Cô Mai thấy Tommy vì mình mà ghen tuông, trong lòng không khỏi vui mừng khôn xiết, khuôn mặt tròn trịa vốn dĩ giống như một cái bánh bao trắng thật to, nhưng sau một lúc thì trở thành màu hồng đào, nhưng vẻ mặt vẫn vờ như không quan tâm nói:
"Nghe nói lần trước ngươi đã đi cùng với Phùng Quế Cầm rồi, sao vẫn còn tìm tới ta nữa?"
Tommy vội nói:
"Đang nói lung tung cái gì vậy, ta và Phùng tổng, Phùng Quế Cầm chỉ là chơi đùa mà thôi, người quan trọng nhất trong lòng ta cũng chỉ có một mình Mai tổng ngươi thôi!"
Rồi lại nhìn về phía hai người bọn ta:
"Nhưng mà, ở chỗ ngươi cũng đã có người mới rồi, không lẽ là ta hay sao..."
cô Mai khịt mũi, quay người vào trong:
"Dù sao thì cũng đã đến rồi, thôi thì đến đây luôn đi. "
Tommy vui như mở cờ trong bụng, nét mặt trở nên vui vẻ, nhưng ánh mắt của hắn khi nhìn bọn ta thì vẫn như thể muốn ăn thịt người vậy, trầm giọng nói:
"Nói cho các ngươi biết, ta chính là cấp dưới của Lệ tỷ của Mị Lực Thành, muốn ở đây cướp khách hàng của ta, thì cũng phải tự đái một vũng rồi soi lại mình xem, bản thân các ngươi đã có đủ tư cách hay chưa."
Ta và Trình Tinh Hà liếc mắt nhìn nhau, cô Mai này rõ ràng là một người cực kỳ xem thường những người phụ nữ đã từng lầm lỡ, nhưng bản thân nàng vậy mà qua lại cùng với một người đàn ông đã từng lầm lỡ sao?
Không chạy trốn, nữ quỷ treo dây đỏ đang bám theo sau cái người tên Tommy này, chạy tới đây gây sự, rất có thể có liên quan đến hắn.
Chẳng lẽ nữ quỷ với Tommy này vốn là một đôi, thấy cô Mai chiếm đoạt Tommy liền sinh lòng đố kỵ, vì vậy mới biến thành quỷ để đến gây sự với cô Mai ư?
Dù sao đi chăng nữa thì đó cũng là một manh mối, ta và Trình Tinh Hà đều đã bước vào rồi.
Khi vừa đặt chân vào phòng khách, bên trong vẫn còn những điếu thuốc lá vương vãi, Chú Đại Bi được phát trong dàn âm thanh nổi 360 độ, trông không khác gì mấy cửa hàng bán các đồ dùng của Phật giáo.
cô Mai bước vào, cởi đôi giày cao gót trên chân, Tommy không cần nhiều lời cũng biết ý mà đi tới dùng sức xoa bóp cho cô Mai, ta và Trình Tinh Hà ngửi thấy mùi chua đang phảng phất trong không khí, đành phải tìm một nơi cách đó khá xa để ngồi xuống, nhưng Tommy thì vẫn không thay đổi sắc mặt, động tác càng lúc càng mạnh hơn, ánh mắt tràn đầy khinh thường nhìn bọn ta, vẻ mặt như muốn nói có một chút khó khăn như thế này thôi mà bọn ta cũng chịu không nổi, thật sự là quá yếu ớt rồi.
Ta tự nhủ, cho dù là làm nghề gì đi nữa thì cũng đều không hề dễ dàng hết.
Nghĩ như vậy, ta bèn xem phong thủy ở nơi đây.
Ngôi biệt thự này chắc là được xây dựng và thiết kế theo cùng một phong cách, dù sao thì bất động sản cũng cực kỳ đắt đỏ, ta nhớ rằng nó được thiết kế bởi nhà họ Hàn của huyện Thỉnh, lối vào đối diện với một hồ nước nhân tạo, là kim ngưu ẩm thủy cục, không có gì bất thường cũng như không có vấn đề gì cả.
Còn cô Mai thấy ta đang nhìn quanh ngôi nhà liền hỏi:
"À, phải rồi, ngươi có nghĩ là do ngôi nhà này có vấn đề nên mới hấp dẫn thứ đó vào đây không? Chẳng lẽ là đã từng có người chết ở trong này chứ, ta đã mua phải nhà ma rồi có đúng không? Nếu thật là như vậy thì ngươi mau tìm bằng chứng cho ta, ta phải đi tìm dịch vụ quản lý nhà đất đòi bồi thường mới được, kiện đến khi nào mẹ bọn chúng không nhận ra nữa thì thôi."
Ta nhìn kỹ điền trạch cung của cô Mai, chỉ thấy dù xung quanh điền trạch cung của cô Mai đều bị quỷ khí bao phủ, nhưng bản thân ngôi nhà này lại không có vấn đề gì quá lớn, điều này cho thấy rằng nữ quỷ lục đỏ thực chất không liên quan gì đến dinh thự này cả.
Nhưng cái tên Tommy này đã nghe bọn ta nói qua về vấn đề này, ánh mắt của hắn liền lộ vẻ đề phòng, kèm theo một chút tò mò.
cô Mai càng nhíu chặt chân mày:
"Rốt cuộc là cái tên nhóc như ngươi có bản lĩnh hay không, không phải đã nói là đến nhà chúng ta liền có thể biết được ngọn nguồn hay sao? Đã không nói ra được vấn đề gì thì thôi, có phải lại muốn biết thêm chuyện của bà đây đúng không?"
Tất nhiên là ta muốn rồi, vậy nên ta liền nhìn vào mặt của Tommy.
Tommy đó trông đẹp trai, tiếc là nhìn về tổng thể thì lại rất bạc bẽo, loại người này thường không may mắn lắm, dù có của cải thì cũng sẽ không giữ được, theo lời của ông cậu ba thì lúc trẻ thì việc ăn uống chơi bời hay xe cộ thì sẽ không phải lo nghĩ nhiều, nhưng đến lúc tuổi già sức yếu, trở về với đất mẹ rồi thì cuộc sống của những ngày tháng cuối cùng có thể sẽ không quá an ổn.
Thấy ta nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt của Tommy càng trở nên khinh thường ta:
“Sao nào, ghen tị với anh đây lớn lên đẹp trai ư?”