Nghe được chữ Yếm Thắng môn là ta lên tinh thần ngay, họ đang tìm cái gì?
Nhưng có vẻ như Cố thọt cũng không biết.
Ta nghiêng đầu đi thấy Trình Tinh Hà đã tỉnh lại từ bao giờ, đang xem điện thoại, thấy ta mở mắt ra thì đưa điện thoại di động cho ta xem:
“Ngươi nói xem tên La mập làm chuyện như thế rồi mà vẫn chuyển biến tốt được, tử kim địa như họ đúng là hay thật, khi nào ngươi cũng tìm cho ta một mảnh đất đi?”
Ta giật mình khi nhìn thấy tin tức trên điện thoại: Giá xương bồ trong khu vực tăng vọt.
Nhà La mập lấy về rất nhiều xương bồ, xem ra hắn lại có thể kiếm được một khoản tiền. Không biết bây giờ họ còn ăn bánh bao nhúng canh dưa muối nữa không.
Ách Ba Lan cũng tỉnh lại, hắn ngơ ngơ thò đầu sang xem điện thoại, ta nhìn công đức của Ách Ba Lan, tức khắc cảm thấy vui mừng, sau khi ngủ một giấc, cuối cùng hắn cũng thăng cấp rồi!
Bây giờ hắn lên Huyền cấp bậc ba rồi.
Ta lại quay sang nhìn Trình Tinh Hà, hắn cũng thăng lên Huyền cấp bậc hai.
Cứu sống người dân trong thành phố là đại công đức!
Nhưng hình như ta vẫn dừng lại ở Huyền cấp bậc một. Cũng đành chịu thôi, cấp bậc càng cao thì cần tích lũy càng nhiều để thăng cấp, nhưng chung quy chuyện này vẫn có ảnh hưởng lớn với ta, phỏng chừng cách Địa cấp không còn xa nữa.
Vậy thì càng phải nhanh chóng tích lũy công đức, càng nhanh thăng lên Địa cấp thì càng có thể làm được nhiều việc hơn.
Đột nhiên, Cố thọt thở hổn hển cúp điện thoại rồi vẫy tay với ta.
Thất Tinh Long Tuyền được sửa xong rồi ư?
Ta lập tức phấn khởi đi đến chỗ hắn.
Không ngờ Cố thọt lại nói:
“Thanh bảo kiếm này không hổ là kiếm do tổ tiên bọn ta rèn, khó khăn hơn ta nghĩ, ngươi còn phải đợi một thời gian nữa, mười ngày sau hẵng quay lại.”
Ta cảm thấy thất vọng, nhưng rồi ta nghĩ, chỉ cần Thất Tinh Long Tuyền có thể khôi phục như cũ thì chờ mười ngày có là gì.
Cố thọt nói xong thì đưa cho ta một tờ giấy:
“Đây là phiếu sửa đồ, một tay cầm phiếu một tay cầm đồ, chỉ nhìn phiếu không nhìn người, không được đánh mất.”
Ta vội gật đầu, cất tờ giấy đi.
Bọn ta không thể ở lại đây mười ngày được, lỡ như người phụ nữ thần bí tìm đến ta thì sao, vì vậy bọn ta quyết định về trước.
Vừa đến phố mua bán quen thuộc, ta cảm thấy vô cùng thoải mái, tiến độ lắp đặt thiết bị trong cửa hàng diễn ra rất nhanh, ông cậu ba ngồi trước cửa cửa hàng của Cao lão sư, vừa phơi nắng vừa vuốt ve mèo, còn Bạch Hoắc Hương chỉ huy đội thi công làm việc này việc kia, nghiễm nhiên là một người giám sát thi công tháo vát.
Trông thấy bộ dạng ấy của nàng, Trình Tinh Hà huých vai ta:
“Này, bà chủ hoắc hương chính khí thủy đúng là làm việc rõ ràng đâu ra đấy.”
Tai Bạch Hoắc Hương rất thính, nàng sẵng giọng nói:
“Trình đần, mấy ngày nay ngươi ngứa họng à, có cần ta chữa cho không?”
Câu này phiên dịch lại có nghĩa là ta hạ độc cho ngươi câm luôn.
Trình Tinh Hà lập tức rụt cổ:
“Không phải, không phải...Ơ, ngươi bảo ai đần đấy hả?”
“Nếu ngươi không thích nghe thì gọi ngươi là đồ ngu cũng được.”
Hai người họ bắt đầu cãi nhau, Ách Ba Lan tiến lên can ngăn, ông chủ tiệm đồ cổ lấy hạt dưa ra vừa xem vừa cắn.
Cuối thu, dải nắng vàng ươm chiếu xuống con đường lát gạch trước cửa hàng, cây ngân hạnh ven đường xào xạc trong gió, lá cây rơi đầy trên mặt đất, tạo nên khung cảnh năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên.
Đúng lúc này, Cao lão sư đi tới, cùng ta xem họ cãi lộn, hắn than gia đình nhỏ của ta càng ngày càng náo nhiệt, hắn yên tâm rồi.
Cũng đúng thật.
Ta đang định cười thì bỗng phát hiện bầu không khí của phố mua bán có vẻ khác thường, mùa này không phải mùa ế hàng, vì sao lại ít khách thế này?
Cửa hàng bên dãy Cao lão sư, ông chủ tiệm đồ cổ đều vắng tanh, mọi người đều ôm đồ ăn vặt, uể oải ngồi trước cửa, trông thiếu sức sống, mà bên dãy đối diện, đặc biệt là hiệu may, khách khứa ra vào nườm nượp, náo nhiệt vô cùng.
Khách hàng chỉ mua đồ ở bên đối diện, không hề ngó sang bên này.
Cao lão sư chú ý đến tầm mắt của ta, bèn nói:
“Ngươi cũng phát hiện ra rồi à? Lạ thật đấy, hai ngày nay cửa hàng ở dãy chúng ta cứ như gặp ma ấy, chẳng có khách nào ghé thăm, làm người ta nóng ruột quá thôi, đã thế còn toàn gặp chuyện xui xẻo, lão Từ hàng quẩy kế bên bị bỏng tay, lão Lưu của tiệm xe đạp bị hàng mẫu đập trúng đầu, quái lạ hơn là Tiểu Ngũ bán giày, hắn nói nửa đêm có nữ quỷ vào nhà, bị dọa phát sốt ba mươi chín độ.”
Thế thì kỳ quái, phong thủy của phố mua bán bao giờ cũng tốt, đáng lẽ có thể đảm bảo bình an, chiêu tài lộc, ta ở đây lâu nay, ngoại trừ lần trước Xích Linh phái tiểu quỷ đến quấy rối thì đâu thấy xảy ra chuyện gì?
Chẳng lẽ...Lại có ai gây sự phố mua bán?
Ta lập tức tìm cái thang trèo lên, nhìn phong thủy của phố mua bán từ trên cao.
Vừa nhìn thử, ngay tức khắc ta cảm thấy hoảng sợ.