Tia sáng của đèn pin quét qua, chúng ta nhìn thấy trong những hang động đó có một số bức tượng kỳ dị có răng và móng vuốt, đều là những hình dạng chưa bao giờ nhìn thấy trước đây.
Tên có nốt ruồi đen và gã đàn ông cường tráng càng không dám tin, họ ngang ngược chen vào cùng bầy lạc đà và bắt đầu dựng trại nghỉ ngơi.
Vừa rồi chúng ta đều liều mạng chạy vào nên bây giờ ai nấy đều kiệt sức, Trình Tinh Hà không chịu được nữa, lại muốn giật lấy bao cá khô của ta nhưng đã bị ta ngăn lại.
Lão Từ rất không hài lòng khi thấy chúng ta không hành lễ, hắn lại lẩm bẩm nói rằng chúng ta không biết trân trọng mạng sống mà thần Kerbal đã ban cho, nhất định sẽ gặp phải tai họa khác.
Lúc này Bạch Hoắc Hương đang lấy chăn, ta đột nhiên nhớ ra trước lúc vào đây, nàng nói rằng nàng có điều muốn nói với ta trước khi chết nên liền hỏi nàng rốt cuộc đó là gì?
Vừa ngẩng đầu thì thấy mũi nàng đỏ ửng, ta đột nhiên nhớ lại chắc là lúc ta ấn nàng vào ngực đã dùng một lực quá mạnh nên không khỏi có chút xấu hổ.
Bạch Hoắc Hương vốn đang hồn vía trên mây, không biết nàng đang nghĩ gì, nhưng khi nghe ta hỏi vậy, màu đỏ ửng ở mũi lập tức lan ra cả mặt, mặt nàng đỏ bừng lên, quay đầu lạnh lùng nói:
“Quên rồi. "
Vừa rồi chịu một đả kích lớn như vậy, quên cũng là chuyện bình thường.
Lúc này, Trình Tinh Hà ở bên cạnh vui vẻ nói:
“Thất Tinh, mau đến đây, ở đây có củi, cmn, cuối cùng cũng không cần ra ngoài nữa, mau nhóm lửa lên đi."
Ta lập tức làm theo, nhưng khi đèn pin chiếu đến những thứ đó, ta và Trình Tinh Hà bỗng rùng mình.
Đó không phải củi...là xương người.
Không biết xương cốt của những người đó đã nằm đây bao nhiêu năm, áo quần trên người họ sớm đã mục nát, lúc này, Ách Ba Lan đứng bên kia bỗng trở nên phấn khích:
"Ca, ở đây có đại trát bồng!"
Đại trát bồng là một loại thực vật được người dân địa phương sử dụng làm chất đốt, thân to và phủ đầy gai, chắc là do người xưa để lại trong lúc ẩn náu trong lều.
Thương xót cho những người đồng cảnh ngộ nên chúng ta cũng không muốn nhìn lâu, bảo Ách Ba Lan nhóm lửa, nhưng khi ánh đèn pin lóe lên, ta bỗng thấy có gì đó không đúng...lúc này ta nhìn ra tư thế của những thi thể đó có chút kỳ lạ.
Thi thể của họ méo mó giống như đã chết một cách thê thảm sau khi vùng vẫy dữ dội.
Thật kỳ lạ, họ đã chết thế nào vậy?
Nếu chết vì lạnh vì đói, lúc chết ắt hẳn rất suy nhược, nhưng cũng không đến mức đau đớn như vậy. Trông họ cũng không giống như bị giết chết, bộ xương vẫn còn nguyên vẹn, cũng không nhìn thấy vết thương ngoài da nào.
Trình Tinh Hà đoán được suy nghĩ của ta và nói:
"Ngươi nói xem có phải chết vì ngạt thở không?"
Chết vì ngạt thở quả thật rất đau đớn, nhưng sau khi vào đây, chúng ta cảm thấy không khí ở đây rất thông thoáng, chắc chắn có chỗ thông khí, không thể là chết vì ngạt khí.
Trình Tinh Hà cùng ta tiến lại gần, nói rằng có thể là do tranh giành của cải nên đã bị đầu độc chết, nhưng chưa nói hết câu chúng ta đã lập tức trừng to mắt.
Trên xương của những thi thể này chằng chịt những lỗ hổng.
Thoạt nhìn giống như bị ma yêu phun, nhưng nhìn kỹ lại, những cái lỗ này còn lớn hơn sỏi đá, hơn nữa còn rất đáng sợ...những cái lỗ đó không phải từ bên ngoài đi vào, mà là từ bên trong đi ra.
Giống như có rất nhiều thứ đã được khoan vào xương tủy của họ.
Nhìn thoáng qua, cả hai chúng ta đều nổi da gà.
Lúc này, “phụt” một tiếng, Ách Ba Lan và Bạch Hoắc Hương đã đi nhặt đại trát bồng mang về và nhóm lửa lên, ngọn lửa đỏ cam khiến bên trong động bỗng trở nên ấm áp hơn rất nhiều.
Hai tên đàn ông đó vẫn như trước, họ đốt lửa cách chỗ chúng ta không xa và nhìn chằm chằm chúng ta như hổ đói.
Trình Tinh Hà và ta bàn bạc với nhau, nói rằng nhất định sẽ có cách, cho dù nơi này có kỳ lạ thế nào đi nữa thì cũng an toàn hơn so với bị gió cát đen cuốn đi...sau này chúng ta mới biết cách này mới thật nực cười làm sao.
Sau khi uống trà phô mai nóng dịu và ngọt ngào, chúng ta đã hồi phục và tràn đầy năng lượng, Trình Tinh Hà lấy bài xì phé ra chơi, lão Từ thì bưng tách trà phô mai nóng nhìn ngó xung quanh.
Lão Từ có thể hiểu loại nghệ thuật này sao?
Nhìn theo hướng mắt của lão Từ, ta cũng nhìn thấy trên tường và dưới sàn có một số câu thần chú rất kỳ lạ, chúng trông giống như chữ tượng hình, ta chỉ có thể phân biệt được vài chữ, một số trông giống như mặt trời, một số trông giống như những vì sao, là bản đồ chiêm tinh sao?
Ta bắt đầu thấy hứng thú, bèn hỏi lão Từ cái này có nghĩa là gì?
Lão Từ cau mày nói:
"Thật kỳ lạ...lẽ ra đây phải là một bài thánh ca được khắc cho thần Kerbal mới phải, nhưng nó lại không giống, ngược lại lại giống như...câu thần chú để phong ấn tà ma."
Tà ma?