Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 727 - Chương 727: Quỷ Treo Cổ

Chương 727: Quỷ Treo Cổ

Cho dù nàng được xưng Hoa Cương Nham nương tử, nhưng dù sao cũng là thế hệ xem phim Quỳnh Dao để lớn lên. Dù bề ngoài cứng rắn nhường nào thì bên trong cũng là một trái tim thiếu nữ, cả ngày ôm giấc mộng màu hồng, ảo tưởng mình có thể có một tình yêu đẹp.

Ngay từ đầu nàng đã tìm được một đối tượng, nhưng vừa hẹn hò không bao lâu thì người kia ra phố đã bị chặt một chân, hai người chia tay. Người sau còn thảm hơn, ra đường ăn xiên nướng, vì vấn đề Nạp Ái Tư và Điêu Bài ai rửa sạch hơn, gây gổ với công nhân nhà máy bột giặt Quốc Doanh, bị người ta nện chai bia vào sau gáy, tay trái thì bị đứt, tàn tật mãi mãi.

Người thứ ba, thứ tư cũng không thoát khỏi thảm cảnh, vừa đối tốt với nàng thì sẽ gặp xui xẻo.

Lần này nàng nổi danh trên đường... người ta đánh người dùng dao, còn nàng đánh người làm nũng, người biết chuyện nào dám đối tốt với nàng.

Mà nghề nghiệp của nàng thì cả ngày cứ mưa máu gió tanh, người ngoài cũng không dám tiếp xúc với nàng!

Những năm gần đây, tình trường của Phùng Quế Phân vô cùng tệ hại, sự nghiệp thì phất lên, con đường làm dân anh chị vô cùng thuận lợi, nhưng tình yêu càng ngày càng kém. Ông cha ta nói nói càng không có được thì càng muốn, huống chi với tuổi tác của nàng, nếu không sinh con bây giờ thì sau này sẽ không sinh được nữa, vậy thì chẳng phải mấy thứ gì lão Phùng gia giành được mấy năm nay đều đổ sông đổ bể sao?

Cho nên thời gian rảnh rỗi Phùng Quế Phân thường tám chuyện với người cho vay, không phải để tăng mị lực thu hút tình cảm thì đi xem mắt, nói ra cũng đúng là rất chua xót. Vất vả lắm mới được người giới thiệu tìm được Để Hồng Nham, bỏ ra một số tiền lớn mới Để Hồng Nham làm cố vấn, chủ yếu là vì chung thân đại sự của mình.

Để Hồng Nham tính toán nửa ngày, nói ngươi cứ tìm chúc long hổ ở nơi nào đó, chắc chắn sẽ chế ngự đi.

Phùng Quế Phân đi tìm theo ý của Để Hồng Nham, đúng là tìm được một người thích hợp, còn là người cùng nghề, chẳng phải là ông trời tác hợp hay sao?

Quả nhiên, sau khi người này ở bên Phùng Quế Phân vẫn bình an vui vẻ, không gặp phải tai ương máu me gì cả, phùng Quế Phân vui lắm chứ, phải nhân lúc rèn sắt khi còn nóng, nhanh chóng kết hôn thôi!

Đám cưới sẽ diễn ra sau 3 ngày nữa.

Nói đến đây, Phùng Quế Phân tóm lấy ta:

“Có phải chồng ta sẽ xảy ra chuyện gì không? Hay là...Hắn không cần ta nữa? Lý đại sư, thật sự ta không tìm được nam nhân khác ngoài người này cả, ta phải nối dõi tông đường đấy!”

Thật ra Phùng Quế Phân cũng chưa chắc sẽ phải cô độc đến cuối đời…số mệnh của nàng như bị cứ đồ vật kì quái kia áp chế.

Chuyện này quả thật hơi kỳ lạ, ta cũng tò mò với thứ quái khí kia. Huống chi, nàng giúp ta điều tra chuyện của Giang Qua tử và mẹ ta, đương nhiên ta cũng phải có qua có lại kẻo bị nhân quả, vì thế ta nhìn Phùng Quế Phân, gật gật đầu:

“Vậy ta sẽ cố gắng hết sức giúp ngươi xem phong thủy.”

Quái khí này bắt đầu từ cung điền trạch, chứng tỏ chuyện này có liên quan đến nhà nàng.

Phùng Quế Phân rất vui vẻ, bỗng hôn lên mặt ta.

Sau đó, ta bắt xe đi đến nhà nàng xem.

Đương nhiên Trình Tinh Hà và Ách Ba Lan cũng đi theo.

Trên đường đi, tôi hỏi nàng trong nhà có đồ gì khác thường không, nàng vắt óc suy nghĩ nửa ngày, đột nhiên vỗ đùi:

“Chẳng lẽ là thứ đó?”

“Thứ gì?”

“Quỷ treo cổ!”

Chúng ta sững sờ:

“Nhà các ngươi có quỷ treo cổ ư?”

Phùng Quế Phân không thèm để ý, gật gật đầu:

“Chỉ một con thôi.”

Chúng ta không nhịn được mà nghĩ một con là đủ rồi, không phải, nàng còn muốn mấy con chứ!

Thì ra nhà Phùng Quế Phân ở trong một khu vườn lớn mà tiền triều để lại.

Trong khu vườn lớn có nhiều nhà cửa, người nhà bọn họ không vừa lòng, tương đối vắng vẻ. Khi Phùng Quế Phân còn bé, cha đã nói với nàng hình như trong nhà này có thứ gì đó, nhưng mà thấy vật lạ thì không cần phải sợ, nó cũng không có hại.

Phùng Quế Phân vâng dạ, lần đầu tiên nàng thấy thứ kia là năm mười bảy tuổi.

Năm đó nàng đang xem “Nhất niêm u mộng”, cảm thấy thứ tình yêu này thật sự quá tốt đẹp, còn quan trọng hơn cả đùi người, đúng lúc bị thiếu niên tình đầu cũng là thủ hạ của cha nàng bắt gặp, hai người cứ thế phải lòng nhau.

Ngày đó hai người bọn họ đang cùng nhau làm chuyện người yêu nên làm, bỗng nhiên thiếu niên kia run rẩy, nói ngoài cửa sổ có thứ gì đó.

Ngày đó là ngày mười lăm, trăng sáng như nước, Phùng Quế Phân vừa quay đầu lại thì thấy một người nằm úp bên ngoài cửa sổ chạm trổ hoa văn.

Người kia giơ hai tay lên cao như đang theo dõi tình hình, Phùng Quế Phân là người gì chứ, đã gan to từ khi còn trong bụng mẹ, lập tức đi đến đẩy cửa sổ ra.

Vừa nhìn thứ kia, dù là Phùng Quế Phân cũng bị dọa nổi da gà...Người kia mặc một cây trắng, trên eo quấn dây thừng, trên đầu đội mũ hiếu, quả thật như con ma để tang vậy.

Bình Luận (0)
Comment