Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 925 - Chương 925: Mùi Máu Tanh

Chương 925: Mùi Máu Tanh

Hơn nữa, kế sinh nhai của dân làng ở đây cũng phụ thuộc vào nó, dù sao núi nhân sâm cũng cũng được nuôi dưỡng từ linh khí của nó không phải sao?

Chúng ta mơ hồ cảm nhận được có một người rất cao đang đi đến trước mặt mình.

Ta bỗng thót tim...“người” này chắc cũng phải cao tầm ba mét?

Nhưng vào lúc này, "người" đó lại đi về phía ngôi làng giống như không hề thấy chúng ta.

Ta lập tức quay đầu lại, nghĩ bụng không hay rồi...dạ xoa này đã bị chọc tức đến cực hạn, nó không cần bồi thường mà chỉ muốn lấy mạng người.

Ta lập tức đứng dậy và đuổi theo con dạ xoa đó...nó không muốn đưa ra điều kiện bồi thường, vậy chúng ta cũng không thể dùng biện pháp mềm dẻo nữa.

Nhưng khi ngẩng đầu lên lần nữa, ta thấy vệt sáng đỏ đó đang lao về phía ngôi nhà bên trong với tốc độ vô cùng nhanh.

Hướng đi đó...chính là nhằm vào ngôi nhà mà những sinh viên đã đập phá tấm bài vị đó đang ở!

Ngay tức khắc tóc gáy của ta dựng đứng cả lên, ta bảo Ách Ba Lan và Trình Tinh Hà trông chừng Bạch Hoắc Hương, còn mình thì đuổi đến chỗ đó.

Tốc độ của nó quả nhiên không hổ là dạ xoa phi thiên trong truyền thuyết!

Vừa đi tìm, ta vừa cảm thấy may mắn, may mà ta nhanh trí bảo thôn dân treo túi thơm chứa lá ngải cứu kính môn thần từ trước, dù dạ xoa phi thiên lợi hại đến đâu, chỉ cần không ai mở cửa thì nó sẽ bị uy nghiêm của môn thần uy hiếp, chắc chắn không thể vào trong nhà.

Quả nhiên, ánh đèn màu đỏ lơ lửng trên không dừng lại trước cổng của một hộ gia đình, ta mừng rỡ, nhưng mà không ngờ ánh đèn ấy lại đi thẳng vào trong sân nhà.

CMN, không thể nào! Rốt cuộc tu vi của nó ra sao mà lại không sợ môn thần?

Đồng thời, không biết vì sao ta lại cảm thấy có gì đó là lạ.

Nhưng ta không kịp nghĩ ngợi, lập tức rút Thất Tinh Long Tuyền ra khỏi vỏ.

Chẳng ngờ đèn đỏ trước mặt đột ngột biến mất.

Ta sững sờ, CMN, dạ xoa đâu?

Cùng lúc đó, bỗng có tiếng la hét thảm thiết không biết vang lên từ đâu sâu trong màn sương.

Lòng ta trùng xuống, lẽ ra sẽ không xảy ra chuyện gì mới phải, xảy ra vấn đề ở khâu nào rồi ư?

Ta lập tức chạy về hướng đó, đột nhiên có một thứ gì đó giữa không trung sượt qua đầu ta.

Ta biết hỏng chuyện rồi, vì ta ngửi thấy mùi máu tanh mới mẻ!

Tuyệt đối không thể để thứ đó rời đi, ta giơ Thất Tinh Long Tuyền lên chém nó.

Tà khí của Thất Tinh Long Tuyền bùng nổ, trong khoảnh khắc thứ đó đã bị hất tung lên trời, ta nghe thấy tiếng gào thét, nó lập tức đâm về phía đầu của ta.

Ta chờ ngươi xuống đây, ta giơ Thất Tinh Long Tuyền lên định chém nó một nhát nữa, nhưng dường như thứ đó nhận ra Thất Tinh Long Tuyền rất bén nhọn, thế là một luồng khí sắc bén nhằm vào cổ tay ta.

Nhanh quá…

Giống như bị vuốt chim cắp trúng, cổ tay của ta đau nhức, bất ngờ đánh rơi Thất Tinh Long Tuyền xuống dưới đất, thứ kia chớp lấy cơ hội đè lên người ta.

Ta rùng mình, lập tức vận khí lên tay, vươn bàn tay trừ tà lên bẻ “móng vuốt”, phát ra âm thanh răng rắc giòn vang, “móng vuốt: bị bàn tay trừ tà bẻ gãy, thứ kia ré lên thảm thiết.

Ta phấn khởi, đến cả ta còn cảm thấy sợ hãi trước uy lực của bàn tay trừ tà.

Ta biết rõ, với trình độ hành khí hiện nay, ta không thể dùng bàn tay trừ tà quá lâu, nhân cơ hội này ta vươn tay nhằm vào chỗ hiểm của hắn, tuy vướng màn sương không nhìn thấy rõ ràng, nhưng vị trí đó chắc hẳn là cổ họng.

Quả nhiên, thứ đó bị bàn tay trừ tà bắt được là trở nên ngoan ngoãn ngay, ta còn nghe thấy tiếng gầm gừ khe khẽ phát ra từ trong họng nó.

Ta đang định thừa thắng xông lên thì bàn tay trừ tà bỗng mất hết sức lực, khí của ta không đủ.

Toi rồi...Thứ kia cũng phản ứng rất nhanh, nhận thấy có cơ hội là tức tốc tránh thoát, ta nghe được tiếng vỗ cánh, đồng thời cảm nhận được nó bay thẳng lên trời.

Đột nhiên, một sợi dây màu đỏ cùng với vài sợi dây kim ti ngọc vĩ bay vụt về phía thứ kia toan quấn lấy nó.

Trình Tinh Hà và Ách Ba Lan đến rồi!

Nhưng ta chưa kịp vui mừng thì bỗng nghe được một tiếng “pặc”, tơ đỏ và kim ti ngọc vĩ đồng thời đứt đoạn, thứ kia bỏ chạy ngay lập tức.

Ta muốn đuổi theo nó, nhưng lần này dùng bàn tay trừ tà đã phá kỷ lục sử dụng lâu nhất, đầu gối ta mềm nhũn, chưa kịp nhặt Thất Tinh Long Tuyền lên, thứ kia quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã biến mất không thấy tăm hơi.

Cùng lúc đó, sương mù dần dần tản ra, trước mắt ta là nơi ở của mấy sinh viên.

Cửa vẫn còn nguyên vẹn, ta lấy lại sức rồi giơ chân đá văng cánh cửa, tức khắc cảm thấy tuyệt vọng.

Giống như trong truyền thuyết, trong phòng trống không, chỉ còn lại máu tươi tràn ngập căn phòng.

Tiếng bước chân vang lên sau lưng, là nhóm Trình Tinh Hà, hắn nghệt mặt ra khi nhìn thấy cảnh tượng này:

“Nhanh vậy sao…”

Đúng vậy, tốc độ này của nó không thua kém gì sát.

Bình Luận (0)
Comment