Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 790 - Chương 790: Âm Thanh

Chương 790: Âm Thanh

Mắt thấy chỗ ta không có sợi dây đỏ máu chó, nó nghĩ muốn chạy về phía ta, ta nghĩ thứ này tốt nhất nên bị bắt sống, vì vậy ta giả vờ hoảng sợ và chạy trốn vào phòng bếp.

Cái đầu người đó lập tức chạy theo ta, thứ đó quá nhanh, trong nháy mắt đã vọt tới chóp mũi của ta và định cắn, ta vung Huyền Tố Xích lên, một chai nước bay thẳng về phía cái đầu người đó. Cái đầu người không kịp đề phòng nên bị nước bắn tung tóe khắp mặt, nó chưa kịp phản ứng, ta đã vớ lấy bịch bột nếp hất lên đầu nó.

Bột nếp trừ tà, nhưng cái đầu người này không phải thứ gì hiền lành, chỉ với tốc độ này, muốn rũ bỏ bột nếp cũng không khó, nhưng khi đổ nước lên thì khác, khi bột nếp gặp nước sẽ dính chặt vào, không thể rũ được.

Quả nhiên, lúc này toàn bộ cái đầu giống như một viên gạo nếp lớn, cái gì cũng nhìn không thấy.

Ta nhặt một bình ngâm rau, ụp thẳng vào cái đầu đó.

Cái đầu làm cái bình vang ầm ĩ, nhưng sát khí bị bột nếp bọc lấy nên nó không thoát ra được.

Trình Tinh Hà đuổi theo hắnhắn để xem, giơ ngón tay cái với ta:

"Thất Tinh, vẫn là ngươi có cách, trước đây người từng lặn bánh trôi đúng không? Rất là nhuần nhuyễn, nếu ngày nào đó không làm thầy nữa thì có thể mở quầy bán hàng ở đầu đường!"

Mở cái đầu ngươi.

Lúc này, bà Khương nói lớn:

"Người đâu mau đến, xem con trai ta, con trai ta bị thương rồi...bị thương rồi."

Bạch Hoắc Hương đã đáp lại và đang bôi thuốc cho Lão Khương, nhưng bà Khương vẫn không ngừng mắng mỏ chúng ta:

"Không phải nói có thể trị bệnh sao? Tại sao mùi máu tươi còn nồng như vậy, ngươi nhanh lên! Nếu con trai ta xảy ra chuyện gì, ta không để yên cho ngươi đâu!"

Bạch Hoắc Hương lười tranh luận với nàng, cư thế phớt lờ nàng.

Bà Khương mắng một hồi lâu cũng không nguôi giận, khi thấy ta và Trình Tinh Hà từ trong bếp đi ra, lại có chỗ để trút giận, điên cuồng hết về phía chúng ta:

"Hai thằng nhóc khốn khiếp kia, các ngươi cũng như vậy, nói là tới xem chút đồ vật, như thế nào còn dẫn theo thứ kia đến? Con của ta...con của ta…"

Ta trả lời:

"Nếu ngươi muốn con trai mình được an toàn, tốt hơn hết ngươi nên nói cho chúng ta biết sự thật...về gia đình Kim Thúy."

Bà Khương sửng sốt, hét về phía ta:

"Sự thật cái gì? Ta gả vào nhà họ Khương, ta tuân thủ nghiêm chuẩn mực đạo đức của phụ nữ. Nếu ở cổ đại thì phải đến thờ trinh tiết cho ta đấy, ngươi thật kỳ quái, ngươi có ý gì? Gia đình Kim Thúy đoản mệnh, ai biết bọn họ đã làm chuyện thất đức gì, liên quan gì đến ta?"

Nàng vừa nói xong, cái bình kêu to hơn, giống như cái đầu người kia không chịu nổi nữa, sắp nhảy ra cắn xé.

Khi bà Khương nghe thấy động tĩnh, bà cũng đoán được chuyện gì đang xảy ra, mồ hôi túa ra trên trán:

"Đây là tiếng gì?"

Lão Khương lập tức kể hết mọi chuyện trước mặt bà Khương:

"Đó là một cái bình...nó có thể, nó có thể nhúc nhích."

Ta nhìn cái bình:

“Ồ, là tiếng của cái đầu Kim Thúy...ý của nàng là oan có đầu nợ có chủ, và nàng tới đây để đòi nợ. Nếu oan tình của nàng không liên quan gì đến người, thì ta sẽ thả nàng ra ngoài, nên tìm ai thì tìm người đó..."

Nói xong, ta nhấc nắp bình lên, Lão Giang lập tức kêu lên:

"Tiên sinh, ngươi bắt được không dễ dàng, đừng, đừng mở ra! Nếu như lại mở ra…."

Bà Khương cũng nghe thấy tiếng mở nắp, sắc mặt lập tức tái nhợt, mò mẫm một vòng đi đến tóm lấy Lão Khương:

"Con trai của ta...là thứ này làm con bị thương ư?"

Lão Khương chần chừ một lúc, thấy chúng ta bắt được thứ kia rồi, lão không còn cách nào khác đành thẳng thắn nói với mẹ:

"Mẹ, mẹ đừng sợ, trước đây con trai của mẹ bị người lừa gạt, dẫn đến một vật tà ác, chính là...một cái đầu rụng răng. Con dâu của mẹ đã bị thứ này giết chết, nhưng mẹ đừng lo lắng, thứ này đã bị tiên sinh bắt được...."

Ta liền nói với họ rằng không thể nói đó là đầu người bình thường được - nó gọi là bất hóa cốt.

Nó giống như hành thi...là một bộ phận nào đó trên cơ thể con người tích tụ oán khí, khi nó thấy máu vào ngày Canh Thân, nó sẽ bị linh khí của trời đất chuyển hóa thành linh quái, giống như hành thi.

Bạch Cốt Tinh trong Tây du ký cũng tu hành như vậy.

Theo sự oán hận của Kim Thúy, sau khi giết người thấy máu, thậm chí sẽ xuất hiện cả hình người. Đến lúc đó, sẽ rất khó để đối phó với nó. Ông lão nói với ta rằng trước kia trong huyện của chúng ta có một truyền thuyết về bạch cốt tinh.

Nghe nói nơi hoang dã có một quán trà, luôn có một bà lão tóc hoa râm bán trà, người qua đường khát nước đều tới uống trà nhưng cũng không bao giờ rời khỏi quán trà đó.

Người có mái tóc hoa râm đó chính là thứ này tạo ra.

Sau đó, người ta nói rằng một bậc thầy đến để thu thập thì phát hiện ra rằng quán trà đó thực ra là một ngôi mộ lớn với hàng trăm bộ xương người được chôn dưới đó, tinh khí đã bị thứ này hút đi.

Bình Luận (0)
Comment