Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 673 - Chương 673 - Làm Chứng

Chương 673 - Làm Chứng
Chương 673 - Làm Chứng

Chương 673: Làm Chứng

Khi ta nói xong, người kiểm tra cùng người vào cửa nhìn nhau cười, trong đó có một cô gái trang điểm lộng lẫy, nàng liếc mắt nhìn ta và thấy không có chuông Phong Thủy, thương hại nhìn ta:

“Tên lỗ mãng kia, ngươi có phải người ngành này không? Đại hội thanh nang chỉ mời những người thuộc ngành phong thủy ưu tú như chúng ta, ta đã đến tham dự mấy trăm năm, chưa bao giờ từng thấy có mời Huyền cấp đến tham dự, trước khi nói khoác thì cũng nên lấy gương soi lại mình. "

Quả thật, những người này đều có ánh sáng công đức của Địa cấp.

Người kiểm tra giấy mời cũng thấy phiền phức xua tay, ra hiệu cho mấy người đến đuổi chúng ta ra ngoài.

Trình Tinh Hà nhất thời trở nên lo lắng:

"Có đúng vậy không, ngươi chỉ cần nhìn là biết sao?"

Những người kiểm tra thư mời thậm chí không thèm nhìn lại lần thứ hai:

"Với phẩm cấp này của các ngươi, không cần nhìn cũng biết...ngươi đã ảnh hưởng những người khác vào tham dự, nếu còn không đi, đừng trách ta không khách sáo."

Trong lúc nói, một vài vệ sĩ bước ra và muốn bắt chúng ta ra ngoài trong khi những người cười nhạo chúng ta thì nhìn chúng ta như những con khỉ.

Thật là khinh người...Ta đang định nói thì một giọng nói trong trẻo đột nhiên vang lên:

"Ta có thể làm chứng, thiệp mời này của hắn là thật, cho hắn vào đi."

Vừa nghe thấy giọng nói này, ta lập tức nghiến răng nghiến lợi...Giang Thần.

Những người này khi thấy Giang Thần, ánh mắt lập tức sáng lên:

"Đây không phải Giang công tử sao?"

"Lệnh tôn gần đây có khỏe không?"

Người phụ nữ trang điểm lộng lẫy thì không cần phải nói nữa, nàng đẩy ta ra và tiến về phía Giang Thần:

"Giang công tử, nghe nói ngươi rất hứng thú với phong thủy, chi bằng hôm nay ta ngồi chung với ngươi để kể lại cho ngươi những chuyện trong ngành của chúng ta ..."

Trình Tinh Hà không khỏi thấp giọng mắng:

"Đám cháu chắt này đúng là không coi ai ra gì."

Giang Thần vẫn phong thái quý tử đó, dường như từ nhỏ hắn đã sống trong môi trường được người người ngưỡng mộ nên đã sớm quen với kiểu nịnh nọt này, hắn đối nhân xử thế rất chu toàn, sau đó hắn nháy mắt với ngườit kiểm tra giấy mời.

Lúc này thanh tra mới định thần lại, vội vàng cho ta vào:

"Ta không biết ngươi là người quen của Giang công tử, thảo nào Huyền cấp cũng có tên trong danh sách...mời vào mời vào!"

Giang Thần không nói gì, trái lại Giang Cảnh không chịu yên lặng, hắn thò đầu ra nói với giọng khinh miệt:

“Ăn nói cho cẩn thận, tiểu tử này không có quan hệ gì với nhà họ Giang bọn ta, chủ yếu là chú nhỏ nhân từ, thấy hắn đáng thương thôi, bằng không...”

Nghe vậy, vẻ mặt của nhân viên kiểm tra tức khắc thay đổi, họ bắt đầu nhìn ta với ánh mắt trào phúng.

Ta bình tĩnh nhìn hắn, mở thiệp mời ra:

“Hắn nói đúng, ta không có quan hệ gì với nhà họ Giang, ngươi nhìn cho rõ, tấm thiệp viết tên ai. Ta không quan tâm mấy trăm năm qua có Huyền cấp nào được mời không, nhưng hôm nay ta được mời đến đây.”

Nhân viên kiểm tra ấy bất giác cảm thấy kinh sợ, hắn quan sát thiệp mời cẩn thận, ngay sau đó sắc mặt thay đổi, nhìn ta với ánh mắt khó tin:

“Là thật...”

“Hắn là Huyền cấp đầu tiên được mời trong những năm qua!”

“Rốt cuộc hắn có lai lịch thế nào?”

Mấy người nhìn nhau, không dám nhiều lời nữa mà lập tức nhường chỗ cho ta. Thậm chí ánh mắt họ nhìn ta có vài phần kiêng dè.

Giang Cảnh không phục, đang định lên tiếng thì bị Giang Thần kéo lại, hắn nhìn ta với vẻ hứng thú.

Trình Tinh Hà rất đắc ý, huých Bạch Hoắc Hương:

“Thất Tinh thế kia có phải trông rất đẹp trai không?”

Nhưng Bạch Hoắc Hương lắc đầu:

“Ta cảm thấy hình như hắn thay đổi rồi.”

Ta không nhiều lời nữa mà đi thẳng vào cửa, quả nhiên bên trong toàn là những thiên sư Địa cấp ưu tú, người nào người nấy cũng có phong thái xuất chúng, họ đều đang nói về chuyện hôm nay.

“Chuyện tứ tượng cục gây náo động dữ lắm, Lý Mậu Xương bó tay chịu chết, đúng là đồ vô dụng.”

“Đến ở rể mà, lên làm thiên sư thủ tịch nhờ vợ, ngươi nói xem hắn thì có bản lĩnh gì?”

“Chuyện của tứ tượng cục còn phải nhờ những thiên sư đủ tư cách chúng ta đến đại hội Thanh Nang mới giải quyết được.”

“Đúng vậy, loạn thế xuất anh hùng, đây là cơ hội để nổi danh. Nghe nói Hải lão đầu bị bệnh, trở thành người yếu nhất trong mười hai Thiên cấp, nếu chúng ta cố gắng thì biết đâu vị trí ấy sẽ thuộc về chúng ta...”

Hải lão đầu xảy ra chuyện thật rồi ư?

Dõi theo tầm mắt của họ, trong sảnh có rất nhiều ghế được xếp ở hai bên, ở bàn trên cùng có mười hai chiếc ghế xếp có tay vịn.

Đó là vị trí của mười hai Thiên cấp.

Nhưng có lẽ chưa đến giờ nên mười hai chiếc ghế ấy đều trống không.

Ánh mắt của mọi người dán chặt vào những chiếc ghế ấy. Đó là đỉnh kim tự tháp trong nghề, có ai không muốn ngồi vào đó chứ?

Trình Tinh Hà kích động:

“Hôm nay chúng ta có thể tận mắt nhìn thấy mười hai Thiên cấp rồi, đi khoe với người khác thì ngầu lắm đây...”

Bạch Hoắc Hương lườm cháy mặt, nói hắn rất giống nhà quê mới lên tỉnh, Trình Tinh Hà không vui, hai người họ bắt đầu đấu võ miệng.

Bình Luận (0)
Comment