi ngay:

“Đó là gì?”

Tóc Đuôi Ngựa khó hiểu:

“Là tượng Thủy Thần, làm sao?”

Thủy Thần...Thứ có thể đối phó tam tỷ hiển nhiên chính là nó!

Hơn nữa...Liệu thứ này có liên quan gì đến Tiêu Tương không?

Ta hỏi:

“Có thể cho ta mượn bức tượng Thủy Thần ấy một lát được không?”

Tóc Đuôi Ngựa sửng sốt rồi nở nụ cười:

“Cho ngươi mượn? Ngươi nằm mơ đi thì hơn, chỉ bằng việc ngươi có quan hệ với nhà họ Giang, cho dù phải đốt nó thì ta cũng không bao giờ cho ngươi mượn!”

Đúng như tác phong của Tóc Đuôi Ngựa.

Ta suy nghĩ, ta nhớ rõ ràng tam tỷ nói lúc đi ra thì bị thương, lảo đảo bỏ lại gần giếng Lương Thủy.

Ta hỏi thăm ra giếng Lương Thủy nằm ở phía đông, ta nhìn kỹ thì mừng rơn, bên dưới giếng Lương Thủy, một luồng bảo khí bốc lên theo hướng Nam Đẩu tinh, tam tỷ chưa kịp đến lấy đi, Sư Tử Phiên Thiên Ấn vẫn còn ở bên trong.

Thế là ta nói:

“Lưu phu nhân, nếu ta có thể giúp ngươi tìm được Sư Tử Phiên Thiên Ấn thì ngươi định trả công cho ta thế nào?”

Lưu phu nhân ngớ ra:

“Dựa vào ngươi á?”

Bình thường, ta đoán nàng sẽ nhổ đờm lên đầu ta luôn, nhưng bây giờ Sư Tử Phiên Thiên Ấn bị mất, nàng không dám từ bỏ bất kỳ hy vọng nào.

Vì thế nàng nói ngày:

“Nhà...À không, chàng trai, nếu ngươi thật sự có thể tìm được Sư Tử Phiên Thiên Ấn về thì ngươi đưa ra điều kiện gì cũng được!”

Vậy thì tốt...Ta đã tìm được Sư Tử Phiên Thiên Ấn, có thể đổi được tượng Thủy Thần, tức là có thể đối phó tam tỷ.

Giang tổng cảm thấy khó chịu:

“Đại sư, con trai ta đang chịu khổ đấy...Ta là người mời ngươi đến mà, ngươi giúp nhà nàng làm gì?”

Ta lắc đầu:

“Hồ tiên không phải do nhà họ Lưu mời về, mời nàng là người khác, chuyện này giải quyết sau. Việc cấp bách hiện nay là tìm được Sư Tử Phiên Thiên Ấn, đổi lấy một thứ khác quan trọng hơn để chữa trị cho con trai ngươi.”

Nếu cứ mặc kệ thì yêu thai sẽ ra đời.

Giang tổng không còn cách nào khác, đành phải đồng ý.

Ta và Trình Tinh Hà lập tức đi đến giếng Lương Thủy, bọn ta vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy nó. Giếng Lương Thủy được đào từ triều đại trước, thoạt nhìn sâu không thấy đáy, cho dù có thể nhìn thấy hào quang tỏa ra từ con dấu thì cũng rất khó vớt nó lên.

Không chỉ có vậy, Trình Tinh Hà nháy mắt ra hiệu cho ta.

Ta ngó sang và cũng thấy được một luồng thanh khí từ nơi xa đang tràn về phía này. Toi rồi, tam tỷ cũng đến lấy Sư Tử Phiên Thiên Ấn!

Phải cướp được nó trước khi họ đến, bằng không làm sao lấy được tượng Thủy Thần nữa.

Trình Tinh Hà lập tức vung sợi dây đỏ ngâm máu chó về phía trước để bảo vệ ta:

“Hay là chúng ta mời người ếch gì đó xuống vớt đi.”

Nói thì dễ lắm, nhưng đâu kịp!

Thanh khí có thể tràn về phía này bất cứ lúc nào, ta nôn nóng, trán toát mồ hôi, nếu thật sự không có cách gì thì ta chỉ có thể tự mình nhảy xuống vớt.

Nhưng khi ta cầm lấy dây thừng để múc nước giếng, ta chợt nhớ ra, đúng rồi, có người có thể giúp ta làm việc này!

Thế là ta giơ tay ấn ký thân phù:

“Hôi Bách Thương, Tiểu Bạch Cước của ta không ở gần đây, ngươi mau ra đây giúp đỡ! Lấy Sư Tử Phiên Thiên Ấn lên cho ta!”

“Chít” một tiếng, một luồng thanh khí chui ra từ ống tay áo của ta, rơi thẳng xuống giếng, sợi dây của Trình Tinh Hà cũng đứt “pặc pặc”, thanh khí ở phía bên kia đã lan đến đây rồi!

Bình Luận (0)
Comment