Chương 633: Kiếp Nạn
Trời ạ, cái con chuột Hôi Bách Thương này cũng biết công nghệ cao các thứ, đúng là khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác mà.
Sau đó Hôi Bách Thương đắc ý nói với chúng ta, đừng nhìn bề ngoài nó như thế, thỉnh thoảng nó cũng biết lướt mấy blog, dừng chân hiện tại, hướng đến tương lai, làm tấm gương tốt cho mấy đứa nhỏ.
Tam tỷ nổi giận gầm lên:
“Mẹ nó, cái đuôi hồ tiên này là...Là ta lấy được quang minh chính đại!”
Lúc đầu tộc Đại Ly Tử cũng sống như thế, biến thành hình người để dụ dỗ thư sinh, ăn tinh khí để tu hành, danh tiếng chỉ đứng sau Hồ Tiên.
Tam tỷ cứ ranh ma quỷ quái mãi như thế, trời sinh thất học, cứ nhìn chằm chằm người yêu của người này đến người khác, người khác thì càng ăn nhiều tinh khí thì bề ngoài ngày càng xinh đẹp, nàng thì vẫn mãi thế, càng ăn lại càng mập.
Mấy chị em cứ cười nhạo nàng mãi, nói nàng ngu xuẩn, chẳng giống Đại Ly Tử chút nào, đúng là khiến tộc Đại Ly Tử mất mặt.
Tam tỷ tức đến nổ phổi, cũng không còn cách nào, đành phải trốn vào trong núi sâu.
Nhưng sau khi trốn một lúc thì nàng lại có được một cơ duyên - nàng gặp được một con thiên hồ.
Trình Tinh Hà nghe thế thì nhìn thẳng:
“Có chín đuôi ư?”
Lúc này Tam tỷ mới gật đầu một cái:
“Ngươi cũng biết à?”
Ai mà không biết chứ? Thê tử Đồ Sơn thị của Đại Vũ, sủng phi Đắc Kỷ của Trụ Vương, không phải đều là Cửu Vĩ Hồ à?”
Tam tỷ mất hết bình tĩnh, khiến chúng ta phải nghe hết, không được cắt ngang.
Trình Tinh Hà vội bịt miệng lại, Tam tỷ thì tiếp tục kể. Lúc đó hình như Cửu vĩ thiên hồ đang bảo vệ thứ gì đó, bị thiên lôi cướp được, đã thoi thóp rồi, Tam tỷ thấy nàng đẹp vô ngần nên ngậm thảo dược đến cứu nàng.
Cửu vĩ thiên hồ để báo đáp ơn cứu mạng của nàng nên đưa cho nàng một cái đuôi.
Cái đuôi đó màu trắng, còn có cả tiên linh khí.
Tam tỷ vô cùng vui vẻ, nhịn nhau chặt đứt đuôi của mình, nối đuôi thiên hồ vào.
Lúc này nàng không chỉ có thể biến thành cụ già mà còn có được tiên linh khí, thực lực có thể giết chết đám chị em trong nháy mắt, vô cùng vui vẻ.
Mà lúc thiên hồ ra đi, thiên hồ có nói tháng nào năm nào đó Tam tỷ sẽ có một kiếp nạn, lúc ấy ngươi phải chuẩn bị cho kĩ, nếu nhẹ thì vứt đuôi, nặng thì nộp mạng.
Chuyện này khiến Tam tỷ hoảng sợ, nói đó là kiếp nạn gì.
Thiên hồ lập tức nói cho nàng, nói kiếp nạn này không thể nói ra, nếu như có thể lấy được ấn sư tử thiên phiên thì sẽ tránh được một kiếp, nhưng nếu như gặp được người đại quý thì cái đuôi sẽ không còn thuộc về ngươi nữa.
Tam tỷ cũng chẳng biết người đại quý là gì, thiên hồ nói đến lúc đó nàng sẽ tự biết. Nói xong còn bảo ngày thường này phải chăm làm việc thiện, tự sắp xếp ổn thỏa.
Nói xong Tam tỷ lập tức nhìn ta trách móc.
Ta sửng sốt một lúc, lúc đó ta mới chui từ trong tủ qua, chẳng nhẽ ta là người đại quý đó?
Đúng là thiên hồ, việc này cũng tính được ạ?
Ta đột nhiên muốn biết rõ, lập tức hỏi:
“Vậy hôm nay chính là ngày gặp kiếp nạn đó à?”
Tam tỷ gật đầu một cái, nhìn cái đuôi trơ rụi, lại khóc lóc.
Trình Tinh Hà vội nói:
“Cái đó ta cũng hiểu, nhưng mà ngươi muốn ấn sư tử phiên thiên thì có quan hệ gì với công tử đó?”
Nếu như không phải nàng đùa giỡn công tử đó thì chưa chắc đã gặp chúng ta trong cái tủ lớn.
Tam tỷ vùi đầu khóc thút thít:
“Đây là số mệnh!”
Lúc đầu đến ngày này, tim nàng cứ đập rộn lên, sợ mình bị thiên lôi đánh hay gì đó, đi khắp nơi hỏi thăm tin tức của ấn sư tử phiên thiên, có lẽ thứ này cũng không nổi danh như ngọc Bích Hòa nên không hỏi thăm được tin tức. Ngay sau đó có người nói với nàng hắn biết tung tích của ấn sư tử phiên thiến.
Đương nhiên Tam tỷ rất vui, lập tức hỏi hắn ở đâu?
Người kia nói có thể nói cho ngươi biết, nhưng mà có một điều kiện.
Tam tỷ lập tức hỏi hắn, điều kiện gì?
Người kia cười một cách quỷ dị, nói phải khiến một người đàn ông mang thai, dùng mọi cách hành hạ khiến cho hắn ta chịu hết những đau khổ khi mang thai.
Đương nhiên Tam tỷ không hiểu, hỏi vì sao lại muốn làm vậy?
Người kia nói ngươi không cần quan tâm, chỉ cần nói ngươi có làm hay không?
Vì để lấy ấn sư tử phiên thiên, muốn Tam tỷ làm gì cũng được, đương nhiên Tam tỷ đồng ý. Lúc đó Tam tỷ cũng có lòng riêng.
Bởi vì Tam tỷ không chắc mình có thể thoát khỏi kiếp nạn hay không, mà nàng cũng không có đời sau.
Ủy thác này lại không hẹn và hợp với suy nghĩ của nàng, nàng muốn trước khi kiếp nạn đến để lại đứa con nối dõi tông đường. Nếu vậy thì dù mình mất đi đuôi thì cũng có thể để con cái nhận cái đuôi ấy.
Người kia vô cùng vui mừng, mời Tam tỷ đến chỗ công tử ca này.
Mọi chuyện đều thuận lợi, Tam tỷ có đứa con ở chỗ công tử ca này, cũng nhận được tin tức của ấn sư tử phiên thiến.