Chương 646: Ngày Quan Trọng
Càng khỏi phải nói đến tài xế, hắn trợn mắt, nói:
“Ông chủ Giang, ta phục vụ nhà họ Giang bao nhiêu năm rồi mà chưa từng nhìn thấy hai người này, đi con xe ghẻ này mà còn dám đến đây, không biết là thân thích nghèo mạt rệp ở đâu ra, đến đây ăn chùa ở chùa đây mà! Còn dám mơ ước bà chủ, đừng làm bẩn tay ông chủ Giang, để ta dạy cho hắn một bài học!”
Nói rồi hắn vén tay áo lên định đánh ta.
Người phụ nữ tỏ ra lo lắng, còn Lông Ngực bày ra vẻ thích thú.
Tài xế sắp sửa bổ nhào về phía ta, không cần ta ra tay, Trình Tinh Hà đã đạp lên đầu gối của hắn, thân hình một mét tám của hắn lập tức ngã ngửa ra sau, va vào đuôi xe, khiến cảnh báo chống trộm của ô tô rú lên, đuôi xe bị móp một chỗ.
Lông Ngực thấy thế thì trợn trừng mắt, hắn vội vàng xông lên đẩy tài xế ra như mẹ mình bị thương, sờ lên vết móp rồi nghiến răng nghiến lợi quay đầu lại nhìn bọn ta:
“Ngươi có biết chiếc xe này bao nhiêu tiền không hả? Các ngươi bán thận cũng không đền nổi đâu!”
Trình Tinh Hà mỉm cười khí phách:
“Đại ca, cho ngươi một triệu, khỏi cần tìm tiền trả!”
Tài xế và Lông Ngực đều ngớ ra, hai người họ nhìn nhau, Lông Ngực có hơi sợ, dò hỏi:
“Tiền đâu?”
Trình Tinh Hà khoát tay:
“Ta đã bảo ngươi không cần tìm mà, có tìm cũng không tìm thấy!”
Lông Ngực và tài xế giận tím mặt, lập tức xông lên đánh Trình Tinh Hà. Ta sợ Trình Tinh Hà bị thương nên vội vàng che chở Trình Tinh Hà, ta vung tay, Lông Ngực và tài xế đồng thời nện lên đuôi xe, khiến đuôi xe lồi lõm như bề mặt mặt trăng.
Người phụ nữ sợ làm to chuyện, vội ngăn cản chồng mình, đồng thời nháy mắt ra hiệu cho bọn ta:
“Các ngươi đi mau, đi mau...”
Nhưng Lông Ngực đã bật dậy như cá chép lộn vòng, hắn đẩy người phụ nữ ra, quát vào mặt ta:
“Hôm nay không đánh cho thằng rẻ rách nhà ngươi nằm đi ngoài thì ông đây không phải họ Giang!”
Đúng như những gì ta xem tướng cho hắn, Lông Ngực chảy máu mũi, giống như hai sợi dây đỏ treo trên lỗ mũi.
Nhưng đột nhiên một giọng nói vừa uy nghiêm vừa ngọt ngào vang lên:
“Chú ba, ngày quan trọng của gia tộc mà ngươi làm gì thế?”
Giang tổng!
Vừa thấy Giang tổng đến, Lông Ngực vô cùng kích động, hắn lau máu mũi, cười khúm núm với nàng:
“Cháu gái à, một thời gian không gặp, ngươi càng ngày càng xinh đẹp! À, dự án lần trước ta nói với ngươi, ngươi đã xem chưa?”
Nói xong hắn lại gần Giang tổng với thái độ niềm nở, còn giơ tay đẩy bọn ta ra:
“Không biết hai thằng ranh này là thân thích ở đâu ra, đang gây sự với ta, không làm cháu gái sợ chứ...”
Giang tổng kéo ta lại, hỏi han ân cần:
“Em trai, ngươi có bị thương không?”
Ta lập tức xua tay:
“Tỷ tỷ yên tâm, ta da thịt dày béo, chỉ có điều xe của chú họ của ngươi...”
Lông Ngực và tài xế nghe thấy thế thì ngớ ra, không tin vào tai mình:
“Em trai...”
Giang tổng nhìn chằm chằm chiếc xe kia:
“Đây là...”
Lông Ngực quan sát ta tỉ mỉ, chợt khựng lại, rồi đột nhiên xoay người lại cho tài xế một bạt tai:
“Ngươi mù à, xe của mình đâm vào người khác lại dám đổ vạ cho cháu trai ta!”
Tài xế bị đánh thì đần mặt, hắn bụm mặt xoay vài vòng tại chỗ mới đứng vững, hắn hoàn hồn, cuống cuồng nói:
“Xin lỗi, xin lỗi, ta lái xe không vững, gây rắc rối cho các ngươi, để ta lùi xe lại nhường chỗ cho các ngươi...”
Nói xong hắn lảo đảo đi ra ngoài, nhường chỗ đỗ xe.
Còn Lông Ngực cầm tay ta:
“Có câu gái mười tám lột xác xinh như hoa, con trai cũng thay đổi nhanh quá, thì ra cháu trai cả là người nhà các ngươi, ta không đến nhà một thời gian rồi nên không quen, chú ba không hiểu chuyện, nhận lỗi với ngươi, ngươi độ lượng bỏ qua cho...”
Giang tổng xua tay:
“Về sau sẽ quen biết, được rồi, chúng ta vào thôi.”
Lông Ngực còn định lại gần nhưng Giang tổng rất phô trương, một đám nhân viên rầm rộ theo sau, Lông Ngực không chen vào được, thế là nhảy loi choi ở phía sau, hắn phát hiện ta đang nhìn hắn thì còn cười làm lành với ta.
Thư ký vẫn đi theo sau lưng Giang tổng, ta hỏi hắn ngươi kia là ai?
Thư ký nói cho ta biết, đó là bà con xa lắc xa lơ, cách dòng chính của Giang tổng năm đời, nhưng ỷ vào danh tiếng của nhà họ Giang, lại thêm da mặt dày, không ít lần hắn mượn cơ hội hốt bạc, nghe nói cấp dưới toàn làm ăn kinh doanh không đứng đắn, thân thích gần của nhà họ Giang đều coi thường hắn.
Thảo nào.
Thư ký còn nói thêm, mấy năm trước bởi vì gây sự hủy hoại thanh danh của nhà họ Giang thế là bị trục xuất, nhưng bây giờ lấy công chuộc tội nên được trở về: Khi nhà họ Giang cần tìm chỗ đẹp để chuyển nhà thờ tổ đi, không biết hắn tìm được mảnh đất tốt này kiểu gì.
Hả? Lông Ngực còn biết xem phong thủy cơ à?
Trước mắt chính là nhà thờ tổ được xây dựng rất hoành tráng, người đứng đầy xung quanh, từ diện mạo và khí chất có thể thấy họ đều là con cháu danh môn.
Ta vô thức quan sát khắp nơi, thế rồi ta ngẩn ra, nơi này có vấn đề!