Vừa nghe âm thanh này, lúc ấy ta suýt nữa đã đã mắng mọe nó - Quỷ Vực kia sợ ta chưa chết hẳn nên lại phun lên người ta một ngụm nữa.
Một ngụm này mạnh mẽ phun lên chân trái của ta, trong nháy mắt giống như có mười ngàn cây kim thép đâm vào trong da thịt, đau đến nỗi cả người ta đều tê cứng.
Nhưng lúc này, chỉ cần ta nhúc nhích một tý thì coi như tất cả mọi cố gắng đều uổng phí – nhưng phun thêm vài ngụm nữa, ta sẽ phải chết tại chỗ, Ách Ba Lan cũng không trở về được.
Nghe các cụ trước kia từng nói, tiềm năng của con người lớn vô hạn, ví dụ như người mẹ có thể nâng một chiếc ô tô lên vì con của họ, trước đây ta còn chưa hiểu rõ lắm nhưng hiện tại coi như là tự mình nhận thức được - theo lý thuyết, cái phương thức đau đớn này là một người phải lăn lộn khắp đất, nhưng thậm chí ta còn không dám nghiến răng vì sợ phát ra chút tiếng động gì đó, cứ như vậy cứng rắn chịu đựng.
Vật kia thấy ta thật sự là không có phản ứng, lúc này mới xem như đã yên tâm, lại tiếp tục đi tới - tiếng bước chân cũng nhanh nhẹn hơn nhiều, hiển nhiên nó đã buông lỏng cảnh giác.
Tiếp theo, bóng dáng nhỏ bé kia đi tới, lập tức cúi đầu nằm sấp trên người ta.
Cái răng sắc bén kia hạ xuống người ta.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, ta lập tức đâm thủng túi nilon giấu sẵn trong tay và nhét vào cái miệng kia.
Đó là cỏ đại tỷ thối.
Nếu cỏ đại tỷ thối có thể giải độc, vậy tất nhiên sẽ tương khắc với loại vật này - nó chắc chắn không thích thứ này!
Nhưng thứ này quá thối, mùi hương tản ra rất dễ bị Quỷ Vực phát hiện, ta đã đặc biệt tìm túi nilon bọc nó lại rất cẩn thận.
Quả nhiên, vật kia hoàn toàn không ngờ ta còn sống, càng không ngờ ta mang theo thứ này, mùi cỏ hôi thối vừa tản ra, bóng dáng nhỏ bé kia lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Sau đó, nó lăn ra mặt đất.
Ta thì lảo đảo đứng lên, một hồi sợ hãi - may mà hắn phun lên chân chứ không phải tay, nếu không thì thật sự việc sắp thành lại hỏng mất.
Tiếp theo, ta rút Thất Tinh Long Tuyền ra định chém nó, thế mà không ngờ dù vật này nhìn có vẻ đau đớn khó nhịn nhưng bản năng muốn sống lại rất mạnh, hắn xoay người lập tức lăn ra phía sau, trên chân ta đau nhức một trận, muốn đuổi theo cũng không tiện, cũng không thể lãng phí thời gian này nữa, trước tiên phải tìm được Ách Ba Lan.
Mà đúng lúc này, ta chợt nghe thấy một hồi âm thanh “vù vù”, không biết là cái gì.
Cái gì thế, Ách Ba Lan sao?
Ta ngưng khí trên mắt để tìm kiếm, thật đúng là thấy, một chùm sáng hồng như ẩn như hiện xuất hiện ở phía sau một gian phòng đá – khí người sống!
Ta lập tức khập khiễng tìm tới - Ách Ba Lan thật sự ở phía sau đó! Phía sau là đống củi lớn.
Nhưng sau khi nhìn kỹ lại, sống lưng ta lập tức cứng đờ - mọe nó, chỗ đó mà là đống cửi lớn gì chứ, rõ ràng là xương người chất đống như núi.
Mấy năm nay, cái vật kia đã ăn bao nhiêu người rồi?
Ta vội kéo Ách Ba Lan dậy nhưng Ách Ba Lan không hề phản ứng, chắc là cũng trúng độc, ta lập tức cầm cỏ thối nhét vào lỗ mũi của hắn, hắn nhíu mày, hắt hơi một cái rồi tỉnh dậy, mở mắt thấy là ta, còn mơ màng trừng mắt, nhưng lập tức phản ứng lại:
“Ca, vừa rồi ta thấy một vật – sức lực của vật đó quá lớn! Hơn nữa, hơn nữa – trong miệng hắn có thứ gì đó!”
Ta cũng thấy, trong miệng có răng nha.
Nhưng Ách Ba Lan lắc đầu kịch liệt:
“Không phải không phải, không phải răng - cái đó có thể chạy có thể nhảy cơ, thật ra không phải nó phun ra mà là cái đồ trong miệng nó phun ra!”
Lời nói này chẳng phải không thể giải thích sao?
Ta vừa mới định nói thì đột nhiên cảm thấy không đúng - ý của Ách Ba Lan là, cái “đứa nhỏ” kia đem một thứ có thể phun ra cát độc thật sự và giấu ở trong miệng.
Giống như trong miệng cá sấu cũng nuôi chim xỉa răng cho mình, là quan hệ cộng sinh?
Đúng rồi – vừa rồi ta vừa cũng cảm thấy là lạ, lúc đến cũng ngưng khí trên mắt rồi nhưng hoàn toàn không thấy khí người sống của Ách Ba Lan, tại sao vật kia bị ta đánh đến lăn lộn thì lại xuất hiện?
Là do nó quá đau đớn nên phương thuật không nhạy nữa sao?
Không đúng – là do sau khi âm thanh vù vù kia vang lên - điều này chứng tỏ, vừa rồi ta không phát hiện được khí người sống của Ách Ba Lan là bởi vì cả người hắn bị che khuất, hiện tại, những thứ che khuất hắn đã bay đi...
Mà lúc này, cái vật có hình dáng đứa nhỏ kia đang lăn lộn trên mặt đất, còn phát ra một hồi tiếng kêu chói tai, lần này thì không giống kiểu đau khổ như lúc trúng chiêu vừa rồi mà giống như là thẹn quá hóa giận, chó cùng rứt giậu*!