Chương 674: Đại Hội Thanh Nang
Ta không xen vào họ, thấy trên ghế ở hai bên đều có tên thì đi tìm chỗ ngồi của mình, ở hàng cuối cùng.
Có lẽ vị trí ngồi được xếp theo cấp bậc.
Giới phong thủy có điểm tương đồng với nhiều ngành nghề truyền thống, chú trọng việc tôn sư trọng đạo, sư phụ ngồi trước, đồ đệ đứng sau. Thật ra, dãy phía sau cũng có ghế, nhưng theo quy củ, đồ đệ có ghế cũng không được ngồi để bày tỏ sự tôn kính.
Ta lại cảm thấy chẳng sao cả, có bị trĩ đâu mà không thể ngồi.
Không ngờ ta vừa mới đặt mông lên ghế, đột nhiên có người hét lên:
“Ngươi là ai?”
Tiếng hét làm ta giật nảy mình, quay đầu lại thì thấy là một người phụ nữ có dáng cằm nhô ra.
Người phụ nữ này ăn mặc quần áo dân tộc kỳ lạ, một tay còn che ngực, nhìn ta như nhìn quái vật
Ai không biết lại tưởng ta làm gì nàng.
Tiếng hét của nàng hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người xung quanh.
Người phụ nữ ấy đứng dậy, chỉ vào ta và nói:
“Ngươi không phải người trong giới phong thủy đúng không? Là đệ tử mà lại ngồi ở ghế trên làm gì? Như thế là đại nghịch bất đạo, sau khi chết sẽ bị chiên trong vạc dầu!”
Sau đó lại thấy ta mới chỉ là Huyền cấp, không giống như người có mặt trong danh sách khách mời.
Ta mở thiệp mời ra, nàng nhìn rồi khoanh tay, lắc đầu nguầy nguậy:
“Không thể nào, đây là đại hội Thanh Nang, anh tài khắp cả nước xếp hàng dài cũng không vào được, tại sao lại cho ngươi lẻn vào?”
Ai lẻn vào hả?
Người phụ nữ này cũng chỉ là Địa cấp bậc bốn, cao hơn ta một cấp bậc mà thôi, sao lại cảm thấy ưu việt hơn người khác như thế?
Trông nàng như sợ ta có bệnh truyền nhiễm nào đó sẽ lây sang cho nàng ấy.
Mọi người xung quanh nghe vậy thì ghé tai nhau bàn tán:
“Đúng là Huyền cấp thật...”
“Ai gửi thiệp mời thế, hạng người này mà cũng vào được thì đại hội Thanh Nang còn uy tín gì nữa?”
Những người này phải liều mạng cạnh tranh mới leo lên được vị trí như bây giờ, vì thế thấy một Huyền cấp như ta thế mà lại có thể nghênh ngang ngồi cùng với họ thì đương nhiên cảm thấy không công bằng.
Người phụ nữ cằm vểnh liếc eo ta, không nhìn thấy chuông phong thủy, vẻ mặt càng thêm kinh hãi:
“Ối giời ơi, không chỉ là Huyền cấp mà còn là chồn hoang không môn không phái!”
Mọi người cũng hết sức kinh ngạc:
“Đúng là vậy thật, thứ chó mèo gì cũng có thể chiếm một ghế, đại hội này không biết ngượng mà gọi là đại hội tinh anh à?”
Cằm Vểnh đứng dậy, dường như rất sợ hãi:
“Ta không thể ngồi với loại người này được, quá mất mặt! Ai không biết lại tưởng ta và hắn có quan hệ gì!”
Hình như ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi đấy?
Thậm chí nàng còn bịt mũi, muốn đổi chỗ, nàng nói nàng dị ứng loại bàng môn tả đạo.
Nhưng những người xung quanh đều tránh xa ta, không một ai muốn ngồi cạnh ta.
Trình Tinh Hà không kìm nén được:
“Bắt nạt người khác quá đáng, chúng ta quang minh chính đại đi vào bằng thiệp mời…”
“Ngươi muốn đổi chỗ đúng không?”
Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên:
“Ta đổi với ngươi!”
Người xung quanh nghe thấy giọng nói này thì ngớ ra, mọi ánh mắt đổ dồn về nơi phát ra âm thanh.
Ta quay đầu lại, tức khắc phấn khởi, là Hoàng lão đầu!
Hoàng lão đầu vẫn không thay đổi, lưng vẫn gù, khi cười chỉ thấy răng không thấy mắt:
“Lý lão đệ, ngươi khôi phục nhanh nhỉ, lần trước gặp mặt ngươi hãy còn bị người ta đánh thành giò nát kia mà!”
Lần trước may mà có Hoàng lão đầu dắt người của Thiên Sư phủ rời đi, bằng không ta có lẽ đã bị bắt đi chôn sống rồi, ta vội nói:
“Chuyện lần trước phải cảm ơn lão ca!”
Mọi người xung quanh nghe cách xưng hô “lão ca”, “lão đệ” thì hóa đá ngay tức thì:
“Hắn và Hoàng lão đầu gọi nhau là gì?”
Mặt Vểnh nhìn không chớp mắt, nàng cũng đã nhận ra Hoàng lão đầu là một trong mười hai Thiên cấp.
Mười hai Thiên cấp gọi ta là lão đệ, vậy thì ta có lai lịch gì?
Lúc này, Hoàng lão đầu nhìn về phía nàng, ngồi phịch xuống ghế của nàng luôn:
“CMN, ta ngại đằng trước quá nóng, em gái, ta đổi với ngươi, ngươi lên kia ngồi đi.”
Vị trí đằng trước là ghế trên đài, mười hai chiếc ghế xếp tay vịn bằng gỗ sưa, chỗ ngồi của mười hai Thiên cấp.
Tức khắc sắc mặt của Mặt Vểnh thay đổi, nàng vô thức lùi lại một bước:
“Ơ…”
Vị trí đó, dù nàng muốn ngồi thì cũng phải có lá gan mà ngồi!
Người xung quanh nhìn chằm chằm vẻ mặt của ta, sắc mặt bỗng chốc thay đổi:
“Thảo nào Huyền cấp lại có thể tham gia đại hội Thanh Nang, rốt cuộc hắn có lai lịch gì…”
“Chẳng lẽ là người nhà họ Hoàng? Nhưng nhà họ Hoàng chỉ có môi Hoàng lão đầu…”
“Hắn họ Lý, cũng có thể là gia tộc dòm thiên cơ, đoán quỷ thần, Lý Mậu Xương, Lý Thiên Thụ, có người nào không phải là nhân tài kiệt xuất trong giới đâu, thảo nào...”
Mặt Vểnh nghe thấy thế thì sắp khóc đến nơi, nàng nói với vẻ gượng gạo:
“Đại ca nhà họ Lý à, ngươi đừng nóng, vừa rồi, ta chỉ thuận miệng nói thôi.”
Đại ca? Tuổi của ngươi có thể làm bác của ta rồi đấy, ta không chịu nổi.