Trình Tinh Hà hít một hơi khí lạnh, thấp giọng nói:
"Má nó, người phụ nữ lầm lỗi kia chết cũng đủ thảm! Tóc nàng che mặt, không thấy rõ mặt mũi, nhưng trên người có rất nhiều bọng lớn, màu vàng, giống như tổ ong, như bị thối rữa một nửa, ngươi từng xem "Tiên Cá Trong Lỗ Cống" chưa? May mà ngươi không thấy, nếu không ngươi đừng hòng ăn cơm trưa nữa."
Vừa nói vừa lấy một que cay ra ăn cho đỡ sợ.
Thối rữa? Nàng chết thảm như vậy, là sự cố hay là bệnh tật?
Chết càng thảm, vậy tất nhiên oán khí sẽ càng lớn, thảo nào lại hung ác như vậy.
Khó khăn lắm mới chờ đến lúc nàng nguôi giận, xe lái thẳng đến nhà các nàng, vừa nhìn khu nhà kia, quả nhiên khiến người ta lau mắt mà nhìn, vậy mà lại là biệt thự núi Tử Dương - nhà ở đắt nhất thị trấn, mỗi một căn đều là con số trên trời.
Ta nhớ Trương Mạn đi theo An Gia Dũng và Xích Linh làm công việc nuôi tiểu quỷ, cũng mua nhà ở đây.
Vừa đi vào, quả nhiên nguy nga tráng lệ, có điều lạnh ngắt, ta lập tức run cầm cập - không sai, quả thật trong phòng có quỷ khí.
Đang định đi vào trong, cô Mai đã kéo ta lại, chỉ về phía kệ để giày, ý là bảo chúng ta trùm cái bọc giày vào:
"Ngươi cũng là người ra ngoài vào phòng, tại sao lại không biết phép tắc như vậy chứ? Cũng không biết tự mang vào, còn để ta phải phí lời, thảo nào đến bây giờ cũng chỉ là một mặt tiền nhỏ, không có mẹ dạy dỗ đúng là không được."
Nghĩ cũng phải, quả thật có người kiêng kị người khác đi giày vào nhà, vừa khom người xuống, Trình Tinh Hà chọc ta một cái, nhìn theo tầm mắt của hắn, ta thấy một đôi giày chơi bóng rất nổi tiếng và quý giá, giá thị trường kiểu gì cũng phải mấy ngàn tệ, bình thường là người trẻ tuổi đi, chắc là giày của con trai cô Mai.
Có điều không đúng - ta ngẩng đầu nhìn cô Mai, cung con cái của nàng lõm xuống, đừng nói là trong mệnh có con trai, mà con gái cũng sẽ không có, là mệnh cô đơn cả đời.
Chẳng lẽ chồng nàng chạy theo trào lưu mới?
Nhưng cũng không đúng, cung vợ chồng của nàng cũng gập ghềnh, rõ ràng là hôn nhân lận đận, tuy rằng từng có hôn nhân, cũng không được yên lành đến cuối cùng.
cô Mai thấy ta nhìn nàng, không khỏi nhíu mày:
"Sao ngươi lại nhìn ta dâm dê như vậy? Ta cảnh cáo ngươi, đừng có ý đồ xấu gì với ta, ta không phải là phụ nữ mà ngươi có thể khống chế được đâu."
Ta vội xua tay nói cô Mai ngươi thật sự nghĩ nhiều rồi, ta không phải là loại người như vậy, chỉ muốn hỏi một chút, ngoài ngươi ra thì nhà các ngươi còn có người khác không?
cô Mai cau mày một cái:
"Không phải ta nói với ngươi rồi sao? Trước mắt sống một mình...Nói đi nói lại, có phải thằng nhóc ngươi vẫn có ý đồ với ta đúng không?"
Trình Tinh Hà ở bên cạnh nín cười, cô Mai nhìn Trình Tinh Hà, lại nói một câu:
"Cái kiểu mi thanh mục tú như hắn, thật ra cũng được."
Lần này Trình Tinh Hà như ăn phải con ba ba, cũng không cười nổi nữa.
Đang nói đến đó, một người đẩy cửa đi vào, là một thằng nhóc có tuổi tác xấp xỉ chúng ta, thằng nhóc kia nhuộm một mái tóc vàng rất huênh hoang, mặc quần bó và áo vest bó sát người, ngũ quan duyên dáng, da trắng mặt đẹp.
Mặt mũi của người này gần giống như con trai của Giang tổng, chân mày lá liễu cặp mắt đào hoa, vừa nhìn là biết chính là cái loại quanh năm lưu luyến ở trong đám phụ nữ.
Mà hắn vừa vào nhà đã nhíu mày:
"Ôi chao, Mai tổng, ai mi thanh mục tú vậy?"
Mai tổng nhìn người này một cái, ăn nói xa cách:
"Đây chẳng phải là Tommy ư? Sao thế, hai ngày trước gọi ngươi, ngươi nói bận, hôm nay có thời gian đến đây rồi hả?"
Tommy kia nở một nụ cười mang tính nghề nghiệp:
"Mai tổng cần, núi đao chảo dầu, đối với Tommy ta mà nói, cũng chỉ là chuyện một câu nói mà thôi."
Vừa nói, Tommy này vừa nhìn ta và Trình Tinh Hà, quan sát từ trên xuống dưới một phen, lập tức tỏ thái độ thù địch:
"Hai em trai này là..."
Ngươi gọi ai là em trai đấy?
Mai tổng như nhớ ra gì đó, liếc mắt ra hiệu với chúng ta.
Ta không hiểu, nhưng Trình Tinh Hà thông minh hơn ta, đáp:
"Ta, Riverstar, hắn, Sevenstar."
Hóa ra ta còn có cả tên tiếng Anh cơ đấy.
cô Mai nghe thấy Trình Tinh Hà hiểu ý như vậy, khỏi phải nói có bao nhiêu hài lòng, bèn nháy mắt mấy cái với Trình Tinh Hà.
Tommy kia nhìn hai chúng ta, địch ý trong mắt càng đậm hơn, lạnh lùng nói:
"Người mới à? Hội sở nào, đã bắt đầu cướp người với ta rồi, có biết bọn ta lăn lộn ở đâu không?"
Ta vừa định nói chuyện, Trình Tinh Hà bèn chép miệng với ta, ta nhìn theo tầm mắt của hắn, cũng đã hiểu ra.
Chỉ thấy trên mắt cá chân mảnh khảnh của Tommy đang mặc quần lửng kia, cũng có một sợi dây đỏ.
…
Hèn gì hắn lại mở miệng đòi người trong câu lạc bộ, hóa ra đây chính là "Thiếu gia" trong truyền thuyết.