Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 750 - Chương 750: Tiệc Quế Hoa

Chương 750: Tiệc Quế Hoa

"Ở đâu?"

Con dâu vội nói:

"Trong miếu!"

Vậy là đúng rồi...Ở đây có một chút thần khí quẩn quanh, chẳng lẽ thật sự là người ăn hương khói?

Trong lòng ta lập tức hụt hẫng - nếu đúng như vậy thì đây không phải là chuyện mà một người cấp Huyền như ta có thể xử lý, quả nhiên lại không phải là cái bánh dễ gặm gì.

Có điều, chuyện này đã ôm vào rồi thì dù thế nào cũng phải lo liệu tiếp, ta bèn hỏi con dâu cái miếu kia ở đâu?

Con dâu vội nói:

"Cái miếu đó cách nhà chúng ta không xa, ta dẫn ngươi đi xem thử."

Ta nổi hứng:

"Đại tỷ, ngươi đã biết trước rồi, tại sao không nói cho cha chồng và chồng ngươi biết sớm?"

Con dâu ngượng ngùng nói:

"Ta từng nói rồi, nhưng họ nói ta thì biết cái gì, cũng không ai nghe lời ta cả."

Lão La và tiểu La nghe ta nói muốn đi thăm miếu thì chẳng hiểu ra sao, La Bàn Tử lẩm bẩm, nói nếu như cầu thần bái Phật có tác dụng thì họ đã tự đi rồi, còn cần phải tìm ta xử lý chắc?

Tiểu La lại cho rằng, dù sao cũng là vì tiết kiệm tiền hương hỏa nên chúng ta không đi, thằng nhóc này chịu bỏ tiền cho chúng ta thì cũng chẳng có lý nào lại ngăn cản.

Trình Tinh Hà và Ách Ba Lan thấy chúng ta đi ra thì cũng đi theo:

"Mọe nó, cuối cùng cũng được đi hít thở không khí rồi."

Ngôi miếu kia quả thật cách nhà họ không xa, tuy không lớn nhưng kiến trúc vô cùng tinh xảo và có nét cổ xưa, người lui tới dạo chơi thăm viếng cũng không ít.

Nhìn kỹ lại bảng tên của ngôi miếu này, chúng ta đều có chút ngoài ý muốn.

Bình thường thấy miếu Quan Âm, miếu Quan Công, đều có thể tưởng tượng được, nhưng chữ vàng viết trên bảng tên của ngôi miếu này lại là "Miếu Quế Hoa".

Trình Tinh Hà tức khắc hứng thú:

“Gì đây, cây hoa quế tu tiên thành công à?”

Con dâu vội lắc đầu, nói không phải, miếu hoa quế thờ Quế Hoa nương nương. Quế Hoa nương nương hiền từ, nhân hậu, là vị thần của chữa bệnh và cứu tế.

Theo truyền thuyết, vào buổi tối của ngày mười bốn tháng Tám một năm nọ, có một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp đến thăm viếng nhà của tộc trưởng nơi này, bảo tộc trưởng động viên toàn bộ người trong thôn làm ba việc, việc thứ nhất là mọi gia đình cắt một cây xương bồ dưới đất treo trước cửa nhà, thứ hai là cho nàng một con dao từng giết nhiều con trâu, thứ ba là ngày mười lăm không được ra ngoài.

Tộc trưởng cảm thấy yêu cầu này vô cùng kỳ quặc, nhưng hắn thấy người phụ nữ không giống người bình thường, ma xui quỷ khiến thế nào lại đồng ý.

Đến ngày hôm đó, từng nhà treo xương bồ lên rồi nấp sau cánh cửa, bọn họ nhìn thấy người phụ nữ nọ đứng ở cửa thôn, tiếp theo, một nhóm gì đó đông nghịt từ đằng xa đi đến.

Ngay khi mọi người nhìn thấy rõ những thứ đó là gì thì trợn tròn mắt, đó một là bầy thanh ngưu!

Khi ấy có người tỏ ra khó chịu, nói người phụ nữ này không có chúng ta ra ngoài có phải là muốn chiếm hết số trâu ấy cho riêng mình không?

Có vài người tham lam, muốn đi ra ngoài ăn hôi, lén lút bắt vài con trâu vào nhà.

Kết quả là mấy người đó vừa kéo trâu vào nhà thì há hốc mồm, bọn họ nhìn thấy trên đầu những con trâu ấy chỉ có một chiếc sừng.

Theo truyền thuyết trong vùng, trâu một sừng là do tà ma biến thành!

Mà những con trâu ấy đâm vào những người kia rồi biến mất.

Đám trâu còn lại xông vào thôn, ý đồ đẩy cửa vào nhà, nhưng nhà nào cũng treo cây xương bồ trước cửa nên chúng không vào được, còn người phụ nữ xinh đẹp nọ giơ dao mổ trâu lên, chém bầy trâu một sừng khiến chúng kêu rên liên tục, phải chạy ra khỏi thôn.

Sau khi người phụ nữ đuổi theo bầy trâu, thôn dân định nói lời cảm ơn thì phát hiện người phụ nữ đã biến mất.

Người dân trong thôn bàn tán sôi nổi, người xa quê trở về báo tin, nói rằng thôn trấn bên cạnh có ôn dịch, dịch bệnh lan đến phía bắc, đáng lẽ thôn của chúng ta cũng sẽ gặp nạn.

Nhưng trong thôn ngoại trừ mấy người tham lam toan bắt trâu sau đó bị sốt cao, nổi mẩn khắp người thì phần lớn đều không mắc ôn dịch.

Nhờ thế những thôn dân này mới biết, người phụ nữ nọ không phải người phàm.

Mọi người lập tức đội ơn người phụ nữ ấy, muốn cảm ơn nàng, nhưng người phụ nữ đã biến mất, không tìm thấy tung tích, đột nhiên tộc trưởng nhớ ra, nói người phụ nữ ấy có gài một cành hoa quế vàng nhạt bên tóc mai.

Khi ấy là mùa hoa quế tỏa hương.

Vì thế, người dân địa phương gọi người phụ nữ ấy là Quế Hoa nương nương, xây cho nàng một ngôi miếu hoa quế ngay trong vùng, hương khói nghi ngút, hơn nữa từ khi miếu được xây lên, trong thôn chưa bao giờ xảy ra ôn dịch.

Hiện tại đúng độ cuối mùa hoa quế, trong miếu trồng rất nhiều cây hoa quế, hương thơm ngào ngạt tỏa khắp sân, Trình Tinh Hà ngửi mùi thơm mà chảy nước bọt, hắn lải nhải xong việc thể nào cũng phải đánh chén một bữa tiệc hoa quế.

Bình Luận (0)
Comment