Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 931 - Chương 931: Nhà Họ Kỳ

Chương 931: Nhà Họ Kỳ

Người tổ tiên kia vừa nghĩ đến chuyện này, lập tức to gan nói với Dạ Xoa kia, nếu đã như vậy, ngươi ăn ta thì cũng chỉ như một bữa cơm, nhưng nếu ngươi có thể thả ta ra và ta thật sự trở thành chủ nhân của ngọn núi này, mỗi ngày lễ ta đều cúng tế cho ngươi, không riêng gì ta, nếu ta chết, đời đời con cháu của ta đều cung phụng cho ngươi, như vậy không phải lời hơn sao?

Tên Dạ Xoa kia nở nụ cười, hắn nói từ trước đến giờ con người chỉ toàn nói xuông, ta không tin được.

Mà người tổ tiên vừa nghe vậy, đánh cược lập lời thế, nói nếu ta nói xuông mà không cung phụng nữa, vậy ngươi có thể khiến ta đoạn tử tuyệt tôn.

Dạ Xoa kia cũng rất thông hiểu đạo lý đối nhân xử thế, hắn biết đối với con người, chuyện đoạn tử tuyệt tôn đã là lời thề nặng nhất – nó còn lợi hại hơn cả sấm sét trên trời giáng xuống, vì thế hắn cười rồi thả người tổ tiên này ra, nói là được thôi, vậy ta sẽ xem đến đời nào của ngươi sẽ đoạn tử tuyệt tôn. Ngươi hãy nhớ kỹ, ta tên là Thường Thất, tặng đồ cúng tế, một số đèn đỏ, nhưng một chút nước tuyệt đối không thể để cho người khác sờ vào.

Người tổ tiên này được thả tự do, lảo đảo trở về, về đến nhà còn bị phát sốt một trận, lúc khỏi bệnh còn suy nghĩ có phải mình nằm mơ không.

Nhưng suy nghĩ kỹ vẫn thấy thà tin còn hơn, hắn lập tức làm một cái thần chủ bài, dựa theo lời nói của Dạ Xoa, dùng thuyền giấy vận chuyển đồ cúng tế rồi thả xuống sông.

Sau đó lại lấy can đảm lên núi, hắn phát hiện sau trận mưa đá to đêm đó, nhân sâm trên núi chẳng những không có bị dập nát mà còn phát triển tươi tốt, năm đó thu hoạch tương đối khá, còn trúng ngay lúc quý nhân trong cung bị bệnh, cần rất nhiều nhân sâm tốt nhất để tắm.

Người mua lại nhìn trúng nhân sâm của nhà họ Kỳ, còn hỏi mua với số tiền lớn, nhà họ Kỳ thoáng cái đã phát đạt.

Có sự khởi đầu này, những người khác đều gọi nhân sâm của hắn là “Ngự sâm”, có danh tiếng, chẳng mấy chốc hắn đã mua được cả ngọn núi, mỗi dịp lễ hắn đều tuân theo quy cách dâng đồ cúng tế.

Đợi đến khi già đi, hắn kiểm kê ruộng tốt dưới danh nghĩa mình, vừa tròn ba trăm năm mươi mẫu, lập tức biết đại nạn của mình sắp tới, bèn ung dung chuẩn bị sẵn sàng trang phục, dặn dò người trong nhà, nếu muốn gia tộc hưng thịnh, tài lộc đến tay thì phải gửi đồ cúng tế đến sông Dương Quải Tử, tuyệt đối không thể dừng lại.

Cho nên, tập tục ấy vẫn tiếp tục cho tới bây giờ.

Ta và Trình Tinh Hà đưa mắt nhìn nhau, coi như đã biết tại sao Kỳ Đại Niên lại nóng ruột như thế, chắc chắn phải nghĩ cách.

Mà Kỳ Đại Khánh kia thích chơi đùa thế nào cũng không sao - hắn không phải người của nhà họ Kỳ! Có đoạn tử tuyệt tôn cũng không liên quan gì đến hắn.

Mà Kỳ Đại Niên thì khác, hắn là nòi giống duy nhất của nhà họ Kỳ, nếu thật sự đoạn tử tuyệt tôn, người gặp xui xẻo cũng chỉ có hắn.

Hơn nữa...chỉ sợ, chuyện này ngay từ đầu đã không đơn giản như vậy.

Trương Mạn vừa cắn hạt dưa vừa nghe, nghe xong thì cười lạnh, nói người trước kia ngu dốt, chắc chắn là bịa chuyện để dát vàng lên mặt mình, Dạ Xoa lợi hại như thế ư, còn xem bói cho người được cơ đấy? Để cho bọn ta yên tĩnh chút đi, đừng phá hỏng chuyện lớn của Đại Kỳ Tổng người ta.

Nàng còn mắng Kỳ Đại Niên không biết điều, Đại Kỳ Tổng ăn thịt còn chia cho hắn chút canh đã là không tệ rồi, đang muốn tạo phản sao? Coi chừng Đại Kỳ Tổng tức giận, ngay cả canh cũng không cho ngươi uống, ngươi còn nghĩ đến việc chơi đồ cổ được sao, về nhà chơi với trứng đi.

Kỳ Đại Niên đã hết cách với Trương Mạn, chỉ biết lộ ra dáng vẻ đau khổ.

Ta bảo Kỳ Đại Niên đừng sợ, chuyện này bọn ta sẽ lo, chắc chắn ta sẽ xử lý tốt, tiếp theo ta lại dùng âm lượng mà Trương Mạn không nghe được nói, tối nay trong thôn chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn, hỗn loạn khó tránh khỏi gây ra án mạng, nếu có thể khuyên thôn dân thì cứ khuyên, họ là người trần mắt thịt, có thể không dính vào thì đừng dính vào.

Kỳ Đại Niên nghe vậy, cảm kích đến rơi nước mắt, luôn miệng nói cảm ơn bọn ta, Trương Mạn lập tức tiến lên, hỏi bọn ta định quấy rối cái gì đấy?

Ta chỉ nói với nàng là sẽ có quỷ.

Lúc này ta thấy cung tai ương của Trương Mạn đã hoàn toàn tiêu sưng, biết tối nay nàng sẽ gặp chuyện xui xẻo.

Trương Mạn rất mất hứng, cũng mặc kệ Kỳ Đại Niên đang ở bên cạnh, còn cọ lên người ta, làm nũng chơi xấu, muốn hỏi thăm để tranh công với Đại Kỳ Tổng, nhưng Bạch Hoắc Hương lại đứng ở phía sau ta, Trương Mạn bất chợt sờ sờ cổ mình, nhe răng trợn mắt nói tại sao đột nhiên lại bị trặc cổ, Kỳ Đại Niên nhân cơ hội kéo nàng đi.

Trình Tinh Hà vừa ăn cơm cháy vừa lẩm bẩm, nói kiên cường chính trực cũng vậy thôi, ai cũng ăn giấm chua rồi còn không sợ bị tiêu chẩy, sau đó hắn bị Bạch Hoắc Hương trừng mắt nên không nói gì nữa.

Bình Luận (0)
Comment