Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 672 - Chương 672 - Thiệp Mời Bị Từ Chối

Chương 672 - Thiệp Mời Bị Từ Chối
Chương 672 - Thiệp Mời Bị Từ Chối

Chương 672: Thiệp Mời Bị Từ Chối

Hắn cũng là người quen, đây không phải là cháu trai của bà Mạc Long sao?

Hắn định phóng hỏa đốt cây?

Ta lập tức đi tới, nhấc hắn lên:

"Ngươi không biết đánh lửa nguy hiểm sao?"

Thằng nhóc đó hình như muốn đốt thứ gì đó trên cây, vừa mới vui vẻ đã bị ta kéo lại, hắn có hơi sửng sốt, sau đó đá ta một cái:

“Lại là tên rách rưới nhà ngươi, mau thả ta ra, không thôi ta bảo bà ta xử đẹp ngươi đấy!"

Rách rưới? Đầu óc của trẻ con ngày nay chứa những thứ gì vậy?

Lúc này, ta vẫn có thể nhìn ra cung Tai Ách của đứa trẻ này có luồng khí đen nhàn nhạt, có vẻ như nó sắp gặp xui xẻo.

Trình Tinh Hà tóm lấy ta:

"Thất Tinh, ngươi đang làm trò gì vậy, ngươi dám đắc tội với cháu trai của bà Mạc Long sao?"

Đứa trẻ đó nhân cơ hội vùng ra khỏi vòng tay ta và chạy vào trong, vừa chạy vừa mắng ta, đại khái bảo ta cứ chờ chịu chết.

Trình Tinh Hà thở dài hết lần này đến lần khác, nói rằng ta rảnh rỗi sinh nông nổi.

Ta dập tắt ngọn lửa trong hốc cây, đây không phải là chuyện bao đồng, chúng ta đến đây dự đại hội, nếu nó thực sự bắt lửa thì sẽ gặp xui xẻo.

Ô Kê dẫn chúng ta vào trong, nói rằng vẫn là sư phụ có mắt nhìn xa trông rộng.

Không hẳn là nhìn xa trông rộng, ta chỉ cảm thấy cái cây này.có điều gì đó không ổn.

Vừa đi, ta không khỏi ngoái đầu nhìn lại cái cây, sau đó ngẩn người một lúc, chỉ thấy cái cây đó hơi cúi về phía ta giống như đang cúi đầu vậy!

Nhưng bây giờ...hoàn toàn không có gió!

Bạch Hoắc Hương đưa tay ra và đánh vào đầu ta:

"Ngươi chưa từng thấy thứ này sao? Đó là mộc tinh.”

À, nàng nói vậy khiến ta nhớ ra...trên đời này quả thật có một thứ như vậy.

Cái gọi là Mộc Tinh, thật ra giống như Bảo Gia Tiên trong truyền thuyết phương bắc, là một yêu tinh có thể canh giữ nhà cửa.

Chỉ có trên linh mộc tích tụ bao năm mới sinh ra mộc tinh, trong sách cổ thường có ghi chép, viết rằng thỉnh thoảng có người xuất hiện trên cây đại thụ ở chùa chiền, nhưng chỉ có thể nhìn từ xa, khi đến gần thì không thể thấy.

Cây đại thụ trong nhà có thể sinh ra mộc tinh, có nghĩa đây là gia tộc có phúc khí lớn, đại cát tường.

Giang gia này dường như có đủ thiên thời địa lợi nhân hòa....quả thật là đang trên đà thịnh vượng.

Nhưng...mộc tinh là điềm lành, tại sao trên cây đại thụ này lại bao trùm oán khí?

Bỏ đi, chuyện của Giang gia liên quan gì đến ta...ta còn chưa tính sổ xong với Giang Thần.

Đầu óc ta nhanh chóng quay cuồng...không ngờ bây giờ hành khí của tên đó lại mạnh như vậy, chẳng lẽ hắn đã lấy hết hành khí còn lại của lão Hải?

Nếu là vậy, ta thật sự tạm thời không thể xử lý hắn, ta phải nghĩ cách khác...bất kể là cách nào, nếu có thể báo thù thì đều là cách tốt, ta nhất định phải xả giận cho Tiêu Tương.

Lúc này, Trình Tinh Hà hỏi thăm từ chỗ Ô Kê:

"Ta nghe nói đại hội thanh nang này bàn về tứ tướng cục, này, ngươi có tin tức độc quyền gì không?"

Ô Kê nghe đến đây, sắc mặt có chút khởi sắc:

"Đương nhiên rồi, gần đây việc liên quan đến tứ tướng cục rầm rộ như vậy, bên phía phủ Thiên Sư sắp không trấn áp được nữa rồi, trong ngành của chúng ta cũng có không ít người có ý kiến với việc làm của phủ Thiên Sư, vì vậy nên mới muốn cùng thảo luận để xử lý chuyện về tứ tướng cục."

Họ cũng muốn can thiệp? Chuyện về tứ tướng cục quả thật ngày càng rầm rộ...muốn phá vỡ cục diện này đương nhiên sẽ càng ngày càng khó khăn.

Đây không phải là tin tốt đối với Trình Tinh Hà, hắn không khỏi cau mày, lẩm bẩm rằng những người này thật sự rất tọc mạch.

Ô Kê nói tiếp:

“Không những thế, ta còn nghe ông ngoại nói rằng có người sẽ công bố một bí mật lớn về tứ tướng cục tại đại hội.”

Ta và Trình Tinh Hà nhìn nhau, bí mật lớn? Đó có thể là bí mật gì?

Ô Kê xua tay:

“Nếu đã là bí mật lớn, đương nhiên không thể tiết lộ trước, lát nữa các ngươi sẽ biết.”

Nói đến đây, điện thoại của Ô Kê reo lên, sau khi nghe điện thoại xong, hắn xin lỗi và nói với ta hắn có chuyện phải đi trước, bây giờ đã đến đại hội thanh nang, chắc hẳn người muốn hãm hại ta cũng sẽ không dám ra tay, hắn bảo ta xếp hàng trước và hẹn lát nữa gặp lại.

Ta đồng ý, còn hắn vội vã bước vào.

Vừa đi, Trình Tinh Hà vừa xoa xoa hai tay:

"Thật đúng lúc, ngươi nói xem, có phải bí mật lớn kia có liên quan đến Chân Long huyệt không?"

Nhưng ai biết rằng ta mơ hồ có một linh cảm chẳng lành...nhìn cánh cổng lộng lẫy mà u ám này, nó giống như cái miệng đang há to của một con dã thú khổng lồ muốn nuốt chửng con người.

Khi bước vào cổng Giang gia, ôi mẹ ơi, ta thấy bên trong được bảo vệ nghiêm ngặt và họ đang kiểm tra thiệp mời từng người một, khi đến lượt ta, người kiểm tra thiệp mời đã trực tiếp ngăn tôi lại và lạnh lùng nói:

“Sư phụ không đến, đồ đệ cho dù có thiệp mời cũng không thể vào, mời về cho."

Ta vội vàng nói với hắn rằng ta không có sư phụ và giấy mời này là của ta.

Bình Luận (0)
Comment