Có xuất hiện lần nữa cũng không sao, thứ này đã nhận chủ nhân...ta có thể cảm nhận được tà khí này không còn bài xích ta như lúc đầu nữa.
Có lẽ, bởi vì ta đã lấy nó ra từ trên cây bị cháy nên nó cảm kích ta, cũng là một cơ duyên.
Trình Tinh Hà đột nhiên trở nên cao hứng:
“CMN Thất Tinh, ngươi thật may mắn, ngươi lại có thêm một đồ vật tốt hơn cả thất tinh long tuyền, ngươi phải mời chúng ta một bữa hải sản để ăn mừng đấy."
Nhắc đến thất tinh long tuyền, ta vẫn cảm thấy rất khó chịu, cây thước này quả thật rất tốt nhưng thất tinh long tuyền bị gãy như vậy thật sự rất đáng tiếc.
Nghĩ vậy, ta cất thất tinh long tuyền đi...thanh kiếm gãy vẫn sáng như nước mùa thu, để dưới ánh trăng, ta đột nhiên phát hiện ra dường như có một số ký tự nhỏ được khắc trên mép lưỡi kiếm bị đứt gãy.
Ta quan sát kỹ hơn thì phát hiện những chữ đó khá giống với kiểu chữ trên thước kẻ huyền tố áo tang.
Không lẽ...chiếc thước huyền tố áo tang này là đồ vật cùng thời đại với thất tinh long tuyền?
Chữ trên đó là Cố thị rèn thất tinh.
Ta đột nhiên trở nên phấn khích, nếu nói vậy thì thước huyền tố áo tang này là do Kim thị làm ra, còn thất tinh long tuyền là do nhà họ Cố chế tạo?
Thời xưa thường hành quân đánh trận, ngành luyện kim vô cùng phát triển, thanh kiếm của Câu Tiễn được lưu giữ trong Bảo tàng Quốc gia và nó vẫn sáng trong như nước mùa thu, tuy nhiên, bây giờ ngành luyện kim đã bắt đầu suy thoái, không biết có phải nhà họ Cố cũng trở nên suy tàn như nhà họ Kim không.
Lúc này Phùng Quế Phân đi tới và nói:
"Đại sư, ngươi vì mộc tinh đó của ta mà làm hỏng pháp khí của mình, ai da, hay là thế này đi, ta giới thiệu với ngươi một người, người đó có thể sửa lại cây kiếm này cho ngươi."
Đúng rồi, cung Thái Thính của Phùng Quế Phân sáng như vậy, nàng nhất định biết rất nhiều thông tin!
Nàng nói với ta ở một chỗ nọ có một người què mở một cửa tiệm sửa chữa khắc hẳn những cửa tiệm sửa chữa cơ khí thông thường, nghe nói bất kể là thứ gì cũng có thể phục hồi lại giống như ban đầu nhưng lại lấy giá rất cao.
Hơn nữa, cửa tiệm đó rất kỳ lạ, nó có hai quy định, một là cửa tiệm này một ngày chỉ nhận một thứ, nếu tối nay đến muộn thì sáng mai phải đến sớm. Hai là thứ đưa đến cho hắn sửa phải là thứ mà người khác không sửa được, nếu ngươi đem đến một thứ mà người khác có thể sửa được thì hắn sẽ không nhận, trả tiền cao hắn cũng không nhận.
Trình Tinh Hà trở nên hứng thú:
"Người này cũng thật thú vị, tiền cũng không thèm sao?"
Phùng Quế Phân gật đầu:
"Càng có năng lực thì tính khí sẽ càng kỳ lạ. Cố Quả Tử đó quả thật không giống người thường."
Cố?
Không lẽ đó chính là gia đình đã luyện ra thất tinh long tuyền?
Ta bỗng thấy vui mừng liền hỏi địa chỉ từ chỗ Phùng Quế Phân, sau khi gửi địa chỉ cho ta, nàng vội nói:
"Cố Quả Tử sửa đồ lấy giá không rẻ đâu, đại sư, đến lúc đó ta sẽ bồi thường lại cho ngươi!"
Ta xua tay nói không cần...ta đã lấy được bảo vật là thước huyền tố áo tang từ nàng nên không cần nàng trả công nữa, nếu không sẽ dẫn đến nhân quả nợ nần không hay.
Phùng Quế Phân không hiểu nội tình, khó xử đỏ mặt nói:
"Đại sư, thứ gì ngươi cũng không cần...không lẽ ngươi muốn ta lấy thân báo đáp?"
Ta vội vàng lắc đầu lia lịa:
"Ngươi yên tâm đi, vài ngày nữa chân mệnh thiên tử của ngươi nhất định sẽ xuất hiện, ta chờ tin vui của ngươi."
Phùng Quế Phân lúc này mới thấy vui vẻ:
"Thật sao?"
Không những thế tà khí trên mặt Phùng Quế Phân cũng đã tiêu tan, có nghĩa duyên phận giữa nàng và thước huyền tố áo tang đã hết, cung Tử Nữ của nàng đã trở nên rõ ràng, có con chỉ là chuyện sớm muộn...dù phụ nữ mang thai lúc tuổi đã cao có hơi nguy hiểm nhưng bây giờ y học phát triển, nàng lại là người phụ nữ mạnh mẽ, có lẽ sẽ không có vấn đề gì nghiêm trọng.
Phùng Quế Phân vô cùng vui mừng chộp lấy ta hôn lấy hôn để.
Tên tân lang đó ghen tị khi thấy thứ sắp thuộc về mình lại vụt mất khỏi tầm tay.
Tên này quả thật cũng bị lợi dụng...đối phương có lẽ đã lợi dụng tính háo sắc cua hắn, dùng mỹ nhân để dụ dỗ hắn và lại bảo hắn dùng nhan sắc để dụ dỗ Phùng Quế Phân.
Hại người hôm trước hôm sau bị người hại chính là đạo lý này.
Ngày hôm sau khi rời khỏi Phùng gia, Trình Tinh Hà vẫn không ngừng nhìn vào cái thước:
"Ngươi nói xem khắc độ này có thể đo được thứ gì chứ?"
Ta cũng muốn biết đây!
Lúc này, một người đi ngang qua chúng ta giống như đang đi về hướng nhà của Phùng Quế Phân.
Ta quay đầu lại nhìn, đột nhiên cảm thấy quen mắt...người phụ nữ đó có dáng người mảnh khảnh nhưng lại không thấy mặt nàng.
Nhưng tại sao lại thấy quen thuộc như vậy, lẽ não...ta bỗng thấy bồn chồn, là người phụ nữ của Yếm Thắng môn?