Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 926 - Chương 926: Ăn Cháo Đá Bát

Chương 926: Ăn Cháo Đá Bát

Chỉ sợ lần này gặp phải đối thủ khó chơi rồi.

Trình Tinh Hà liếm môi:

“Thất Tinh, hay là thôi đi. Vốn dĩ là do người dân trong thôn tự rước họa vào thân, vi phạm quy định của dạ xoa, xem năng lực của dạ xoa mà xem, nó còn chẳng sợ tơ hồng của Mạc Long nãi nãi và dây kim ti ngọc vĩ của nhà Ách Ba Lan, chúng ta không đấu lại được đâu. Còn về sông Cực Lạc, ta không tin trên đời này chỉ có mình tên ngốc Kỳ Đại Niên biết, đến nơi khác hỏi thăm, kiểu gì cũng biết được thôi.”

Sông Cực Lạc liên quan đến Bạch Hổ cục của nhà Ách Ba Lan, Ách Ba Lan chần chừ giây lát rồi hỏi dò:

“Bằng không chúng ta hỏi Kỳ Đại Niên rồi hẵng đi, lỡ như không có ai ngoài Kỳ Đại Niên biết, lỡ như Kỳ Đại Niên chết....”

Trình Tinh Hà đẩy đầu Ách Ba Lan:

“Làm gì có lắm cái lỡ như như vậy, ngươi giỏi tính xác suất thế sao không đi mua xổ số đi?”

Nhưng bọn ta đã tiếp nhận chuyện này rồi, còn lại cả thôn nữa, có thể thấy chết mà không cứu sao?

Ta ngồi xổm xuống quan sát vết máu ở đây, đột nhiên hiểu ra tại sao mình lại cảm thấy kỳ lạ, ngay tức khắc cảm thấy lạnh gáy.

Nếu thật sự là như vậy...Chắc chắn còn có gì đó mờ ám trong chuyện này.

Tiếng kêu gào ban nãy rất vang, người dân xung quanh vốn đã sợ hãi, làm sao còn có thể yên tâm ngủ yên, lần này nghe rõ mồm một, gà vừa gáy là chạy hết ra xem, có vài người vừa nhìn thấy khung cảnh trong sân thì sợ đến mức ngã ngồi trên mặt đất.

Kỳ Đại Niên cũng chạy tới, hắn run bần bật vì sợ hãi:

“Đại sư, đây...”

Một bà lão nhìn thấy cảnh này thì vỗ tay cười hả hê lắm:

“Đáng đời, cớ sao cháu ta lại phải chết, chết nhiều vài đứa để để đứa bé nhà ta có người làm bạn dưới suối vàng mới hay.”

Ta nhìn về phía bà lão đó, nhận ra đó là bà nội của sinh viên tử vong đầu tiên.

Bà lão này đang nói tiếng người đấy à? Tại sao mấy thanh niên lỗ mãng này lại tìm đường chết, chẳng phải là để báo thù cho cháu trai nhà bà sao?

Mà phụ huynh của mấy sinh viên nọ cũng tới đây, trông thấy máu tươi chảy đầy trên mặt đất, sợ rằng con nhà mình đã thành thức ăn trong bụng dạ xoa rồi, vốn dĩ đang đau buồn mà nghe bà lão nói thì nổi giận, muốn xông lên đánh bà lão.

Người nhà bà lão cũng không phải hạng người hiền lành, lập tức xông vào đánh với họ, nói rằng dám đánh cả người già, đúng là xấu xa, thảo nào con cái mới chết.

Nhóm phụ huynh kia gào khóc, nói người nhà này là lũ người độc ác ăn cháo đá bát, mong dạ xoa đến ăn hết nhà họ.

Nhiều người ra dụ Kỳ Đại Niên, bảo hắn đi giải quyết.

Tính Kỳ Đại Niên vốn mềm yếu nhu nhược, vừa thấy cảnh này là đau đầu, hắn đi giảng hòa, còn giở giọng trưởng giả bảo dĩ hòa vi quý, kết quả bị đá ra ngoài.

Đột nhiên, một giọng nói khỏe khoắn vang lên:

“Các ngươi tự giết hại lẫn nhau có ích gì, sao không đi tìm người đáng trách thật sự ấy?”

Ta quay đầu lại thì thấy một bà lão đi đến đây từ lúc nào không hay.

Bà lão ấy trông như một quả óc chó cỡ lớn, khô quắt, nhăn nheo, tuổi chừng tám mấy, chín mươi, khuôn mặt đầy những đốm đồi mồi của tuổi già, bà lão mặc quần hoa áo bông, còn quàng một chiếc khăn đỏ thẫm trên cổ, trông giống hệt cây thông Noel, toát lên khí chất nổi bật nhất trên sân nhảy quảng trường.

Bà lão vừa xuất hiện là thôn dân lập tức trở nên kích động:

“Dì Kim Quế!”

“Sao ngươi đã về rồi?”

“Thôn chúng ta xảy ra chuyện lớn rồi!”

Dì Kim Quế?

Kỳ Đại Niên cũng bất ngờ khi nhìn thấy dì Kim Quế.

Không chỉ vậy, Đại Kỳ tổng cũng đi chung với dì Kim Quế.

Hóa ra, dì Kim Quế là một bà đồng, dạo trước đến đây xem phong thủy cho người ta, người dân nơi này rất tin tưởng bà, bây giờ bà lão đến thì như có được người tâm phúc vậy.

Kỳ Đại Niên đánh bạo hỏi:

“Dì Kim Quế, thế...Ngươi nói bọn ta nên trách ai?”

Dì Kim Quế cười khẩy:

“Tiểu Kỳ tổng à, người ta hay nói phụ nữ bọn ta kiến thức hạn hẹp, nhưng sao ngươi lại chỉ toàn làm những chuyện ngu xuẩn vậy? Tìm hòa thượng bên ngoài về niệm kinh thì cũng thôi đi, nhưng mà ngươi không nên rước tai họa này về.”

Nói xong thì chỉ về phía bọn ta.

Cái gì?

Những người vừa đánh nhau nghe thế thì quay đầu sang nhìn bọn ta, dường như bỗng nhớ ra cái gì, thế là mắng ta ngay:

“Đúng rồi! Tất cả là do đám thầy bói dởm này hại! Nói là dọn dẹp sạch sẽ môn thần thì dạ xoa sẽ không vào được, nhưng mấy đứa bé kia rửa sạch môn thần rồi mà làm sao vẫn bị dạ xoa hại chết? Nói cho cùng, bọn trẻ bị đám lừa đảo này làm hại!”

“Đúng đấy, hôm qua thấy họ nói chuyện đâu ra đấy nên tin nhầm họ. Đền mạng đi, đền mạng cho con nhà ta!”

Nói rồi đám người kia định xông lên bắt ta.

Kỳ Đại Niên căng thẳng, còn đứng che trước mặt ta:

“Không phải đâu, các ngươi hiểu lầm rồi, Lý đại sư có bản lĩnh thật mà...”

Bình Luận (0)
Comment