Nhưng sau khi quyên góp từ thiện, ta vẫn cứ thiếu một tí tẹo nữa mới có thể thăng cấp lên Đại cấp, Trình Tinh Hà tức điên, nói rõ ràng thấy còn thiếu ít lắm mà sao đập một món tiền lớn vào rồi vẫn không thấy động tĩnh gì?
Thế nên người thăng lên Địa cấp mới ít!
Có điều, bình thường Trình Tinh Hà kẹt xỉ đến mức ngày thường ăn một cây kem của hắn cũng đòi ta phải ghi sổ nợ tính lãi, vậy mà lần này vì tăng công đức cho ta, hắn không hề lấy một xu nào trong món tiền mười triệu, khiến ta hơi cảm động.
Nhưng vừa mới nghĩ như vậy, hắn búng ngón tay và nói:
“Đừng quên ghi sổ nợ, mười triệu này có một nửa của ta đấy, ngươi thăng cấp xong, khi nào trả thì phải trả cả vốn lẫn lời.”
Ta đánh giá cao hắn quá rồi, tên này còn biết chơi trò thả con săn sắt bắt con cá rô cơ đấy.
Càng thăng cấp thì càng cần nhiều công đức, không ai làm gì được, cũng không ai biết được số công đức cụ thể.
Ta nghĩ lo lắng suông cũng vô ích, chi bằng tranh thủ thời gian làm mấy mối nữa. Từ khi đi dự đám cưới, bọn ta có được nhiều khách hàng, toàn là những người giàu có quyền quý, hoàn thành vài vụ làm ăn là công đức và tiền tài bội thu.
Trình Tinh Hà cũng gật đầu, nhưng mà kể cũng kéo, tuy những người đó để lại phương thức liên lạc, nhưng đều không phải chuyện lớn, không đáng bao nhiêu, ngươi cũng không được ra giá cắt cổ thành ra tổn hại công đức.
Đúng lúc này, Phùng Quế Phân đến, khuôn mặt khỉ mặt chó tô son trát phấn rạng rỡ, khi chạy nhảy phấn bay lả tả như bánh dẻo lạnh:
“Lý đại sư, ta như hỉ thước trên trên cây, đến nhà ngươi thì nhất định có chuyện vui.”
Chuyện vui?
Ta vui mừng:
“Ngươi sắp kết hôn à?”
Mặt Phùng Quế Phân đỏ ửng:
“Đúng là không giấu được Lý đại sư, đến lúc đó phải mời Lý đại sư đến áp giường cho ta!”
Áp giường là phong tục địa phương, khi kết hôn cần có một anh trai tân tuổi Thìn hoặc Dần lăn qua lăn lại trên giường của vợ chồng mới cưới, để vợ chồng dính dương khí, dễ sinh con trai đầu lòng.
Ta cảm thấy rất xấu hổ, ngươi nói chắc như đinh đóng cột là xem thường ai thế hả? Trên mặt ta có hai chữ “trai tân” hay gì.
Bạch Hoắc Hương không nhịn được mà quay đi, cơ thể hơi run rẩy như đang nhịn cười, lỗ tai đỏ lên.
Trình Tinh Hà nói ngay:
“Được, được, cửa hàng bọn ta chuyên cho thuê trai tân, mỗi lần 500, có khách hàng thì liên hệ giúp bọn ta, hàng giả thì đổi trả.”
Đổi cái đầu ngươi, ngươi còn buôn bán được à?
Phùng Quế Phân vội nói cứ giao cho ta, nhưng nói đến đây nàng như sực nhớ ra cái gì, vỗ đầu, nói:
“Xem đầu óc tôi này, đến đây vì chuyện của Lý đại sư mà sao lại chỉ nói chuyện của mình, ta đến là để báo cho Lý đại sư, việc ngươi nhờ ta đã có manh mối rồi.”
Việc ta nhờ Phùng Quế Phân...Là bảo nàng tìm tung tích của mẹ ta và Giang thọt!
Ta bảo nàng nói mau, có manh mối gì?
Nàng lấy điện thoại di động ra cho ta xem một bức ảnh:
“Ngươi nhìn đây.”
Ta xem ảnh, là một bóng người khập khiễng bước vào một cửa hàng lớn.
Giang thọt?
Hóa ra, cấp dưới của Phùng Quế Phân thật sự lần theo được tung tích của Giang thọt, ông ta đế một nhà đấu giá nổi tiếng ở Đế Đô, chỉ có điều tuy Giang thọt trông có vẻ không nhanh nhẹn, nhưng hành tung của hắn rất khó nắm bắt, người của Phùng Quế Phân đuổi theo đến cửa nhà đấu giá thì mất dấu Giang thọt.
Đúng vậy, Giang thọt cứ như mọc thêm cánh, lẩn nhanh hơn cả Giang Thần.
Trình Tinh Hà cũng thò đầu sang xem:
“Gì vậy, không phải Giang thọt xem phong thủy à? Sao giờ lại chuyển sang chơi đồ cổ? Xem chương trình giám định bảo vật nhiều quá rồi à?”
Hóa ra Giang thọt đến nhà đấu giá, đưa ra vài món đồ, đã được nhà đấu giá đã xác định là vật phẩm đấu giá trong hội đấu giá tổ chức vào tháng sau.
Ta nhìn những món đồ ấy, một tách trà, một cái hũ, sau đó ta ngừng thở, một quyển sách lụa ố vàng!
Trình Tinh Hà cũng nhìn thấy nó, ngay lập tức ta và hắn nhìn nhau.
Bọn ta không còn xa lạ gì với bức ảnh này, đó đúng là tứ tượng mật quyển!
Giang thọt muốn bán tứ tượng mật quyển cũng không phải việc gì khó hiểu, nhưng vì sao ông ta lại bán cho nhà đấu giá? Ông ta muốn gì?
Thế chẳng phải là cho tất cả mọi người cơ hội tìm được tứ tượng cục sao? Nếu chuyện này bị Giang Thần, Mã Nguyên Thu biết được…
Trình Tinh Hà mắng:
“Lão khọm này, hóa ra là muốn vắt kiệt giá trị của mật quyển, hắn định kiếm một khoản rồi mới bán, không ngờ còn tham hơn cả ta nữa.”
Ta lập tức hỏi phùng Quế Phân làm cách nào để tham gia buổi đấu giá này?
Dù thế nào cũng phải lấy được mật quyển, nó liên quan đến mạng sống của Trình Tinh Hà.
Phùng Quế Phân nói cho bọn ta biết, tuy nhà đấu giá này rất lớn nhưng lại rất ít người biết đến, chỉ tổ chức cho hội viên, nếu ngươi không phải hội viên của nhà đấu giá thì chí ít cũng phải có thư tiến cử của hội viên VIP mới có thể tham gia.
Ngoài ra, họ còn có một yêu cầu hết sức đặc biệt.