Trình Tinh Hà bó tay, đành nói, ngươi cũng đáng thương thật đấy, hồi nhỏ thiếu canxi, lớn lên thiếu tình yêu, đúng là Lọ Lem phiên bản nam.
Câu này đâm vào nỗi lòng của Kỳ Đại Niên, hắn cười gượng:
“Ai bảo ta không có bản lĩnh gì...”
Không đúng, tuy rằng Kỳ Đại Niên thoạt nhìn chất phác, nhưng xem tướng mạo của hắn, cung Thiên Di cao, chứng tỏ có năng lực, chẳng qua bị đè ép suốt, thiếu một cơ hội thể hiện.
Hơn nữa, từ khi còn ở nhà đấu giá, vận may của hắn đã bắt đầu hiện ra, bây giờ là lúc hắn gặp may, việc này lây dính vận may của Kỳ Đại Niên, chưa chắc không thể thành công.
Ta bèn hỏi Kỳ Đại Niên, còn có những gì kỳ lạ nào khác liên quan đến dì Kim Quế kia không?
Kỳ Đại Niên nghĩ mãi rồi mới nói:
“Cũng không có gì khác cả, chẳng qua có một việc khá lạ, tất nhiên cũng có thể là trùng hợp thôi, do ta nghĩ nhiều. Lần trước, từ lúc dì Kim Quế đến đây, trẻ con trong thôn không đêm nào ngủ yên cả, cứ tối đến là đứa nào đứa nấy cũng gào khóc dữ lắm.”
Trẻ con khóc đêm?
Đột nhiên, dì Kim Quế nói to:
“Các ngươi đến đây, ta có cách đối phó dạ xoa rồi.”
…
Vừa nghe thế, mọi người đều lấy lại tinh thần, luôn miệng hỏi Kim Quế di có cách gì?
Kim Quế di vô cùng đắc ý nói:
“Trong thôn các ngươi có kinh tà không?”
Vẻ mặt Đại Kỳ Tổng mơ màng hỏi:
“Giày gì cơ? Những tên nhà quê ngày nào cũng làm việc nên là có giày cao su, ngài cần đeo à?”
Kim Quế di trợn trắng mắt:
“Giày cao su cái gì chứ, ta cần chó mực.”
Ở đây là trên núi, có rất nhiều động vật hoang dã, để đề phòng sự quấy rối của động vật hoang dã nên nhà nhà đều nuôi chó, muốn tìm chó mực cũng không khó.
Kim Quế di nói, có chó mực thì dễ làm rồi, các ngươi đi tìm chó mực đem tới đây, càng nhiều càng tốt, chó đã từng cắn người thì tốt hơn, sau đó chuẩn bị bốn loại gỗ đào, gỗ dâu tằm, hùng hoàng, chu sa, đêm hôm nay chúng ta sẽ đuổi Dạ Xoa.
Trình Tinh Hà vừa nghe mấy thứ này, lập tức biết lão thái thái cụ thể muốn làm gì, thoáng nhíu mày và nói:
“Lão thái thái này đã lớn tuổi vậy rồi, thế mà cách xuống tay đúng là ngoan độc.”
Ách Ba Lan đã hiểu, cũng gật đầu theo, nhưng Bạch Hoắc Hương không hiểu nên ta bèn giải thích cho Bạch Hoắc Hương.
Lúc nào cần bắt tà vật khó chơi thì mới dùng phương pháp này.
Đầu tiên, chó mực chính là thứ vô cùng trừ tà - người nào trong thôn nuôi chó mực thì người nhà đó rất ít khi bị tà ma xâm phạm, bởi vì có thể nói toàn thân chó mực đều là bảo vật – chó sủa sẽ trừ tà, mà máu chó mực, răng chó mực đều có hiệu quả trừ tà, chỉ cần nơi nào có chó mực thì tất nhiên nơi đó tà ma không muốn dừng lại.
Cho nên trong ngành, chó đen còn có biệt danh gọi là kinh tà.
Kim Quế di còn bảo chuẩn bị gỗ đào, gỗ dâu tằm, nếu không ngoài dự đoán của ta, nàng muốn chế tạo cung gỗ đào và tiễn gỗ dâu, chính là dùng gỗ đào làm cung, gỗ dâu tằm làm mũi tên, mà mũi tên thì gọt nhọn rồi bôi hùng hoàng, chu sa vào.
Hiện tại thần chủ bài Dạ Xoa kia đã bị người ta mò tới, trước tiên đưa chó mực đến nơi trú ẩn của Dạ Xoa, chờ Dạ Xoa bị chó mực ép đi ra thì mai phục ở bên ngoài phóng tên là có thể diệt trừ Dạ Xoa.
Người trong thôn vừa nghe vậy, đều nói là binh pháp à? Tất cả đều vỗ tay nhiệt tình.
Ta lập tức nói:
“Cách này không được.”
Người trong thôn lập tức đều ngây ngẩn cả người, quay lại nhìn ta, con ngươi của Kim Quế di cũng liếc về phía ta.
Mà Đại Kỳ Tổng nóng nảy nói:
“Ngươi là cái thá gì chứ, ngươi nói không được thì không được sao? Ta...”
Kỳ Đại Niên vội hỏi:
“Đại sư, sao lại không được?”
Phương pháp này nghe có vẻ không tệ nhưng khá thâm độc, bình thường rất ít người dùng - bởi vì nó sẽ ép đối phương đến bước đường cùng.
Nếu chắc chắn mười phần thì không sao, một khi xuất hiện con yêu thiêu thân gì đó, vậy thì nếu người trong thôn bắn tên về phía Dạ Xoa sẽ gặp nguy hiểm, sẽ phải lôi cả mạng mình vào.
Bọn ta ăn cơm âm dương, không thể liên luỵ đến dân chúng.
Người trong thôn đều biết Dạ Xoa rất lợi hại, lập tức đều rụt cổ lại.
Mà Kim Quế di vừa nghe vậy, lúc ấy lại cười ha ha:
“Ngươi nói không liên lụy sao? Nhưng ngươi cũng nhìn thấy, bây giờ là Dạ Xoa ăn thịt người, họ cũng không muốn liên luỵ nhưng có kịp không? Chuyện đã xảy ra đến nước này, họ không chịu trách nhiệm thì ai chịu trách nhiệm?”
“Đúng vậy!”
Đại Kỳ Tổng lập tức nói:
“Chẳng lẽ để cho họ làm thịt cừu non, chỉ ngồi đó chờ chết ư?”
Kỳ Đại Niên vội nói:
“Đại sư, vậy, ngài có cách nào khác không?”
Ta đang định nói thì Đại Kỳ Tổng lại kéo Kỳ Đại Niên ra:
“Nghe tên lừa gạt này làm quái gì, nếu hắn có năng lực thì ngày hôm qua đã giải quyết Dạ Xoa rồi, ngày hôm qua chính vì tin tưởng họ nên mới mất thêm mấy mạng người như bây giờ. Sáng sớm ta đã phải mời Kim Quế di tới chỉ vì không muốn có thêm ai phải chết nữa, ít tổn thất hơn, bây giờ còn tin tưởng hắn, ta thấy ngươi bị mỡ heo che mắt rồi à?”