Ông già nghĩ cũng đúng, đang thấy nan giải thì hắn bỗng nhiên ngước mắt nhìn ta, một tay nắm chặt lấy ta:
“Đại sư, ngươi thần thông quảng đại như vậy, chắc ngươi cũng thường xuyên tiếp xúc với những tà vật nhỉ...Ngươi có thể giúp ta nghĩ cách giải quyết chuyện cái bình này không? Chỉ cần tìm được nó một cách thuận lợi, đại sư muốn ta trả bao nhiêu tiền cũng được!"
Ta ngẩn người một lúc, ta?
Thứ này vô cùng hung hiểm và tà ác...tuy nhiên gan ta cũng khá lớn, không ngờ ta lại bắt đầu thấy hứng thú với thứ này.
Nếu bình thần Bát Bảo này thật sự lợi hại như vậy, thế thì nó có lai lịch thế nào? Và tại sao nó muốn hại người?
Bất luận nghĩ thế nào, nó nhất định có chứa một câu chuyện hấp dẫn bên trong.
Trình Tinh Hà ngồi một bên kéo lấy ta, hai mắt hắn tròn xoe, sáng ngời:
"Thất Tinh, nếu vậy thì đây chính là một cơ hội tuyệt vời! Chúng ta sắp phát tài rồi...có một số tiền lớn như vậy, chúng ta không cần sợ không mua nổi mật quyển nữa rồi? Số tiền còn dư, chúng ta cũng..."
Cũng chính là vì lý do đó...hàng chục triệu quả là một con số khổng lồ, nhưng vỏ quýt dày có móng tay nhọn, nếu thật sự có một người có tiền cũng nhắm đến mật quyển, cho dù có số tiền khổng lồ này, chúng ta cũng không thể làm gì ngoài việc trơ mắt nhìn.
Dù sao mật quyển cũng đã được niêm yết, ông lão cũng không thể trực tiếp lấy xuống cho ta, chuyện này liên quan đến danh tiếng của ngành đấu giá, ta cũng chỉ có thể làm theo.
Ta đương nhiên gật đầu, nhưng ta cũng phải thành thật:
"Ta quả thật không biết nhiều về bình thần Bát Bảo này, ta không dám đảm bảo chuyện này có thành công hay không, nhưng ta nhất định sẽ cố gắng hết sức."
Ông già nghe vậy thì sắc mặt bỗng cứng đờ, nhưng hắn cũng nhìn ra ta là người thông minh, hắn biết ta sẽ có cách nên liền gật đầu, nói rằng ta đồng ý giúp đỡ là được rồi...cho dù là một tia hy vọng thì cũng xem là còn hy vọng.
Xe đã đến nơi, ta liếc nhìn, đó là một phủ đệ rất lớn.
Nó giống như vương phủ thời xưa, trang nghiêm trầm mặc, quy mô cũng ngang ngửa văn phòng Bát Trượng Kiều.
Phủ đệ này chắc chắn được thiết kế bởi một chuyên gia có mắt nhìn, ta thầm khen trong lòng, bên trái là dòng sông trong vắt, nước chảy không dứt, bên phải là một ngọn núi với thế núi “bạch hổ hạ sơn”, đây gọi là thế rồng cuộn hổ ngồi, ở đây bên trái có rồng chiêu gọi tài lộc, bên phải có hổ mang lại phú quý, ở đây không chỉ có phong thủy tốt mà chủ nhân của nó cũng phải có thể trấn áp được rồng hổ, chủ nhân ngành đấu giá này không phải người đơn giản.
Vừa vào cửa, bên trong cây bách cây tùng xanh tốt um tùm, tràn đầy sức sống, không thấy một đầu lá vàng, xem ra chủ nhân đang rất thịnh vượng, lúc này ta đã nắm chắc được vài phần...nói không chừng chủ nhân của phủ đệ này có thể trấn áp kiếp nạn hôm nay.
Lúc này trong sân đặt một cái kiềng, bên dưới lửa cháy hừng hực, đang đun nước, đó là một phong tục địa phương, làm ăn mà, chủ nhân đều muốn cầu mong phát tài phát lộc và may mắn....đến giờ lành thì sẽ ném thêm vài con cá chép qua nước sôi, nghĩa là cá chép hóa rồng, từng bước vươn lên, khách khứa đều là khách quý, nhìn thấy vậy cũng là một điềm lành.
Nhưng vào lúc này, một con cóc ghẻ không biết từ đâu xuất hiện và nhảy vào trong vạc nước sôi đang sôi sùng sục.
Ta ngẩn người một lúc...không hay rồi, đây không phải là một điềm báo tốt.
Gia chủ gặp đại hung!
…
Nhân viên công tác ở xung quanh vừa nhìn thấy con cóc kia nhảy vào trong nước liền trợn tròn mắt sững sờ:
“Đúng là mới lạ mà...con người tự tử là vì uất ức, con cóc này cũng uất ức gì sao?”
“Mau chóng vớt nó ra, đừng để khách khứa nhìn thấy sẽ cảm thấy buồn nôn.”
“Kể cũng lạ...trời lạnh thế này, lẽ ra loài cóc nên ngủ đông mới đúng chứ?”
Tục ngữ nói rằng nếu như sự việc xảy ra khác thường bên trong nhất định có điều kỳ lạ, về mặt phong thủy mà nói cũng là điềm báo về vận thế của nơi này...sự việc khác thường càng nhiều, điềm báo dẫn tới cũng càng hung ác.
Một con vật sống như con cóc kia không có vấn đề gì mà lại tự tử là một việc rất khác thường, con vật mùa hè mà lại ra ngoài vào mùa đông là điều khác thường thứ hai, ta đi lại gần nhìn xem, đầu óc như bùng nổ, con cóc xanh xanh đỏ đỏ kìa lại còn là một con cóc ghẻ.
Đây là một trong ngũ độc, độc vật cho vào trong nồi, lập tức sẽ gặp phải tai họa bất ngờ, điềm báo này ta cũng coi như là từng tận mắt chứng kiến.
Ông cậu ba có một người bạn câu cá ở vùng lân cận sông Phúc Thọ, có một ngày sắc mặt người nọ rất khó coi, ông cậu vừa nhìn vẻ mặt xúi quẩy của hắn ta, hỏi hắn ta bị làm sao? Hắn ta nói đừng nhắc đến nữa...Mẹ hắn ta mắc bệnh đục thủy tinh thể, không nhìn thấy được gì, một ngày mùa hè mẹ hắn ta nấu cho hắn ta một bát mì cắt, hắn ta ăn liền mấy đũa mì có thịt, sau đó mới lên tiếng hỏi mẹ hắn ta đã mua thịt khi nào?
Mẹ hắn ta lại nói đó là mì chay mà?