Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 704 - Chương 704: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân

Chương 704: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân

Ta lắc đầu rồi hỏi:

“Ngươi có quen biết một người phụ nữ có mái tóc dài, cổ chân buộc một sợi dây đỏ không?”

Tommy nghe đến đây, sắc mặt lập tức thay đổi, rõ ràng là có chút luống cuống, nhưng cô Mai đã chú ý tới, lập tức bật người ngồi dậy, một cước đá vào bụng hắn:

“Đúng rồi chứ gì, thứ đó là do ngươi dẫn vào có phải hay không? Tiểu Thang, bà đây đối xử với ngươi không bạc, chuyện mà ngươi làm là chuyện của người làm hay sao?"

Ta cũng nhìn ra được Tommy này có lẽ đang che giấu điều gì đó.

Tuy rằng Tommy ban đầu có chút luống cuống, nhưng nghe đến hai chữ "dẫn vào", khuôn mặt liền trở nên sững sờ, sau khi hiểu ra hai ngày qua đã xảy ra chuyện gì thì lập tức vỗ đùi:

"Trời đất chứng giám, Mai tổng, nếu như Tommy ta đã làm chuyện gì có lỗi với ngươi dù chỉ một chút thôi thì ta nhất định sẽ bị thiên lôi đánh chết!"

Vả lại, dù Tommy có chút bối rối, nhưng ánh mắt lại rất trong trẻo và kiên định, điều này chứng tỏ rằng hắn không hề nói dối.

Tommy nói tiếp:

"Ta cũng biết rằng, bạn ghét nhất là phụ nữ trong ngành này, làm sao ta có thể qua lại gì đó với họ cho được cơ chứ!"

Mai tổng thở phào nhẹ nhõm:

"Vậy thì còn được, coi như cũng là lời nói của con người...Cứ thấy đám phụ nữ làm những việc đó thì ta không khác gì nhìn mấy con giòi trong bồn cầu, dù không cắn nhưng lại khiến cho ta cảm thấy cực kỳ ghê tởm.”

Thái độ của Mai tổng đối với những người phụ nữ đã lầm lỡ không chỉ dừng ở hai chữ căm ghét mà là thù oán sâu nặng.

Lúc này, dường như Mai tổng cũng cảm thấy mùi trên chân mình quá chua, không chịu được mùi hôi bốc lên, bèn chậm rãi đứng dậy nói:

"Ngươi tên là Sevenstar đúng không? Ngươi cứ ở chỗ này xem cho thật kỹ mọi ngóc ngách cho ta. Ta đi tắm, thả lỏng tâm tình một chút trước đã. nếu như ngươi không thể bảo vệ an toàn cho ta thì Lý Thục Vân…”

Ta liền vội xua tay:

“Ngươi cứ việc yên tâm đi, vì mẹ của ta, ta sẽ cố gắng hết sức.”

cô Mai hài lòng đi vào trong nhà, mà ánh mắt của Tommy lại càng thêm oán hận nhìn ta:

"Sevenstar, ngươi vào nghề được bấy lâu nay mà chỉ học cách nhận mẹ nuôi thôi sao? Còn có bao nhiêu năng lực thì cứ thể hiện hết ra đi, ngươi đã chuẩn bị cho Lục Vị Địa Hoàng Hoàn chưa?"

Ta vừa nghe liền biết ngay hắn đã hiểu lầm những lời mà ta vừa nói, liền nhanh chóng nói:

"Ta vốn cùng một nghề với ngươi, ta đang ở trên phố mua sắm..."

"Ta biết ngay mà!"

Tommy ngắt lời ta rồi lạnh lùng nói:

"Những người chính phái làm trong nghề của bọn ta đều là những người có quy tắc riêng, phố mua sắm sao? Ngươi là một con vịt trời sao?"

Vịt trời ư?

Trình Tinh Hà ở bên cạnh phát ra tiếng cười như heo kêu.

Đời này của ta đã định sẵn sẽ không thể thoát khỏi liên quan với những những thứ hoang dã - Xem phong thủy gọi ta là dị giáo, thiếu gia gọi ta là vịt trời.

Nhưng vào lúc này, đèn trong nhà đột nhiên tắt ngúm, xung quanh trở nên tối đen như mực, lại cúp điện nữa rồi!

Một linh cảm chẳng lành hiện lên trong đầu ta, đột nhiên ta cảm thấy căn phòng lạnh hơn vài độ.

Trình Tinh Hà cũng ngừng cười, lồm cồm ngồi dậy, kéo ta và nói:

"Thất Tinh, cô gái đó đến rồi!"

Ta lập tức đi theo hắn, dù không thể nhìn được rõ ràng như hắn, nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được, một luồng sát khí nổi lên hướng về phía phòng tắm mà bay đi.

Bất kể là vì nguyên nhân gì, cứ bắt lại hỏi chuyện rồi tính tiếp...Lực sát thương Thất Tinh Long Tuyền quá lớn, có thể trực tiếp khiến cho người phụ nữ đó hồn phi phách tán, lần này đành phải nhờ đến sợi dây đỏ như máu của Trình Tinh Hà.

Không cần ta phải nói, chỉ nghe thấy một tiếng "vút" liền biết hắn đã ra tay rồi.

Không ngờ là cái tên Tommy kia lại đột nhiên vọt tới, đứng ở trước mặt chúng ta:

"Ông đây còn đang sống nhăn răng, sao lại có thể để cho các ngươi anh hùng cứu mỹ nhân được chứ?"

Chết tiệt, cứu ông nội ngươi đó.

Ta liền tóm ngay lấy hắn, đây là chuyện liên quan đến sống chết, ngươi thì biết cái đéo gì.

Đối phó với hắn thật quá dễ dàng, ta cũng không định lãng phí thời gian, nhân cơ hội một cước đá hắn bay ra xa, vừa định tung một cú đá vào cửa phòng tắm.

Không ngờ cái tên Tommy kia cũng không phải là một kẻ yếu đuối, lăn lộn nắm chặt chân ta không buông:

“Thằng nhóc con, dám giành khách với anh đây sao, lúc anh đây còn đang lăn lộn bên ngoài chiêu khách thì ngươi vẫn còn là một thằng nhóc đái dầm đó!”

Lần này nhân lúc ta mất cảnh giác, suýt chút nữa thì ôm lấy ta lộn một vòng rồi, Trình Tinh Hà đi tới gõ cửa, nhưng lại không phá cửa...cửa của khu nhà ở cao cấp cũng là cửa cao cấp, cực kỳ chắc chắn:

"Thất Tinh, vẫn là ngươi lên đi!"

Ta nhấc chân đá bay Tommy, không do dự một giây, lập tức rút ra Thất tinh long tuyền, quẹt xuống cánh cửa gỗ liễu nho nhỏ.

Lần này, đừng nói là cửa, mảnh tường đều bay tứ tung, Tommy chưa từng thấy qua cảnh tượng như vậy, ôm đầu không nhúc nhích.

Bình Luận (0)
Comment