Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 735 - Chương 735: Một Chiếc Cần Tốt

Chương 735: Một Chiếc Cần Tốt

Ta chui vào trong, khó khăn lắm mới đẩy được ông lão ra rồi cõng ông lão chạy ra bên ngoài.

Có vẻ như ông lão rất thích vật dụng bằng gỗ, một khi có cháy là rất nhiều vật thể không xác định bị thiêu rụi, rơi xuống chỗ bọn ta như mưa rơi, may mà có hành khí của lão Hải, ta nhân lúc này chạy một mạch ra khỏi biển lửa, nhưng ai ngờ vừa đi đến cửa thì một cái tủ lớn đổ xuống, chắn ngang cửa ra vào.

Ngoài cửa, Phùng Quế Phân và những người khác trông thấy cảnh này thì hoảng sợ, ta cũng cau mày, không được...Thế này không chết cháy thì cũng chết vì ngạt khói…

Đột nhiên, tủ lớn nổ tung, một người lao vào:

“Ca!”

Là Ách Ba Lan, hắn tung một cước đá bay cái tủ.

Ta đặt ông lão xuống, một nhóm người đi vào chữa cháy, ông lão mãi không mở mắt, ta biết ông cụ sợ đến mức đánh mất hồn phách, thế là cởi giày ra đập lên đầu ông lão vài cái, ông lão bỗng ho sù sụ, coi như sống lại rồi.

Phùng Quế Phân thấy cha mình không sao thì gào khóc, sau đó nàng ôm lấy ta, hôn chùn chụt mấy cái, ta thật sự không còn tí sức lực nào, không đẩy nàng ra được.

Thuộc hạ của nàng thì thầm:

“Biết Phùng tỷ bao lâu nay mà chưa thấy nàng khóc bao giờ, thế mà hôm nay lại khóc những hai lần!”

Đến khi Phùng Quế Phân bình tĩnh lại, nàng bỗng đứng dậy:

“Trong nhà đang yên đang lành sao lại cháy?”

Có một tên đàn em trước kia từng làm trong đội cứu hỏa phát hiện ra manh mối:

“Tỷ, lão gia tử không hút thuốc, mùa này cũng không đốt nhang muỗi, nhất định là có người phóng hỏa.”

Phùng Quế Phân siết chặt nắm đấm:

“CMN, nhất định là đám lão Lưu, đi bắt người, khiến cho lão Lưu không kịp trở tay!”

Ta giữ Phùng Quế Phân lại:

“Ngày phòng đêm phòng, cướp nhà khó phòng, người phóng hỏa là người khác.”

Phùng Quế Phân sửng sốt:

“Ý của ngươi là gì?”

Ta nhìn về phía chú rể:

“Nếu không ngươi hỏi chú rể xem?”

Chú rể nhìn thấy ánh mắt của ta thì run rẩy, ngay sau đó hắn chỉ vào ta và mắng:

“Đúng rồi, ta tận mắt nhìn thấy hai anh em bọn họ phóng hỏa!”

Phùng Quế Phân nhìn ta với ánh mắt khó tin:

“Đại sư, chuyện này…”

Trình Tinh Hà nổi giận:

“Ngươi ăn nói vớ vẩn!”

Chú rể nói ngay:

“Quế Phân, ngươi nghe ta nói, nửa đêm nửa đêm, phòng của bọn ta không ở gần đây, chúng ta đều không nghe thấy động tĩnh gì, thế sao bọn họ biết ở đây cháy, lại là người đầu tiên hô cháy? Ta thấy hắn cố ý phóng hỏa, vừa ăn cướp vừa la làng!”

Trong nhóm đàn em có người thông minh:

“Không thể nào, mấy người chúng ta đều tận mắt nhìn thấy tiểu ca này liều mạng cõng lão gia tử ra ngoài mà.”

Chú rể hừ một tiếng:

“Đúng vậy, chẳng phải hắn muốn lập công để Quế Phân Nhi nhìn hắn với con mắt khác sao? Vì thế hắn mới phóng hỏa! Các ngươi có nghe nói đến vụ án bảo mẫu phóng hỏa mấy năm trước không? Tương tự như thế đấy! Nếu không tại sao hắn lại tới đúng lúc như vậy? Hơn nữa…”

Chú rể chỉ vào túi áo của ta:

“Các ngươi hỏi hắn xem có phải trong túi áo của hắn có một chiếc bật lửa không? Vừa rồi ta tận mắt nhìn thấy hắn giơ bật lửa lên!”

Lúc đốt người mặc áo tang, đúng là ta có cầm bật lửa trên tay, có lẽ trùng hợp bị hắn nhìn thấy.

Phùng Quế Phân cau mày nhìn ta:

“Đại sư, thế này…”

Trình Tinh Hà tức điên:

“CMN ngươi ăn nhiều nên dạ dày thực quản trào ngược à, phun phân gì thế hả? Không sợ đẻ con không có lỗ đít à?”

Chú rể nhếch miệng:

“Chứng cứ rành rành ra đấy, các ngươi còn muốn chống chế à!”

Đám đàn em nhìn nhau, sau đó nhìn về phía ta với ánh mắt ngờ vực:

“Đúng vậy, ngươi phát hiện ra đám cháy sớm nhất kiểu gì?”

Hay cho chiêu kẻ xấu cáo trạng trước!

Trái lại ta không sốt ruột, ta hỏi lão gia tử:

“Nghe nói bình thường ngài không hay ra ngoài, hôm qua ai bảo ngài đi câu cá? Có phải là chú rể mới không?”

Lão gia tử sửng sốt, sau đó mới gật đầu:

“Sao ngươi biết?”

Sắc mặt của chú rể thay đổi:

“Hỏa hoạn là hỏa hoạn, ngươi nhắc đến việc câu cá làm gì?”

Ta nói:

“Ngươi đừng vội, chúng ta phân tích từng việc một. Lão gia tử, hôm qua đi câu, cần câu có phải là anh con rể này đưa cho ngươi không?”

Lão gia tử mờ mịt, gật đầu:

“Là một chiếc cần tốt, hắn tự tay làm đấy!”

Tất nhiên là tự làm rồi.

Ta nói:

“Vậy ngươi tìm cần câu lại đây, nhìn xem trên phần gỗ có phải có thứ gì đó không.”

Sắc mặt của chú rể bỗng chốc trắng bệch:

“Ta nói ngươi đừng có mà nói nhăng nói cuội…”

Năng lực hành động của dân xã hội đen rất mạnh, đã có người đi lấy cần câu đến đây, một tên đàn em am hiểu dược vật đến gần và ngửi, lập tức nói:

“Bột ngư hương!”

Bột ngư hương là một loại mồi câu bị cấm, cá ngửi thấy mùi bột ngư hương thì sẽ tê liệt ngay lập tức, theo lý mà nói nó rất có hiệu quả, nhưng loại bột này cũng có hại cho con người, ngửi quá nhiều cũng sẽ hôn mê.

Bình Luận (0)
Comment