Chương 657: Lão Tam
Như ta đã nói trước đó, trì hoãn ở đây càng lâu thì sẽ đoạn tử tuyệt tôn, những đứa trẻ đó còn trẻ tuổi và yếu ớt, khi xảy ra chuyện, chúng sẽ là người đầu tiên gánh chịu xui xẻo. Cầm tinh càng nhỏ và bát tự càng nhẹ thì sẽ càng nguy hiểm.
Lúc này, đột nhiên một người phụ nữ vội chạy tới, lớn tiếng nói:
"Hai người các ngươi đang làm gì vậy, các ngươi đã hại Tiểu Bảo của ta!"
Đây chẳng phải là người chị dâu quả phụ hung dữ đó sao?
Nhìn thấy ấn đường của nàng, ta lập tức cau mày...cung Tử Nữ của người chị dâu này chuyển màu đen, nếu tiếp tục để mặc không lo thì nàng sẽ mất mạng.
Nói rồi, nàng lập tức chạy về phía ta và túm lấy ta:
“Ngươi mau đi xem Tiểu Bảo của ta, bây giờ ngươi hãy đi xem Tiểu Bảo giúp ta!”
Một người trông giống bảo mẫu đã mang đứa bé đến, vừa rồi đứa bé đó còn nhảy nhót vui đùa, nhưng một lúc sau sắc mặt liền tái nhợt và nằm bất động.
Trẻ em sẽ không thể giả vờ bệnh, ở mức độ này, chúng có vẻ không ổn nữa rồi.
Bạch Hoắc Hương ngay lập tức bắt mạch cho đứa bé, sau đó quay lại nói:
"Linh hồn của đứa bé không chịu được tà khí, bị thổi bay rồi, nếu không giải quyết trong vòng một canh giờ thì Đại La Tiên cũng không cứu được nó."
Họ đã nhìn thấy năng lực của Bạch Hoắc Hương khi nàng giải cứu Cửu thúc, tất cả đều nhìn chằm chằm.
Người chị dâu quả phụ đó thì khỏi phải nói nữa, toàn thân mềm nhũn ngồi phịch xuống đất khóc rống lên:
“Các ngươi bỏ mặc không lo, các ngươi khi dễ mẹ con quả phụ ta...cha ơi, chồng ơi, các ngươi ở trên trời nhìn xuống mà xem, một giọt máu đào hơn ao nước lã, sao có thể ức hiếp con chúng ta như vậy..."
Trình Tinh Hà thấp giọng nói:
"Chồng và cha ngươi cũng không vừa ý..."
Quả nhiên, Trình Tinh Hà còn chưa nói hết câu, hai bài vị sau lưng nàng đột nhiên rơi "bụp" một tiếng, những người đứng gần đó giật mình một phen, đi tới nhặt lên xem thì sắc mặt đều tái nhợt.
Đó là bài vị của chồng và cha nàng.
Đây chẳng khác nào người thân đã chết của nàng hiển linh, những người còn lại của Giang gia nhanh chóng vây lấy Giang Cảnh.
“Tiểu Cảnh, ngươi xem có thể nghĩ ra cách giải quyết nào không?”
Giang Cảnh hít một hơi, sau đó bất đắc dĩ nói:
"Ta cần chút thời gian ..."
Người chị dâu quả phụ bất chấp tất cả, lập tức mắng:
"Huynh đệ của ngươi sắp chết rồi mà ngươi còn cần thời gian à, ngươi học được bao nhiêu thứ kỳ quái như vậy, bị chó ăn hết rồi sao?"
Sắc mặt Giang Cảnh càng thêm lúng túng:
"Giang gia chúng ta rõ ràng đã vướng vào thứ đó, ta phải tìm hiểu rõ ràng..."
Mọi người chỉ quan tâm đến vấn đề trước mắt, Giang Cảnh còn chưa nói xong, những người nhà họ Giang đã lập tức nhìn sang ta...đặc biệt là những người có con nhỏ, sợ trì hoãn thêm nữa thì con cái sẽ gặp xui xẻo, họ nhanh chóng vây lấy ta:
“Người anh em kết nghĩa, chúng ta đều là người một nhà, chuyện này e phải phiền đến ngươi rồi!"
Họ không còn tin vào Giang Cảnh nữa.
Điều này khiến Giang Cảnh rất tức giận, hắn nổi giận muốn bốc khói.
Thật ra, năng lực của Giang Cảnh không hề kém cỏi, phạm vi hiểu biết cũng không hề kém cạnh ta, chỉ là hắn đến quá muộn nên không biết nguồn gốc của cái rương này.
Bạch Hoắc Hương kéo ta:
"Ngay cả Địa cấp mà còn không xử lý được, ngươi phải cẩn thận đấy."
Ta gật đầu, quay người nói:
"Nói thật với các ngươi, oan có đầu nợ có chủ, quái vật ba mắt này cũng không phải muốn làm khó toàn bộ người nhà Giang gia, chỉ cần tìm ra tên đầu sỏ là được rồi."
Thấy đứa bé chỉ có thể thở ra mà không thể hít vào, người chị dâu quá phụ đột nhiên đứng dậy, hai mắt đỏ hoe hét lên:
“Sao ngươi không nói sớm, rốt cuộc kẻ cầm đầu là ai?”
Người chị dâu quả phụ vì chuyện của đứa bé nên đã không còn sáng suốt, có người đã sớm hiểu ý của ta:
“Có phải là do tên lão tam mở cái rương ra không?”
"Mau gọi lão tam đến đây."
"Đúng vậy, nếu không phải hắn chiếm đoạt đất đai của người khác, chúng ta cũng đâu bị liên lụy."
Giang Cảnh lạnh lùng quan sát, dường như muốn nhìn xem ta sẽ sử dụng những mánh khóe gì.
Vợ chồng lão tam đã được đưa đến, lão tam biết rõ ta là người gọi hắn đến, hắn nổi giận đùng đùng như muốn đánh ta một trận:
“Tên tiểu tử nhà ngươi lại muốn giở trò gì vậy? Mảnh đất này cũng đâu phải do ta cố ý gây ra, sao ngươi cứ phải ra lệnh gọi ta đến làm gì?"
Vừa nói hắn vừa nhìn sếp Giang với vẻ khinh bỉ, lẩm bẩm gì đó, hắn không dám lớn tiếng, nhưng chắc chắn đó không phải lời lẽ tốt đẹp gì.
Chỉ vì ngươi không cố ý nên ngươi không có tội?
Vợ của lão tam sợ hãi đến nỗi sắc mặt tái nhợt, vội nói:
"Có phải...lại xảy ra chuyện gì không?"
Người chị dâu quả phụ lập tức xông tới chỗ vợ của lão tam:
"Ngươi còn mặt mũi hỏi sao, nếu Tiểu Bảo nhà ta xảy ra chuyện gì, ta sẽ sẽ lột da vợ chồng các ngươi!"
Người chị dâu quả phụ thấp hơn một vế so với tên đàn ông ngực đầy lông lá, nàng làm thế này là đại nghịch bất đạo, cuối cùng cũng sẽ bị đá ra ngoài.