Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 773 - Chương 773: Sợi Dây

Chương 773: Sợi Dây

Trình Tinh Hà nghiêng đầu khó hiểu, nhưng khi thấy cô gái kia không sợ lửa, sắc mặt hắn trắng bệch, ném ngay bình xịt và bật lửa đi, lăn sang lề đường bên kia:

“Nàng là B-Robo Kabutack thành tinh à?”

Thật sự là đao thương bất nhập, không sợ nước không sợ lửa…

Thấy nàng định bắt Trình Tinh Hà, ta vận khí ở tay trái, một sợi dây kim ti ngọc vĩ bay về phía nàng.

Nhưng dù sao cũng là tay trái, không chuẩn được như tay phải, ta muốn quấn cổ nàng nhưng dây thừng rơi xuống theo bả vai, chỉ bắt được tay nàng.

Dù vậy, nàng vẫn bị ta kéo lại, nhân cơ hội này Trình Tinh Hà trốn đến khu vực an toàn:

“Thất Tinh, thứ này cổ quái quá, mọi cách đều vô dụng với nàng, nếu không chúng ta trốn trước đi, quân tử báo thù mười năm không muộn!”

Ta không để ý đến thể diện, nhưng một khi thả thứ này ra chắc chắn nó sẽ đi hại người khác, đã có hai người bị hại rồi, nếu chuyện này lại tiếp diễn, sợ là sẽ xảy ra án mạng.

Cô gái kia cúi đầu nhìn sợi dây thừng trên tay mình rồi quay đầu nhìn ta, ánh mắt nàng hung ác hơn, tà khí quanh người nàng cũng trở nên dày đặc.

Đối với nàng mà nói, ta liên tục quấy rối nàng, nàng đã nổi sát tâm.

Chỉ trong nháy mắt, nàng xoay người, bổ nhào về phía ta.

Nàng lao đến trước mặt ta, gần như sắp đè lên ngực ta, đột nhiên bất động.

Ta cảm thấy khó hiểu, chuyện gì vậy, nhưng rôi ta bỗng nhìn thấy vài sợi dây kim ti ngọc vĩ quấn trước ngực nàng!

“Ca!”

Giọng Ách Ba Lan vang lên phía sau:

“Ngươi không sao chứ?”

Cứu binh đến rồi! Ách Ba Lan được chân truyền từ lão gia tử nhà họ Lan, là cao thủ trong việc sử dụng dây kim ti ngọc vĩ, huống chi hắn còn rất khỏe!

Quả nhiên, cô gái kia giãy giụa không thoát ra được, ta đang định vỗ tay tán thưởng, chợt cảm thấy căng thẳng, tuy Ách Ba Lan không lên tiếng nhưng bàn tay trắng nón của hắn chảy máu rồi.

Tà khí của đối phương quá mãnh liệt, hắn không giữ được lâu.

Hơn nữa, ta đã nghe thấy tiếng dây thừng bị đứt vang lên rất khẽ, nàng định giật đứt dây kim ti ngọc vĩ bằng tà khí của mình!

Ta suy nghĩ, sau đó nói lớn tiếng nói với Trình Tinh Hà:

“Đi tìm bó củi đến đây, đốt nàng!”

Trình Tinh Hà ló đầu ra, nghi ngờ:

“Thất Tinh, ngươi mất trí à, vừa rồi ngươi đã tận mắt nhìn thấy rồi mà? Nó không sợ lửa, ngươi đốt thì có ích gì?”

Ách Ba Lan cũng không hiểu:

“Ca, tuy dây kim ti ngọc vĩ bôi dầu trầu, có thể chịu lửa, nhưng nếu đốt lâu thì cũng đứt, một khi dây đứt, chẳng phải nàng cũng sẽ tự do sao?”

Nếu cứ không làm gì thì sớm muộn gì cô gái này cũng sẽ thoát thân.

Ta nói ngay:

“Không kịp giải thích, nhanh lên!”

Nói rồi ta mang hết củi có thể tìm được đến, Trình Tinh Hà tuy cảm thấy khó hiểu nhưng một mực tin tưởng ta, đành phải nghe theo, vừa tìm củi vừa lẩm bẩm, CMN ta bị ngươi tẩy não rồi, ngươi điên ta cũng điên theo ngươi.

Đúng lúc này Bạch Hoắc Hương cũng chạy tới, ta lập tức nói với Bạch Hoắc Hương:

“Ngươi giúp ta tìm nước đá, càng nhiều càng tốt!”

Bạch Hoắc Hương sửng sốt, nhưng nàng thấy bọn ta đang giành giật từng giây thì lập tức xoay người đi tìm nước đá.

Trình Tinh Hà nghe ta nói thì chẳng hiểu ra sao:

“Gì vậy, khi thì bảo lấy nước, khi thì lại bảo cần lửa, ngươi định nhúng lẩu hay gì?”

Ta nói ngươi đừng hỏi nữa, nhanh tay lên là được.

Bó củi chồng đống bên cạnh cô gái, ngọn lửa cháy hừng hực, quả nhiên cô gái vẫn bình yên vô sự như món đồ bằng gốm sứ, còn lớp dầu trẩu dày bôi trên dây kim ti ngọc vĩ bắt đầu nứt toác.

Trình Tinh Hà nhìn chằm chằm vào những gì ta làm, hắn căng thẳng, hít sâu một hơi, liên tục nhìn về phía ta, còn ta tập trung nhìn kim ti ngọc vĩ.

Để xem sợi dây này có thể chịu lửa tốt đến mức nào.

Không hổ là dây thừng của nhà họ Lan, bị đốt cộng thêm sự giãy giụa của cô gái mà kim ti ngọc vĩ cầm cự rất lâu mới từ từ đứt ra.

Trình Tinh Hà và Ách Ba Lan hồi hộp, họ nhìn ta với vẻ lo lắng, nghĩ thầm không biết làm chuyện vô ích này để làm gì.

Bạch Hoắc Hương không lên tiếng, chỉ âm thầm lo lắng cho ta.

Ngay cả cô gái kia cũng dùng ánh mắt trào phùng để nhìn ta như đang nhìn một kẻ ngu ngốc.

Cuối cùng, kim ti ngọc vĩ cháy rụi hoàn toàn, cô gái đi ra khỏi ngọn lửa mà vẫn không mảy may thương tổn, nàng chạy đến chỗ ta và giơ tay lên, trong nháy mắt ấy ta hất toàn bộ nước đá lên người cô gái.

Cô gái đó sửng sốt, rồi thẹn quá hóa giận muốn nhào về phía ta, nhưng nàng bỗng ngẩng mặt lên, nhìn ta với ánh mắt khó tin.

Cùng lúc đó, ta nghe thấy tiếng “rắc” phát ra từ trên người nàng.

Giống như có thứ gì đó nứt ra.

Bình Luận (0)
Comment