Mắt thấy Kim Quế di nhảy nhót hăng hái như vậy, Ách Ba Lan còn gắt gao trừng mắt nhìn nàng, nói:
“Ca, lão yêu bà kia là cái thá gì chứ, ta nuốt không trôi cục tức này.”
Ta vừa định nói thì lúc này có một bà già đi cà nhắc tới, trong tay ôm rất nhiều đồ vật có màu sắc loè loẹt, ta từng làm việc ở cửa hàng quan tài, liếc mắt một cái đã nhìn ra đó đều là người giấy.
Nhưng...Người địa phương đốt người giấy đều rất chú trọng đến hồng nam lục nữ, mà số người giấy nàng ôm đều là nữ người giấy áo xanh.
Ta nhận ra đây là bà nội của một sinh viên đại học đầu tiên tự tử, ta khẽ giật mình, lập tức tiến lên hỏi nàng làm nhiều nữ người giấy như thể để làm gì? Sao không làm một cặp nam nữ?
Nàng ngước mắt lên nhìn ta, tức giận nói:
“Ngươi nói cái gì đấy? Cháu trai ngoan của ta đã chết nhưng vẫn là một trai tơ đấy, ta vất vả cả đời, tích góp tiền cưới vợ cho hắn nhưng giờ thì không cưới được nữa, đây chẳng phải là trước tiên đốt cho hắn một vài bé gái xuống để hầu hạ hắn, ngộ nhỡ ở dưới đất sinh được một cháu trai quỷ, ta chết đi còn có thể chăm cháu cho hắn. Đốt cho hắn con trai làm gì? Xuống đấy đánh nhau à?”
Bà cụ này suy nghĩ thấy chu đáo.
Nói xong, bà cụ nhìn xung quanh, có chút đắc ý hạ thấp giọng nói:
“Mấy thằng nhóc ngu ngốc làm bạn với cháu trai ta cũng chưa từng chạm vào con gái, ta mua hết tất cả người giấy đồng nữ trong tới đây để cho họ nghẹn chết, ở dưới đó chỉ biết hâm mộ cháu trai của ta.”
Ta khẽ giật mình:
“Số người chết đều là trai tơ sao?”
Bà cụ gật đầu, khinh bỉ nói:
“Đó là đương nhiên - mấy người bạn học của cháu trai ta đều là những đứa không có năng lực làm chuyện đó, ngươi nói xem, nếu có năng lực làm chuyện đó thì lúc sống ở thành phố lớn đã ăn chơi trác táng rồi, còn có thể tới cái nơi chân lấm tay bùn này để làm ruộng sao?”
Đây chẳng phải là đang mắng cả cháu trai mình sao?
Người chết đều là trai tơ, đây là chuyện trùng hợp, hay là...
Mặc kệ như thế nào, nếu hôm nay tất cả thôn dân đều nghe theo sự sắp xếp của Kim Quế di thì sẽ gặp xui xẻo hết, bọn ta không ngăn cản được, phải nghĩ cách khác thôi.
Bây giờ là đầu mùa đông nên ngày ngắn, trong thôn thì vừa bắt chó vừa chặt cây, khung cảnh bận rộn rất hỗn loạn, bầu trời rất nhanh đã tối sầm.
Kim Quế di ra lệnh, toàn bộ người trong thôn bắt tay vào hành động, nhà cửa của ai thì người đấy tự mình bảo vệ, người nào thuộc mệnh long mệnh hổ thì xung phong dẫn đầu, mang theo cung gỗ đào tên gỗ dâu đến bờ sông nhìn canh gác, còn những người thuộc mệnh tướng còn lại thì đi theo phía sau cùng.
Trước tiên dùng thuyền đưa chó mực xuống, mọi người thì bắt đầu đánh làm chó sủa.
Một khi chó sủa lên thì tập trung tinh thần, nhìn chằm chằm phía nước mặt, khi nào có người từ trên mặt nước đi tới thì dùng cung gỗ đào bắn thẳng cung tên làm bằng gỗ dâu dính chu sa hùng hoàng vào người hắn.
Những thôn dân đều có lá gan nhỏ, rất nhiều người đều không thừa nhận mình thuộc mệnh long mệnh hổ, Đại Kỳ Tổng là người làm quản lý nên quá hiểu cách dùng người, lúc ấy hắn nói, lấy cung tên gỗ dâu rồi viết tên mình lên đó - một khi Dạ Xoa kia bị mọi người bắn, trên cung tên gỗ dâu có ký tên của mỗi người, vậy mỗi một cung tên gỗ dâu bắn trùng sẽ thưởng 20 ngàn.
20 ngàn đồng tiền tương đương với tiền lương mấy tháng của họ, cái này gọi là dưới phần thưởng lớn tất có người dũng cảm, sự nhiệt tình của những thôn dân kia đều bị hắn kích động, tranh nhau chen về phía trước.
Đại Kỳ Tổng nói xong còn lạnh lùng nhìn ta, giống như là đang nói, xem ta có cách gì.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, người có tiền đều thường tiếc mạng, Đại Kỳ Tổng phân pho xong thì bản thân lại chui lên xe Mercedes rồi rời đi - quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ.
Đại Kỳ Tổng vừa đi, Kim Quế di ở ngay phía trước hô hào:
“Thả chó!”
Nàng vừa ra lệnh, một chiếc thuyền nhỏ chở đầy chó đen hung ác lập tức thắp đèn đỏ, trôi theo dòng nước chảy.
Kỳ Đại Niên cũng đi theo mọi người và đứng ở phía sau chờ, căng thẳng đến nỗi yết hầu cứ cuộn lên xuống, liên tục nuốt nước bọt, Trương Mạn thì ở một bên giơ điện thoại di động 8848 lên, làm dáng này nọ để tự sướng.
Những con chó hung thần ác xác kia ban ngày thì thấy ai cũng ai, lúc này lên thuyền lại rất ngoan ngoãn, chỉ yên lặng theo thuyền xuống nước.
Mọi người đều căng thẳng nhìn chăm chú những con chó, mọi thứ xung quanh đều im ắng, gần như có thể nghe thấy nhịp tim của con người.
Bóng đêm u ám, mắt thấy đèn đỏ trên thuyền càng ngày càng xa, đến một chỗ cua qua thì tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh theo.
Chỉ thấy ở vị trí ngã ba lại xuất hiện một ngọn đèn đỏ khác.
Là Dạ Xoa đến đón đồ cúng tế.