Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 705 - Chương 705: Nắm Thóp

Chương 705: Nắm Thóp

Ta xông vào trong, Trình Tinh Hà nói trước:

"Muộn rồi..."

Ta đi tới liền thấy cơ thể to lớn của cô Mai đang nằm úp sấp trong bồn tắm, không còn động đậy được nữa.

Ta lập tức đỡ cô Mai ra ngoài, khi thấy ngọn đèn sinh mệnh đăng tim ta chợt thắt lại...đã tắt một nửa rồi!

Và hồn phách của nàng cũng bắt đầu rời khỏi cơ thể.

Nếu tất cả đều rời khỏi, đừng nói là không thể sống sót, mà việc nàng có thể luân hồi hay không cũng sẽ là một vấn đề, ta không chút do dự, lập tức cắn máu từ đầu lưỡi của mình rồi phun nó lên ngọn đèn sinh mệnh của cô Mai, rồi ngưng tụ hành khí, chấm một vệt máu lên ấn đường của cô Mai.

Trong cơ thể của một người có ba hồn bảy vía, có hồn nhẹ cũng có hồn nặng, sau khi xong việc, ta thấy ngọn đèn sinh mệnh hơi lay động nhưng lại không tắt - tốc độ hồn phách rời khỏi thân xác đã bị ta làm cho chậm đi rồi.

Đáng tiếc là ba hồn của cô Mai đã bị lấy đi mất.

Mà luồng sát khí này...vẫn còn chưa biến mất.

Ta buộc phải lấy lại ba hồn của cô Mai, nếu không thì cô Mai có còn sống thì cũng sẽ trở thành một người thực vật.

Vì thế ta bèn lập tức đưa mắt tìm kiếm xung quanh, rất nhanh liền phát hiện...dưới tấm rèm che, có ánh sáng đỏ mờ!

Trình Tinh Hà cũng nhận ra được, giơ sợi chỉ đỏ như máu lên rồi vung qua, không ngờ bọn ta vừa mới quen với bóng tối, thì đèn điện lại đột ngột sáng lên, ánh sáng chói chang lập tức làm bọn ta chói mắt, chỉ nghe thấy tiếng gió rít, rèm cửa sổ rung lên vài lần, sát khí biến mất không còn tăm hơi.

Chết tiệt, chạy mất rồi!

Ta mở cửa sổ định đuổi theo, nhưng hai chân đã bị ôm chặt:

“Ngươi...ngươi giết người rồi!”

Lần này, luồng sát khí kia đã hoàn toàn ở rất xa, dù cho có đuổi cũng đuổi không kịp nữa.

Ta giết ông nội ngươi ấy!

Cái tên Tommy chết tiệt này.

Trình Tinh Hà tức giận đến mức lao đến đánh vào đầu hắn.

Ta cũng đã đoán ra...Lần này Tommy đến, chắc là do định mệnh sắp xếp, hôm nay cô Mai chắc chắn sẽ gặp phải tai họa này.

Thấy mặt mày Tommy tái nhợt, sợ sệt như một con chó sắp chết đuối, ta bèn mắng:

“Có chết thì cũng là do ngươi hại chết ấy!”

Tommy nhìn chằm chằm một lúc lâu mới kịp phản ứng lại:

“Gọi xe cứu thương, 110…”

Ta quỳ xuống nhìn hắn:

“1 cái đầu ngươi ấy, vụ này nếu truyền ra bên ngoài, khách hàng của ngươi mà ngươi đang nhận đơn sẽ lập tức nổi điên, còn có ai sẽ đến chỗ ngươi đặt đơn hàng nữa đây hả?"

Tommy chết lặng:

"Không phải, việc này thì có liên quan gì đến ta cơ chứ? Ta không có..."

"Ngươi biết, ta biết,"

Tôi nói tiếp tục:

"Nhưng khách hàng có biết điều đó hay không?"

Cuối cùng thì hắn cũng hoàn toàn hiểu ra:

"Ngươi...ngươi uy hiếp ta sao?"

Ta trả lời:

"Coi như ngươi không ngốc, nếu ngươi muốn giữ công việc của mình và tiếp tục kiếm tiền cho người phụ nữ mà ngươi thích, ta hỏi ngươi cái gì thì ngươi phải trả lời cái đó."

Hắn ngẩn người:

"Ngươi...làm sao mà ngươi biết..."

Dù Tommy này nhìn thì có vẻ ngu xuẩn, nhưng lông mày dài mượt mà, hắn là một người trọng tình trọng nghĩa, thường hay được gọi là biểu tượng của sự đa tình.

Và có một nốt ruồi trên thái dương của hắn, đó là nốt ruồi tượng trưng cho hao tài - có nghĩa là tất cả số tiền mà hắn kiếm được đều dành cho phụ nữ hết.

Kết hợp với bộ dạng bối rối vừa rồi của hắn...có lẽ hắn cũng đang thích một người phụ nữ lầm lỡ, hơn nữa người phụ nữ lầm lỡ đó lại đang cực kỳ thiếu tiền, cho nên hắn mới ra ngoài bôn ba làm công việc kinh doanh này để nuôi nàng.

Nhưng cô Mai rất ghét phụ nữ lầm lỡ, nên chắc là hắn còn đang giấu diếm nàng, vì thế vừa rồi mới hốt hoảng, sợ ta nhân cơ hội này mà cướp khách của mình đi mất.

Ta kiên nhẫn nói:

“Bây giờ Mai tổng còn đang trong tình trạng nguy hiểm, ngươi cũng thấy rồi đấy, nếu không giải quyết êm đẹp được thì sẽ là đại họa sát thân, nếu không muốn nàng chết, ảnh hưởng đến công việc của ngươi thì ngươi phải giúp ta một tay. Ta hỏi ngươi thêm lần nữa, ngươi có biết người phụ nữ nào khác có buộc dây đỏ quanh mắt cá chân không?"

Trình Tinh Hà nói thêm:

"Ta khuyên ngươi nên nói sự thật, hắn còn nhạy hơn cả máy phát hiện nói dối nữa...nhưng nhìn vào lá gan của tiểu tử ngươi thì có cho tiền cũng không dám nói dối nữa đâu nhỉ."

Quả nhiên, biểu cảm trên mặt Tommy càng trở nên khó coi hơn, rõ ràng đã bị bọn tôi nắm thóp rồi:

"Không phải là ta không nói, nhưng trong ngành này có nhiều cô gái như vậy..."

Ta vội nói:

"Khắp cơ thể của người phụ nữ đó có rất nhiều mụn nước màu vàng, nhìn như sắp thối rữa vậy, ngươi có nhận ra là ai không?"

Tommy lộ ra vẻ chán ghét lắc đầu:

"Ý của ngươi là loại gái điếm bẩn thỉu kia sao? Chúng ta là câu lạc bộ cao cấp, ta thật sự không quen biết loại người như thế này."

Bình Luận (0)
Comment