Chương 675: Tiểu Lão Đệ
Trình Tinh Hà nói ngay:
“Ngươi dị ứng với loại bàng môn tả đạo bọn ta cơ mà? Trên kia sạch sẽ lắm... Tất cả đều là Thiên cấp, rất phù hợp với thân phận của ngươi, mời lên mời lên!”
Sắc mặt của người phụ nữ ấy càng thêm khó coi, cho nàng mười lá gan nàng cũng không dám ngồi vào vị trí của mười hai Thiên cấp, đành phải lúng túng lui xuống đứng sau ghế bọn ta:
“Ta…ta không cần, ta đứng ở đây là được rồi...”
Đó chẳng phải là vị trí của đồ đệ sao?
Trình Tinh Hà coi như hết giận:
“Đáng đời.”
Ta vội hỏi Hoàng lão đầu:
“Lão ca, nghe nói hôm nay đại hội sẽ công bố chuyện liên quan tứ tượng cục, không biết là chuyện gì?”
Hoàng lão đầu cười khà khà:
“Ngươi nắm bắt tin tức nhanh đấy, nói thật cho ngươi biết, sở dĩ hôm nay tổ chức đại hội Thanh Nang là vì lão ca của ngươi điều tra ra một bí mật động trời, muốn công bố cho mọi người cùng biết.”
Trình Tinh Hà cũng lên tinh thần:
“Bí mật động trời gì?”
Hoàng lão đầu nhếch miệng, nhìn lên đài:
“Ta đã điều tra ra ai là đầu sỏ phá tứ tượng cục.”
Nghe vậy, trong lòng ta thầm căng thẳng, không tự chủ được quay sang đối diện với Trình Tinh Hà, người phá cục không phải là bọn ta sao?
Hiển nhiên Hoàng lão đầu cũng đoán ra được ta nghĩ gì, lập tức xua tay:
“Thật ra hai người các ngươi bị người khác tính kế thôi, trong chuyện này còn có kẻ giật dây đằng sau nữa, chết tiệt, đúng là xảo trá nham hiểm, vì lợi ích của bản thân mà liên lụy biết bao nhiêu người, hôm nay ta phải vạch trần bộ mặt thật của hắn.”
Ta lập tức kích động, oan khuất được rửa sạch rồi!
Ta hỏi ngay:
“Lão ca, ngươi cũng điều tra ra được chuyện của Giang thọt à? Tên khốn ấy định làm gì?”
Hoàng lão đầu cau mày:
“Giang thọt?”
Cái gì, ta ngạc nhiên, Hoàng lão đầu dường như chưa từng nghe qua cái tên này, chẳng lẽ hung thủ không phải là Giang thọt?
“Khụ..khụ…”
Đúng lúc này có người tới, nhỏ giọng nói vài câu với Hoàng lão đầu, Hoàng lão đầu nghe xong thì đứng dậy đi ra ngoài:
“Tiểu lão đệ, ngươi chờ đi, hôm nay ta sẽ nói chuyện này ra để xả giận cho ngươi.”
Ta đang định đáp lời, nhưng khi nhìn vào mặt Hoàng lão đầu, ta bỗng sửng sốt.
Ấn đường của Hoàng lão đầu có hung khí!
Hung khí này màu đen xen lẫn màu đỏ, khí thế mãnh liệt, bao phủ cả khuôn mặt Hoàng lão đầu, đó là khí không may nhất mà ta biết, chủ họa sát thân!
Ta lập tức đứng dậy, kéo Hoàng lão đầu lại:
“Lão ca, ta có chuyện này ngươi nghe ta nói trước đã…”
Nhưng Hoàng lão đầu tỏ ra rất sốt ruột, hắn quay đầu lại nói:
“Chuyện gấp lắm, tiểu lão đệ, ngươi chờ ta một lát, ta về ngay.”
Nói xong thì đi theo người kia vào trong nhà họ Giang với vẻ vội.
Ta bắt hụt, đang định đuổi theo thì có người bỗng nhiên chắn trước mặt ta:
“Lý Bắc Đẩu, ngươi giao du rộng rãi quá nhỉ, không chỉ quay mấy người nhà họ Hà như quay dế mà ngay cả Thiên cấp cũng bị ngươi lừa gạt, này, ngươi dạy ta làm cách nào để tẩy não cho người địa vị cao đi.”
Giang Cảnh.
Ta hơi đâu mà dây dưa với Giang Cảnh, ta lập tức đẩy hắn ra định đuổi theo Hoàng lão đầu, nhưng Giang Cảnh vừa bị đẩy ra lại nhanh chóng di chuyển đến trước mặt ta:
“Ta còn chưa nói xong mà, ngươi vội thế làm gì?”
Ta sốt ruột, định quật ngã hắn thì không ngờ Giang Cảnh thoạt nhìn không đứng đắn mà hành khí trên tay lại rất bá đạo, ta dùng một tay không đẩy được hắn ra, trái lại còn bị hắn chấn nhiếp, loạng choạng suýt ngã.
CMN, hành khí của tên Giang Cảnh này thế mà lại lợi hại hơn cả Giang Thần, thảo nào hắn luôn bày ra dáng vẻ bố đời mẹ thiên hạ, quả thực hắn cũng có bản lĩnh đấy.
Không hổ là cao đồ của Long Hổ Sơn.
Trong mắt Giang Cảnh hiện lên vẻ xảo quyệt, thế là ta đoán ra được hắn cố ý khiến ta khó xử, sao có thể để ta đi qua, vì thế ta nhìn bóng lưng Hoàng lão đầu sắp biến mất, gọi với theo:
“Lão ca, ngươi phải cẩn thận, ta nhìn thấy khí của ngươi, có khả năng có người muốn hại ngươi!”
Ta nói xong thì tất cả Địa cấp xung quanh đều sửng sốt, nhao nhao nhìn về phía Hoàng lão đầu.
“Kỳ lạ, sao ta không thấy gì?”
“Hỏi thừa, tên nhóc kia dù có lai lịch thần bí thì cũng chỉ là Huyền cấp thôi, chắc chắn hắn nhìn nhầm rồi. Đâu phải người nào cũng có thể xem tướng cho Thiên cấp?”
“Huyền cấp đúng là Huyền cấp, thân phận khủng đến mấy thì năng lực cũng chỉ có thể thối, còn dám nói to như thế nữa, không sợ vả mặt à?”
Hoàng lão đầu nghe ta nói xong thì quay đầu lại cười, nói:
“Ồ? Cảm ơn tiểu lão đệ quan tâm, vậy cứ để hắn thử xem.”
Nói rồi hắn khoát tay đi vào trong, hiển nhiên không coi những gì ta nói là thật.
Dự cảnh chẳng lành dâng lên trong lòng ta, mong Hoàng lão đầu đừng xảy ra chuyện gì thật, đây là lần đầu tiên trong đời ta hy vọng mình vọng khí sai lầm!