Ta lại gần lão gia tử, hỏi dạo này có chuyện lạ gì xảy ra xung quanh mình không?
Lão gia tử say khướt, nghiêng đầu nghĩ mãi rồi mới đáp:
“Không có, chẳng qua hai ngày này huyết áp hơi cao một tẹo...Hôm nay xuống sông cũng thế, ôi chao, ta nhìn thấy một con cá bơi đến, đang định đứng dậy kéo dây thì huyết áp lên cao, thế là rơi xuống sông, suýt nữa là đi gặp Diêm vương, đại sư ngươi biết xem tướng, thế có biết xem người không? Có thể chữa bệnh cao huyết áp của ta không?”
Ta nói mỗi ngành nghề có lĩnh vực chuyên môn riêng, để khi nào ta bảo người thạo nghề khám cho ngươi.
Đột nhiên ta ngửi thấy một thứ mùi rất đặc biệt trên người ông cụ.
Giống như mùi thơm, nhưng rất nhẹ, không ngửi kỹ thì không nhận thấy được.
Ta chưa kịp phân biệt đó là mùi gì thì đột nhiên chú rể đặt mông ngồi giữa ta và lão gia tử, hắn nhìn ta chằm chằm và nói:
“Cha, loại thầy bói rởm này chuyên lừa bịp người khác, Quế Phân đã bị hắn tẩy não rồi, ngài anh minh thần võ cả đời, tuyệt đối đừng trúng chiêu của hắn.”
Được rồi, hắn nghi ngờ ta muốn làm thân với cha vợ để cướp đi Quế Phân của hắn.
Ta còn chưa kịp lên tiếng thì bỗng ngửi thấy mùi hương kỳ lạ trên người chú rể.
Giống hệt mùi trên người lão gia tử.
Lão gia tử cười ha ha rồi vỗ vai chú rể và nói, Quế Phân ham chơi, khiến ngươi tủi thân rồi, nhưng ngươi cũng đừng lo, ngươi xem Quế Phân có tu thành chính quả với ai đâu? Mà nàng kết hôn với ngươi, đó là điều số phận đã an bài, để ta chỉ cho một kế, ngươi mau chóng sinh một đứa với Quế Phân, nhất định có thể giữ được trái tim của nàng!
Chú rể phấn chấn:
“Cha, ngươi cứ yên tâm, ta sẽ tranh thủ ba năm ôm hai!”
Ôm cái cóc khô, ta nhìn tướng mạo của chú rể không giống người dạo này có đào hoa, cuộc hôn nhân của hắn và Phùng Quế Phân sẽ không thành công.
Nhưng mà...Vì sao lại không thành công? Chuyện này có liên quan gì đến người mặc áo tang không?
Ăn cơm xong, mọi người lần lượt trở về phòng của mình, lẽ ra vài ngày trước khi kết hôn chú rể không nên ở nhà cha vợ, nhưng hắn sợ bọn ta lén giành mất sự sủng ái của Phùng Quế Phân nên khăng khăng ngủ nhờ ở nhà cha vợ, hơn nữa còn phải ngủ cạnh phòng bọn ta.
Thất Tinh Long Tuyền gãy rồi, ta không ngủ được, bèn tập trung tinh thần nằm nhoài bên cửa sổ, nghĩ cách bắt người mặc áo tạng kia báo thù cho Thất Tinh Long Tuyền.
Trình Tinh Hà dậy đi vệ sinh, thấy ta còn chưa ngủ thì đi tới vỗ vai ta:
“Ta khuyên ngươi đừng để tâm vào chuyện này nữa, Thất Tinh Long Tuyền còn làm không được thì đôi tay trần của ngươi có thể làm gì được nó? Không có gì quan trọng hơn mạng mình cả, để rừng còn xanh thì lo gì không có củi đốt, lần sau lại đào một cái linh quy ấp trứng, biết đâu có thể tìm được pháp khí khác.”
Ta nghi ngờ hắn chưa rửa tay, hất tay hắn ra:
“Ngươi thì biết cái gì, người mặc áo tang không giống ma quỷ bình thường, chưa biết chừng lần này sẽ có thu hoạch phong phú.”
Trình Tinh Hà bĩu môi, đang định nói chuyện thì ta ấn hắn lại, ý bảo hắn nhìn ra bên ngoài.
Trình Tinh Hà nhìn theo tầm mắt của ta, tức khắc cau mày.
Chú rể lén lút đi ra khỏi phòng bên cạnh, hắn nhìn xung quanh không một bóng người mới mượn ánh trăng để lẻn vào trong.
Trình Tinh Hà nói nhỏ:
“Có phải hắn muốn đi tìm Phùng Quế Phân thân thiết không? Ngươi cũng thấy rồi đấy, không biết...”
Biết cái của khỉ, hướng hắn đi không phải là lối đi đến phòng của Phùng Quế Phân.
Trình Tinh Hà cau mày, đang định lên tiếng thì ta nghiêng đầu ra hiệu cho hắn, ý bảo hắn đi với ta ra xem.
Trình Tinh Hà không còn cách nào khác, đành phải rón rén đi theo ta, đuổi theo chú rể.
Nhưng bọn ta không quen thuộc địa hình ở đây bằng chú rể, cho nên vừa đi qua một cái đình nghỉ chân là không tìm thấy đối phương đâu nữa, buổi tối mùa này rất lạnh, Trình Tinh Hà chỉ mặc một cái quần đùi nên lạnh đến mức nổi da gà:
“Đi thôi, có gì hay mà đi theo chứ...”
Ngươi thì biết cái gì, trên người chú rể có manh mối, chỉ cần tìm được manh mối thì chuyện này dễ giải quyết rồi.
Chắc chắn hắn và người mặc áo tang có mối liên hệ nào đó.
Ta quan sát cẩn thận tà khí xung quanh, mà đúng là thời tiết sắp có sương, ta cũng cảm thấy lạnh.
Nhưng đột nhiên Trình Tinh Hà nói:
“Mà này, ngươi đừng có ủ bàn tay lạnh buốt của ngươi lên người ta nữa.”
Ai sờ ngươi cơ?
Ta quay đầu lại, ngay lập tức cảm thấy sởn tóc gáy. Trình Tinh Hà đang xoay lưng lại với ta nhìn về phía đông, mà một bóng người màu trắng đứng trên lưng hắn, một tay đang vòng lên cổ Trình Tinh Hà.
Hay thật, thứ đó quả nhiên lại xuất hiện rồi!
Thất Tinh Long Tuyền không dùng được, thế là ta cắn đầu ngón tay cho chảy máu, vận hành khí rồi giơ tay toan bắt thứ kia.