Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 900 - Chương 900: Trúng Tà 2

Chương 900: Trúng Tà 2

Thời đại bây giờ đã khác, người xưa thường bắt buộc người phụ nữ phải tuân theo tam cương ngũ thường, công dung ngôn hạnh, nhưng bây giờ nam nữ đều bình đẳng như nhau.

Mỹ nhân dân quốc này xả hết oán khí của mình ra, vì thế tà khí trên người cũng vơi đi không ít, ta phong ấn nàng vào tấm bùa hộ mệnh và định sau khi giải quyết xong chuyện mật quyển thì cùng độ kiếp cho nàng cùng với nữ nhân mặc Đường phục đó, xem như tích chút công đức.

Sau khi mỹ nhân dân quốc rời đi, Đại Long Nhãn nằm phịch xuống đất, mềm nhũn như cọng bún, lúc này mới đến lúc cần bác sĩ ra mặt.

Đứng trơ mắt nhìn “cơn cuồng loạn’ được giải quyết, những bác sĩ đó ban đầu vẫn chưa định thần lại, nhưng sau khi nghe ta nói họ mới chạy đến và tiêm thuốc cho Đại Hồng Nhãn.

Tommy vô cùng vui mừng, hắn chạy đến ôm lấy ta:

“Ca…vẫn là ngươi đáng tin!”

Những người xung quanh cũng bắt đầu xôn xao:

"Hắn...thật sự có thể nói chuyện với người chết sao?"

"Không ngờ còn có nghề đó, lại còn là ngọa hổ tàng long."

Làm nghề gì chứ?

Ta ngẫm nghĩ một lúc, theo lý mà nói, cho dù Đại Long Nhãn có mua thứ đó thì tốc độ trúng tà cũng không nhanh đến vậy, đây cũng là lý do mà ta không vội ngăn nàng lại.

Nhưng mỹ nhân dân quốc đó lại xuất hiện nhanh như vậy, điều đó chứng tỏ nơi này có tà khí rất nặng...dường như nàng được dẫn dụ ra.

Nó chắc chắn có liên quan đến bình thần Bát Bảo gây tai họa đó.

Lúc này, Trình Tinh Hà sấn tới và nói:

"Ngươi có biết vì sao vừa rồi những nhân viên bảo vệ đó lại ngăn ngươi lại không?"

Vừa rồi ta đã thấy nghi hoặc, nhìn theo ánh mắt của Trình Tinh Hà, ta thấy Giang Thần.

Thì ra vừa rồi Giang Thần đã cho người ngăn ta lại.

Tên khốn này còn giả vờ như không có chuyện gì, hắn thậm chí còn gật đầu ra hiệu với ta...hắn biết năng lực của ta nên sợ ta sẽ được thăng cấp.

Hắn càng muốn chèn ép ta, ta càng không để hắn được toại nguyện.

Lúc này, những vị khách VIP bỗng bắt đầu bàn tán xôn xao:

"Ngươi xem, Cổ Mạt Ly vừa mua thứ này thì liền trúng tà, nếu chúng ta cũng mua theo thì chẳng phải cũng sẽ gặp xui xẻo sao?"

"Đúng vậy, nhà đấu giá này làm ăn kiểu gì vậy, may mà ta không mua cái ghế đó."

Trương Mãn mong muốn mình có thể nói vài câu với giới thượng lưu, bèn lập tức hét toáng lên:

"Vậy ai sẽ đảm bảo an toàn tính mạng cho chúng ta, người phụ trách đâu, mau ra đây cho chúng ta một lời giải thích, chỗ của các ngươi xảy ra chuyện mà không ai quan tâm sao?

Trương Mạn khơi mào đã làm dấy lên sự bất bình của mọi người, họ đều la lối đòi một lời giải thích...trước mắt họ xem như vẫn còn may mắn, họa này đã có Đại Long Nhãn rước thay, có thể không cần truy cứu, nhưng ngộ nhỡ có tai họa khác ập xuống đầu mình, họ chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Ông già giám bảo vốn đang đau đầu vị chuyện bình thần Bát Bảo, hắn đang nằm ở phía sau để uống thuốc, bây giờ chuyện này chưa hết đã có chuyện khác xảy ra, người khác phải dìu hắn vào để xin lỗi từng người.

Thấy hắn như vậy, ta bỗng có chút thương xót, cuộc đời của mỗi người vốn không dễ dàng.

Cũng may ông già vẫn còn chút tiếng nói, hắn xin lỗi hết người này đến người khác, cuối cùng đã xoa dịu được họ, buổi đấu giá vẫn tiếp tục diễn ra, ta nhìn đồng hồ thì thấy đã sắp đến giờ đấu giá mật quyển Tứ Tướng cục nên không khỏi có chút lo lắng...nếu trước buổi đấu giá ta vẫn chưa thể tìm ra cái bình đó thì ta nhất định sẽ không thể đấu lại Giang Thần.

Nhưng tên trộm đó rốt cuộc đã đi đâu chứ?

Trình Tinh Hà cũng đến hỏi ta có tiến triển gì chưa, ta chỉ có thể lắc đầu, Trình Tinh Hà chậc lưỡi hít một hơi, vắt óc suy nghĩ:

“Ngươi nói xem sao tên trộm đó vẫn chưa rời đi chứ, hắn còn muốn ở lại đây ăn Tết sao?"

Câu nói này bỗng đánh thức ta...đúng vậy, tại sao tên trộm đó vẫn chưa rời đi?

Không lẽ...vì hắn không thể ra ngoài?

Lúc này ông già lau đi giọt mồ hôi trên trán và bước tới, ta lập tức hỏi hắn:

"Từ trước đến nay trong ngành đấu giá này của các ngươi có xảy ra chuyện gì kỳ lạ không?"

Ông già bị câu hỏi của ta làm cho sửng sốt:

“Chuyện kỳ lạ?

Ngẫm nghĩ một lúc lâu, hắn đột nhiên vỗ đầu:

"Đại sư, ngươi thật lợi hại. Đúng là có chuyện này cũng có chút kỳ lạ...trong căn nhà này có một bức tường gọi là bức tường biết khóc. Tuy nhiên, chuyện này có liên quan gì đến bình thần Bát Bảo chứ?"

Bức tường biết khóc? Đây là thứ gì vậy? Ta bảo hắn kể lại chi tiết câu chuyện.

Hắn kể rằng lúc đầu khi mua lại căn nhà này, nửa đêm lúc nào cũng nghe thấy có tiếng người khóc.

Mọi người đều rợn tóc gáy khi nghe thấy âm thanh đó, họ nói rằng đó không phải âm thanh do người phát ra, chủ căn nhà này đương nhiên cũng đã tìm người đến điều tra, treo thưởng lớn thì tự khắc sẽ có người dũng cảm xông pha, quả nhiên đã có người tìm ra ngọn nguồn của tiếng khóc đó...tiếng khóc đó được phát ra từ một bức tường ở phía tây.

Bình Luận (0)
Comment