Nhưng nói đến đây, hắn bỗng phát hiện vết thương của ta, giọng nói liền trở nên sắc lạnh:
“Ca, là ai đánh ngươi thành ra như vậy, để ta đánh chết hắn!”
Nghe vậy, Bạch Hoắc Hương đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy vết thương của ta, lập tức chạy tới, còn không biết mình chỉ mang một chiếc dép:
"Roi đánh thi thể?"
Ta chưa kịp trả lời thì nàng đã nắm lấy tai ta lôi vào nhà vệ sinh, trên roi thi thể có mùi hôi thối và độc của xác chết, nếu bị đánh trúng người thì mùi hôi thối sẽ tấn công vào tim, nhẹ thì sẽ bị thối rữa, nặng thì sẽ mất mạng.
Trình Tinh Hà vừa nghe đã vô cùng sợ hãi, vội vàng đi theo:
"Chánh Khí Thủy, mạng của ta cũng là mạng mà!"
Bạch Hoắc Hương dùng chân đóng cửa lại:
"Chờ một chút!"
Vết thương do roi quất từ vai trái đến xương sườn phải, vừa rồi không cảm nhận được gì nhưng bây giờ lại bắt đầu thấy đau, nó có cảm giác tê dại giống như vô số con kiến đang gặm nhấm.
Những ngón tay mảnh khảnh của Bạch Hoắc Hương ấn từ trên xuống dưới vào lớp da thịt, toàn là máu đen chảy ra ngoài.
Dù vì xấu hổ nên ta không thể kêu rên như lúc nhỏ, nhưng trán ta cũng đổ mồ hôi.
Nàng không khỏi xót xa nhưng ngoài miệng vẫn ra vẻ hả hê:
"Lần này bị ai đánh vậy? Đáng đời lắm.”
Ta kể lại sự việc, Bạch Hoắc Hương cau mày:
"Yếm Thắng môn?"
Ta nhìn sang nàng:
"Sao, ngươi cũng biết hả?"
Bạch Hoắc Hương trả lời:
"Cha của ta trước đây từng chữa trị cho người của Yếm Thắng môn...lúc trở về hắn đã nói với ta người của Yếm Thắng môn hoàn toàn không giống con người."
Ta bỗng trở nên tò mò, liền bảo Bạch Hoắc Hương giải thích rõ thế có nghĩa là gì?
Khi đó, bác Bạch vẫn còn rất trẻ, hắn sống trong một quán trọ, một ngày nọ khi đi xuống lầu thì thấy một ông lão đang chờ ở sảnh để cầu xin hắn khám chân.
Ông lão đó bị thương ngoài da nghiêm trọng, bác Bạch đã lập tức chữa trị cho hắn, nhưng lúc này, một vị khách nữ đang ở quán trọ đi tới và mắng sao lại khám bệnh ở nơi công cộng như vậy, mùi máu tanh thật ghê tởm, nàng bảo ông lão đó nhanh chóng cút đi, không hề có chút lương tâm nào, nàng bảo hôi như vậy thì sao có thể nuốt trôi cơm.
Bác Bạch nói vết thương của ông lão này rất nghiêm trọng, không thể chậm trễ nên xin nàng thứ lỗi...ở quán trọ dễ lấy nước thuận tiện cho việc chữa trị.
Ông lão đó lúc đầu cũng không nói gì, nhưng vị khách nữ đó nổi giận đùng đùng, thấy ông lão hiền lành dễ bắt nạt nên liền kéo ông lão đi, bảo rằng nơi này phải trả tiền mới ở được, bản thân chính là thượng đế ở đây nên có quyền đuổi hắn đi.
Ông lão lẳng lặng chộp lấy tách trà ném thẳng vào mặt vị khách nữ.
Vị khách nữ giật mình, nhưng tách trà không đập vào mặt nàng mà lại biến mất trong không khí.
Nàng vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, cho rằng ông lão hù dọa mình, không dám ném tách trà đi, nhưng sắc mặt của những người khác đều đã tái nhợt, bảo nàng mau đi soi gương.
Nàng đến soi gương và rồi kinh ngạc ngồi bệt xuống đất...trên mặt nàng xuất hiện một vết sưng lớn, có hình dạng và kích thước giống hệt như tách trà vừa rồi.
Vị khách nữ nhận ra mình đã gặp phải kẻ đáng gờm, khóc thút thít cầu xin ông lão giúp đỡ.
Ông lão không nói lời nào, mặt của vị khách nữ bắt đầu đau đớn không thể nói nên lời, bác Bạch cũng rất bất ngờ, cuối cùng sau khi chữa khỏi chân cho ông lão, hắn mới cảm ơn rồi rời đi. Trước khi rời đi, hắn lau một cái nhẹ vào khuôn mặt của vị khách nữ, tách trà biến mất lúc nãy lại xuất hiện trên bàn, mặt của vị khách nữ đó cũng nhanh chóng trở lại bình thường.
Người hiểu chuyện sẽ đợi đến khi ông lão khuất dạng rồi mới nói, vị khách nữ nó cũng thật may mắn...ông lão vừa rồi là người của Yếm Thắng môn, chuyên nghiên cứu loại ma thuật kỳ lạ này, nếu ông lão đó không giúp nàng làm vết sưng đó biến mất, e là nó sẽ ở trên mặt nàng mãi mãi.
Đến bây giờ bác Bạch vẫn không thể hiểu được đó rốt cuộc là loại pháp thuật gì, chỉ nói với Bạch Hoắc Hương nên ghi nhớ ba chữ này, tuyệt đối không được đắc tội với họ.
Năng lực của Yếm Thắng môn quả thật rất lợi hại...từ sự việc của người phụ nữ đó cũng có thể nhìn ra.
Một người mà đã lợi hại như vậy, nếu đem thêm vài đồng bọn thì e là phủ Thiên Sư cũng khó đối phó.
Yếm Thắng môn là loại pháp thuật được lưu truyền trong giới thợ thủ công, nghe nói pháp thuật của Yếm Thắng môn có thể khiến chó gỗ biết sủa giữ nhà, chim gỗ bay lên bầu trời, cũng có thể khiến vật chết biến thành vật sống, ta không khỏi suy nghĩ họ có liên quan gì đến tứ tướng cục? Lẽ nào...họ có góp công xây dựng tứ tướng cục?
Ta ngày càng tò mò về tứ tướng cục, tại sao, ta là người duy nhất phá vỡ tứ tướng cục sao?
Khi định thần lại, Trình Tinh Hà hất ta ra và ngồi vào chỗ của ta để Bạch Hoắc Hương nặn máu chữa vết thương...hắn cũng bị roi thi thể quất trúng.