Trùng hợp là Phùng Quế Phân cũng trở lại, thấy chú rể xách ta như bắt một con gà con thì lập tức hỏi chú rể đang làm gì?
Chú rể vừa thấy Phùng Quế Phân là vội vàng ra vẻ hiền lành, nói đại sư xem phong thủy bị ngã, hắn đỡ ta dậy, nói xong còn giả vờ giả vịt phủi cỏ trên người ta.
Trình Tinh Hà chạy đến đây, thấy Ách Ba Lan không sao thì nói may mắn đầu của tiểu tử này là đầu hạt óc chó, não nhỏ vỏ dày.
Tiếp theo hắn nhìn lưỡi kiếm đã gãy đôi của Thất Tinh Long Tuyền, đau lòng không thôi, hắn định vươn tay nhặt lưỡi kiếm gãy của Thất Tinh Long Tuyền lên nhưng bị tà khí tổn thương, thế là hắn nổi giận chửi thề, nói Thất Tinh Long Tuyền cố ý tấn công người nhà.
Ách Ba Lan cũng chạy lại, nhìn Thất Tinh Long Tuyền, hắn tỏ ra vô cùng áy náy:
“Hầy, tại ta cả...”
Khỏi phải nói đến ta, đến khi định thần lại, ta mới cảm thấy trái tim đau nhói. Thất Tinh Long Tuyền theo ta từ rất lâu, lập nhiều công lao hiển hách, nói không có tình cảm gì với nó là nói dối, nhưng ta vẫn xốc lại tinh thần an ủi Ách Ba Lan, nói nó dù sao cũng là vật chết, sao có thể so với vật sống, không, so với người sống.
Đồ vật hỏng rồi thì thôi, còn người chết thì không về được nữa.
Trình Tinh Hà huých ta:
“Rốt cuộc thứ đó là loài ma quỷ gì, sao chưa thấy bao giờ? Sản phẩm mới à?”
Ta lờ mờ cảm nhận được thứ đó không giống người chết.
Trình Tinh Hà tán đồng:
“Nó cứng như thế, chẳng lẽ lại là kim cương thành tinh...Hơn nữa tại sao vừa rồi nó lại bỏ chạy?”
Lúc này Phùng Quế Phân cũng chạy tới nơi, áy náy hỏi ta có sao không? Chồng nàng là người hay ghen, hắn không đắc tội ta chứ?
Ta nhìn chú rể chằm chằm, đột nhiên hiểu ra.
Thứ đó sợ chú rể!
Nhưng mà lạ thật đấy, chú rể này từ đầu đến chân không có điểm gì đặc biệt, vì sao nó lại sợ hắn?
Thấy Phùng Quế Phân hỏi tiến độ công việc, Trình Tinh Hà hỏi nhỏ:
“Thất Tinh Long Tuyền gãy rồi, hay là chúng ta...”
Vì Thất Tinh Long Tuyền đã gãy nên ta không thể để nó gãy một cách vô ích.
Ta suy nghĩ rồi hỏi Phùng Quế Phân:
“Trước khi chú rể chuyển sang nghề của các ngươi thì hắn làm cái gì?”
Nghe thế, chú rể tỏ ra không vui:
“Liên quan gì đến ngươi, ngươi điều tra hộ tịch à?”
Phùng Quế Phân cũng không ngờ ta sẽ hỏi câu này, nàng nói:
“Chồng ta là người dưới quê, trước kia là thợ mộc.”
Thợ mộc…
Hóa ra nhà chú rể bao đời đều làm thợ mộc, trong xã hội xưa nghề mộc rất được trọng vọng, chế tạo đồ đạc trong nhà, làm quan tài, có thể nói mọi gia đình đều cần đến thợ mộc trong mỗi dịp ma chay hiếu hỉ. Vào thời ấy, phụ huynh rất vui sướng khi gả con gái cho thợ mộc, giống như công chức Nhà nước có cái mác ổn định, thợ mộc có kỹ thuật nên không lo chết đói, cho nên rất được ưa chuộng ở thị trường xem mắt.
Nhưng xã hội hiện đại thì khác, bây giờ là thời đại sản xuất công nghiệp hóa, nghề thợ mộc cũng dần suy tàn, không bằng ngày xưa.
Huống chi thợ mộc phải học nghề rất lâu, hiện nay giới trẻ hiếm có ai chịu đựng được điều này, chú rể cũng vậy, trừ ăn ra thì không được tích sự gì, bắt đầu làm thì chỉ biết lãng phí vật liệu, tuy tổ tiên là gia đình thợ mộc nổi tiếng nhưng đến đời hắn thì kết thúc.
Vì thế hắn mới rời quê nhà, rồi tình cờ theo nghề mà Phùng Quế Phân đang làm.
Trình Tinh Hà vỗ đùi:
“Đúng rồi, thứ kia là mảnh gỗ thành tinh.”
Vậy ngươi cho ta biết loại gỗ nào cứng hơn Thất Tinh Long Tuyền, còn mang theo tà khí đáng sợ như thế?
Huống hồ một mảnh gỗ mặc áo tang làm gì?
Chú rể nhìn vẻ mặt của bọn ta, nhỏ giọng nói xấu bọn ta với Phùng Quế Phân:
“Ta thấy mấy người này thấy chúng ta sắp kết hôn nên giả thần giả quỷ kiếm cớ lừa đảo, Quế Phân, ngươi đừng tin bọn họ, chúng ta làm theo kế hoạch ban đầu không được sao?”
Nhưng Phùng Quế Phân rất có chủ kiến, nói đại sư ngươi không cần sốt ruột, dù sao còn hai ngày nữa là kết hôn, trong hai ngày này ngươi ở bên cạnh bảo vệ ta là ta yên tâm rồi.
Ta gật đầu, ta phải điều tra cặn kẽ người mặc áo tang đó.
Chú rể đứng ở bên cạnh lẩm bẩm, ta thấy bọn họ muốn lừa vài bữa cơm thì có.
Nhà Phùng Quế Phân đông người, bữa tiệc bắt đầu là rầm rộ có mặt, hầu hết đều còn độc thân, nhìn thấy Ách Ba Lan thì choáng ngợp vì vẻ đẹp của đối phương, còn có một nhóm người đã được chứng kiến năng lực của Ách Ba Lan lúc gây sự ở trước cửa, nhao nhao gọi nàng là nữ trung hào kiệt, muốn làm quen với nàng, có thể sinh con với nàng thì không thể tốt hơn.
Ách ba Lan bị làm phiền đến phát bực, nhân lúc này ta nhìn về phía cha của Phùng Quế Phân.
Tướng mạo của ông lão vẫn là tướng sát khó doanh môn, hơn nữa sát khí càng ngày càng dày đặc.
Nếu không có gì bất ngờ, thì họa sát thân sắp đến.