Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 719 - Chương 719: Đợi Mẹ Đến

Chương 719: Đợi Mẹ Đến

Sau này sự việc quả như ta mong muốn, có lần ta bị sốt suýt chết nhưng nàng chưa từng xuất hiện một lần.

Ta vốn dĩ đã muốn từ bỏ.

Trình Tinh Hà chọt vào người ta, ta mới hoàn hồn, vội hỏi dì Mai:

"Ngươi...vẫn còn giữ phương thức liên lạc của nàng không?"

Dì Mai thở dài, giọng nói không khỏi xót xa:

“Người ta trèo cao, sao có thể nhận những người không có tiền đồ như chúng ta?”

Hóa ra vài năm trước, tại một hội nghị rất nổi tiếng, một người bạn cùng lớp của họ đến làm tài xe đến ở đó và nhìn thấy một người đàn ông thường xuất hiện trên tivi.

Người đứng bên cạnh khoác tay hắn là Lý Thục Vân.

Người bạn học đó nhất thời sững sờ, lúc đó vẫn rất vui vẻ, nói rằng Lý Thục Vân không hổ danh là hoa khôi của trường, gả cho một người thành đạt, hắn còn muốn tới bắt chuyện với nàng nhưng người phụ nữ đó lại lạnh lùng nói hắn đã nhận nhầm người.

Nhưng những ai từng thấy dung mạo của Lý Thục Vân thì khó mà quên được, rõ ràng chính là nàng.

Mọi người đều đã là người trưởng thành và biết được nàng có ý gì...người ta không muốn dính líu gì đến ngươi.

Ta đã nhớ ra...ta từng nghe nói mẹ ta đã kết hôn với một nhân vật giới thượng lưu, và không muốn mọi người biết đến sự tồn tại của ta, vì thế nên mới không muốn nhìn thấy mặt ta nữa.

Gần đây khi đến môn kiểm tìm ta, nàng cũng lén la lén lút như sợ bị ai đó phát hiện.

Ta chẳng khác gì đứa con ngoài giá thú, chỉ có thể sống trong bóng tối.

Ta liền hỏi người bên cạnh mẹ ta là ai?

Dì Mai trả lời:

“Ta cũng không rõ...chỉ nghe đồn rằng sau này người bạn cùng lớp đó bị cảnh cáo nhưng lại không dám kể lại, sau này khi họp lớp hắn mới chém gió vài câu, khi gặng hỏi thêm, hắn đã tỉnh rượu nên không hỏi thêm được gì.”

Dường như nàng sống rất tốt.

Vì vậy, có ta hay không cũng không quan trọng?

Ta nhìn lại cung Tử Nữ của nàng, nàng còn có đứa con khác ngoài ta.

Dì Mai nhìn ta hỏi:

"Nhìn dáng vẻ của ngươi cũng không giống người có tiền, có phải nghe nói mẹ ngươi gần đây sống rất tốt nên mới thấy sang bắt quàng làm họ không? Ta khuyên ngươi, một người như mẹ của ngươi, lúc còn trẻ đã là người vô tình chứ đừng nói là giàu có như bây giờ, nếu ngươi thật sự có lòng hiếu thuận thì không nên đến phá vỡ hạnh phúc của nàng…”

Vô tình?

Ta chợt nhớ ra khi gặp ta dì Mai đã từng nói “nhìn rất giống” nên vội vàng hỏi nàng có ý gì?

Dì Mai thở dài, nhỏ giọng nói:

"Còn có ý gì nữa chứ, là cha ngươi! Ngươi giống cha ngươi như đúc, khi nhìn thấy ngươi ta cảm giác như nhìn thấy cha ngươi vậy."

Nhưng nói đến đây nàng bỗng rùng mình.

Giống như nàng rất sợ cha ta?

Ta vội hỏi nàng cha ta là người thế nào?

Dì Mai nấn ná một lúc rồi mới nói:

"Ta cảm thấy hắn không phải người."

Gì cơ?

Nàng do dự hồi lâu:

“Tuyệt đối đừng nói với ai là ta đã nói những lời này, năm đó cha ngươi đã cảnh cáo ta, nếu ta nhắc tới chuyện của hắn, ta sẽ gặp xui xẻo…”

Chưa dứt lời, ta đột nhiên phát hiện sắc mặt dì Mai đã thay đổi.

Cung Tài Bạch của nàng dần tối lại, bây giờ tài sản bất chính sắp rời bỏ nàng, hơn nữa, nhìn ấn đường của nàng có thể biết sắp có tai họa đẫm máu và ngồi tù.

"Rầm" một tiếng, có thứ gì đó rơi xuống, là dạ xoa tuần môn mà ta dùng khăn đỏ che lại lúc nãy.

Dạ xoa rơi xuống đất, đó là một điềm xấu.

Đúng lúc này, cửa đột nhiên bị đá tung:

"Mai Văn Hoa đang ở đây, mau bắt lấy!"

Rất nhiều cảnh sát kéo đến và còng tay dì Mai với lý do gây quỹ bất hợp pháp...tay nàng mũm mĩm nên chiếc còng có vẻ quá khổ.

Trong số đó cũng có cảnh sát Đổng, hắn khá bất ngờ khi nhìn thấy ta:

“Đại sư Lý và Mai Văn Hoa…”

Ta vội vàng nói:

“Ngươi chờ một chút, ta có chuyện muốn hỏi dì Mai…”

Dì Mai toàn thân run rẩy, lẩm bẩm nói:

"Quả báo...Quả báo đến rồi...Ta không nên nói, không nên nói..."

Nàng lên cơn giật kinh, không nói được gì mà bị cảnh sát đưa đi.

Trình Tinh Hà nhìn ta, cũng có chút lo lắng:

"Người cha khốn nạn đó của ngươi không phải là Lý Mậu Xương đó chứ? Tính toán chuẩn vậy sao?"

Ta cũng từng nghĩ như vậy, nhưng ta đã nhìn thấy bức ảnh của Lý Mậu Xương, hắn trông chẳng giống ta chút nào, hơn nữa lúc nãy dì Mai cũng đã nói hắn và ta giống nhau như đúc.

Hắn rốt cuộc là ai?

Tứ tướng cục, Mã Nguyên Thu, ông cậu ba, cha ta, mẹ ta, thân phận phá vỡ tứ tướng cục của ta...sợi dây đen tối kết nối mọi thứ lại với nhau dường như đang dần hiện ra.

Thời gian này ta nhất định phải đợi mẹ ta đến.

Khi về nhà, ông cậu ba vẫn nằm trên ghế thoải mái vuốt ve con mèo như cũ.

Xem ra trong lòng hắn đã có tính toán...ngươi không nói thì ta sẽ tự mình điều tra.

Bạch Hoắc Hương lần trước giận ta nên bây giờ không thèm ngó ngàng gì đến ta, thấy ta trở về, Ách Ba Lan vui vẻ ra đón:

"Ca, Hoắc Hương tỷ đang làm chè trôi nước ủ rượu, nói rằng phải đợi ngươi về mới được ăn, ta muốn ăn nhưng nàng lại đánh tay của ta!"

Bình Luận (0)
Comment