Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 808 - Chương 808: Nhân Tài Mới Nổi

Chương 808: Nhân Tài Mới Nổi

Lúc này, tất cả những người có mặt đều im lặng, nhưng ngay lập tức, các cuộc thảo luận bắt đầu:

"Có đúng không? Không phải là diễn chứ?"

"Diễn, con bò rừng Giang Dương kia còn không nghe lời mẫu thân, có thể diễn với cha đỡ đầu? Không thể nào…"

"Thì ra là thật...thần kết nghĩa kia!"

"Các ngươi không biết, từ đường phong thủy là do hắn giúp cái gì mà Cửu Yêu Thái Bàn đổi thành Cửu Tử Liên Hoàn!"

Những nhân vật lớn trên TV không ngờ phong thủy lại có tác dụng tức thì như vậy, bắt đầu thảo luận.

Ban đầu Để Hồng Nhãn và Hàn Đống Lương đến đây để gia nhập vào vòng xã giao, nhưng bây giờ ngọn gió đẩy ta lên sân khấu, căm tức đến cắn răng nghiến lợi.

Giang Dương thấy họ rất phấn khích như vậy, còn không biết chuyện gì đang xảy ra, hắn nghĩ rằng khoản đầu tư của mình thành công, mọi người đều rất vui, thậm chí còn nói "ư" với cô dâu.

Và cô dâu nhìn ta.

Vừa nhìn, nàng nháy một mắt với ta.

Nàng biết ta ư?

Hơn nữa...Tuy trông lạ mắt, nhưng cảm giác ấy lại càng quen thuộc hơn.

Chắc chắn ta từng trông thấy nàng! Nhưng mà ở đâu?

Ta không kìm nén được mà nhìn tướng mạo và khí của nàng, kết quả khiến trái tim ta căng thẳng, ta không thấy rõ!

Không thể là một trong mười hai Thiên cấp được, rốt cuộc nàng có lai lịch gì? Đúng rồi...Ta chợt nhận ra, trước kia có một người phụ nữ mà ta không nhìn ra được khí của nàng, lẽ nào lại là nàng...

Ta nghĩ hình như Bạch Hoắc Hương cũng nhận ra điều gì rồi, đang định hỏi nàng, mà tầm mắt của nàng nhìn chòng chọc vào công tử bụng bự Giang Dương.

Lúc trước Giang Dương bị thương nặng, dù đóng đinh cũng khó có thể đứng lên, nhưng hiện giờ hắn hành động nhanh nhẹn, tinh thần phấn chấn, nếu bảo hắn dựa vào ý chí của mình thì đến đồ ngu cũng không tin.

Khi nhìn kỹ khí của Giang Dương, ta giật mình, có một loại khí kỳ lạ di chuyển trên đùi và cánh tay của hắn.

Những luồng khí ấy quấn quanh các khớp xương của hắn, nói trắng ra, chúng giống như những sợi dây dùng để điều khiển rối, nên mới khiến hắn khôi phục hoạt động như bình thường.

Lần đầu tiên ta nhìn thấy một thứ như thế, đó là pháp môn gì?

Giang Dương không phải người trong nghề, làm sao hắn có hành khí, dùng dẫn linh châm à?

Nhưng mà không giống, phương pháp này cao minh hơn dẫn linh châm nhiều. Dẫn linh châm hút hành khí thì cũng chỉ có thể khiến cơ thể tràn đầy hành khí, nhưng khí trên người con trai của Giang tống sống sờ sờ như rắn!

Ta nhìn về phía những vị khách thuộc giới phong thủy của dòng chính, nhưng tất cả họ như không nhìn thấy, giống như không nhận ra sự khác thường của con trai Giang tổng.

Đúng rồi...Tuy mắt của họ rất sáng, nhưng họ không biết vọng khí.

Bạch Hoắc Hương nói nhỏ:

“Trên người công tử bụng bự có vấn đề, rất kỳ quặc, ta khuyên ngươi đề phòng cẩn thận, cách cô dâu ra, nàng...”

Giọng Bạch Hoắc Hương chùng xuống:

“Có thể không phải là người.”

Ta giật mình.

Đúng lúc này, công tử bụng bự nghe họ hàng nói chuyện ta vừa thả “chậu châu báu” mang tài vận đến cho hắn thì nhìn ta với ánh mắt nửa tin nửa ngờ:

“Thật hay giả thế?”

Mang đến tài vận là thật, chỉ có điều hoa quả tươi đưa tớ đây đương nhiên có hạn sử dụng, đến khi hoa quả hỏng thì tài vận của công tử bụng bự cũng chấm hết.

Cậu nuôi chỉ có thể giúp ngươi đến đây, nếu ngươi lòng tham không đấy, muốn mua tiếp thì khi hết tài vận, có lỗ vốn hay không lại là chuyện của ngươi.

Ta còn muốn nhìn xem cô dâu, nhưng bạn bè thân thích xung quanh bao vây ta, ngăn trở tầm mắt của ta.

Hồng Hạc xung phong đi đầu, bàn tay sơn móng màu hồng nhạt nắm vai ta:

“Đại sư, vừa rồi ngài đưa tài vận cho Giang Dương thật à? Thế...Ngươi có thể giúp ta nhìn xem tòa nhà ta mới đầu tư gần đây phát triển thế nào được không?”

Một người đàn ông to béo khác dùng bả vai đàn hồi của mình đẩy Hồng Hạc ra:

“Mới nãy ngươi còn đuổi người ta đi ra cơ mà, bây giờ lại còn không biết ngượng mà hỏi à, sang bên cạnh chờ đi, đại sư ngươi xem giúp ta trước, trong khoảng thời gian này ta có hy vọng thăng chức không?”

Thật ra, phần lớn người có tiền có thế đều tin vào vận thế, những người này tận mắt chứng kiến bản lĩnh của ta nên bắt đầu giành giật như dân chúng tranh nhau mua hàng giảm giá đặc biệt trong siêu thị.

Trình Tinh Hà cực kỳ kích động, không ngừng lẩm bẩm đến đám cưới này đáng giá quá, quen biết được nhiều khách hàng, sau đó hắn lại chen vào phát danh thiếp:

“Đến đúng phố mua bán nhé, chỉ có một cửa hàng trăm năm tuổi, không có chi nhánh.”

Còn mấy chục năm nữa mới được trăm năm cơ.

Khách mời làm nghề phong thủy của dòng chính bắt đầu trao đổi với nhau:

“Không hổ là nhân tài mới nổi được Bách Vũ tiên sinh đích thân tặng chuông, còn trẻ mà đã có được năng lực như vậy, tiền đồ ngày sau không thể đo đếm được.”

Bình Luận (0)
Comment