Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 707 - Chương 707: Ma Ám

Chương 707: Ma Ám

Quả nhiên, trên chân mấy cô gái này đều có sợi dây đỏ treo hạt châu khắc hoa sen.

Ta hỏi thăm họ, các cô gái nghe thấy mấy chữ “mụn nước màu vàng” và thối rữa thì sắc mặt trở nên tái mét rồi bỏ đi luôn, không ai quan tâm đến bọn ta nữa.

Tommy nói một cách cẩn thận:

“Seven ca, ngươi mới vào làm à? Nghề của chúng ta kiêng kỵ bệnh này lắm, không ai thích nghe nhắc đến nó đâu, ngươi nói thế với ai thì họ cũng nhăn mặt thôi.”

Cũng đúng, vẫn nên đi tìm Lệ tỷ gì đó thì hơn.

Bọn ta đang định chen vào trong, đột nhiên có một người chạy tới, vươn cánh tay dài như tay vượn ra ôm lấy tay Tommy:

“Tiểu Tommy, ta chờ ngươi mãi đấy, sao bây giờ ngươi mới đến hả! Có phải là...Lại đi tìm ả heo mập Mai Văn Hoa không? Béo ục ịch, trông rõ buồn nôn.”

Đó là một người phụ nữ da đen gầy như que củi, có lẽ còn lớn hơn Mai tỷ vài tuổi, trông gầy đét, nhưng trên cổ trên tai nào là Cartier, nào là Van Cleef & Arpels, hiển nhiên nàng cũng là phú bà.

Tommy cười làm lành:

“Ra là Phùng tổng…”

“Kìa…”

Người phụ nữ đen đúa liếc mắt đưa tình.

“Phải gọi là Quế Phân tỷ chứ.”

À, thì ra đây là tình địch của dì Mai, Phùng Quế Phân.

Phùng Quế Phân nói xong thì nhìn về phía chúng ta, nhất là khi nhìn Trình Tinh Hà, hai mắt sáng rực lên:

“Đây là tiểu thịt tươi mới tới à? Trông tươi ngon mọng nước chưa kìa, để tỷ tỷ đánh giá độ béo nào…”

Ngày xưa, người ta sẽ kiểm tra mức độ trưởng thành của lợn trước khi mổ, gọi là đánh giá độ béo.

Nói rồi nàng giở chiêu khỉ trộm đào với Trình Tinh Hà, động tác vừa nhanh vừa thuần thục, nhìn thôi đã thấy thốn.

Ta lập tức giữ tay Phùng Quế Phân:

“Xin lỗi, bọn ta còn có việc…”

Phùng Quế Phân ngẩng đầu nhìn ta, nàng trở tay nắm lấy tay ta, còn cào nhẹ lên mặt ta:

“Tiểu soái ca ghen à, để tỷ tỷ thương ngươi nào…”

Ta bị nàng gãi đến nỗi dị ứng luôn, ta rút tay ra định dẫn Tommy và Trình Tinh Hà đi, dì Mai sắp đi đời nhà ma rồi, không thể trì hoãn thêm được nữa. Ta còn phải hỏi thăm chuyện của mẹ ta nữa.

Ai ngờ ta vừa đi thì bỗng nghe thấy một tiếng “choang” sau lưng, hình như có thứ gì đó vỡ tan.

Âm thanh này vừa vang lên, cả hội trường lặng ngắt như tờ, Phùng Quế Phân nói với giọng lạnh tanh:

“Tiểu soái ca mới làm nghề này à? Sợ là xem thường Phùng Quế Phân này rồi!”

Giọng Tommy run rẩy:

“Seven ca, không thể đắc tội Phùng tổng được đâu, nàng, nàng là xã hội đen đấy…”

Ngay sau đó vài người đàn ông lực lưỡng không biết từ đâu chạy ra và bao vây bọn ta:

“Tiểu tử, ngươi không biết điều đúng không?”

Từ nhỏ đánh nhau ta chưa ngán ai bao giờ, nhưng hiện nay ta sợ trì hoãn thời gian, với cả đánh nhau ở nơi này khéo lại đổ máu, hủy hoại công đức của ta.

Nhiều người thấy có đánh nhau thì phấn khích, kéo đàn kéo lũ chạy tới hóng hớt.

Nhưng Trình Tinh Hà không sốt ruột, hắn nhìn Phùng Quế Phân và nói:

“Đại tỷ, nếu ta là ngươi thì trước tiên ta sẽ quản lý đám em gái dưới trướng.”

Em gái?

Phùng Quế Phân sửng sốt, đang định hỏi Trình Tinh Hà đang ăn nói khùng điên gì thế, nhưng Trình Tinh Hà lại nhếch miệng cười với những người đàn ông cao to kia, ta bỗng cảm thấy một luồng gió lạnh vụt qua.

Ta hắt hơi, sau đó đột nhiên phát hiện đám đàn ông ấy trở nên không bình thường. Ta ngưng khí vào hai mắt thì thấy khuôn mặt của họ đột ngột thay đổi, không khác gì tô son trát phấn lên mặt.

“Ô kìa, tỷ tỷ, lâu rồi chúng ta không gặp nhau!”

“Đúng đấy, lần trước uống trà với nhau thì dãy cao ốc này còn chưa được xây dựng đâu…”

Mấy người đàn ông vai u bắp thịt bỗng nhiên uốn éo lắc mông như phụ nữ, tay nắm tay lắc qua lắc lại:

“Ta nhớ các ngươi chết đi được…”

Mọi người nghệt mặt ra, cổ chai rượu trong tay Phùng Quế Phân rơi xuống đất, vỡ tan tành.

Không cần nói cũng biết Trình Tinh Hà gọi nữ quỷ xung quanh đây đến.

Mấy người đàn ông kia vừa nói vừa lao vào bàn ăn ngấu nghiến:

“Cái đồ vô lương tâm nhà ta mười mấy năm chưa hóa vàng cho ta lần nào.”

“Nhà ta cũng thế, chỉ thấy người nay cười, đâu thấy người xưa khóc…”

“Mẹ ơi!”

Không biết ai hô lên đầu tiên:

“Bị ma ám rồi!”

Tức khắc hội trường trở nên vô cùng hỗn loạn, Trình Tinh Hà kéo ta và Tommy chạy về phía thang máy.

Đến bây giờ Tommy mới tỉnh táo lại:

“River ca, ngươi...Ngươi biết phép thuật?”

Hắn tốt nghiệp trường học phép thuật Balala đấy.

Vào thang máy, bọn ta thấy một người phụ nữ hơi thấp đi xuống, nhìn khung cảnh hỗn loạn ở đây, nàng nổi giận:

“Sao thế này…”

Tommy vội giới thiệu:

“Đây là Lệ tỷ.”

Lệ tỷ quan sát ta và Trình Tinh Hà, hai mắt bỗng sáng lên:

“Từ nhà nào nhảy việc đến đây à? Đi theo Lệ tỷ, đãi ngộ thì chúng ta có thể thương lượng! Trước tiên ta phải xử lý chuyện này đã…”

Ta kéo Lệ tỷ lại:

“Mạng người lớn nhất, ta hỏi thăm ngài về một người trước đã.”

Bình Luận (0)
Comment