Lần này, các thôn dân ào ào ngã xuống, đều bị choáng váng, không biết là ai lấy lại tinh thần trước:
“Tên kia vào thôn!”
“Hỏng rồi, phụ nữ, người già và trẻ nhỏ vẫn còn ở trong thôn!”
“Đồ chơi kia đang muốn nhổ cỏ tận gốc nhà họ Kỳ chúng ta sao!”
Xung quanh vang lên tiếng gào thóc thảm thiết, ta vội bảo Ách Ba Lan và Trình Tinh Hà chú ý đến mọi người, còn mình thì lập tức đuổi theo Dạ Xoa kia.
Vẫn giống như lần gặp gỡ đầu tiên, tốc độ của Dạ Xoa này thật sự quá nhanh!
Mà ngay lúc này, ta lại nghe thấy một tiếng khóc lớn trong thôn - trẻ em khóc đêm.
Dường như Dạ Xoa đã bị tiếng khóc này hấp dẫn, lập tức chạy theo hướng tiếng khóc đó.
Ta vội đuổi theo nhưng hoàn toàn không đuổi kịp Dạ Xoa, còn không đợi ta tới gần, chợt nghe thấy trong sân nhà kia truyền đến một tiếng nổ lớn, tiếp theo, không chỉ có tiếng trẻ con khóc mà còn có tiếng người lớn khóc nức nở.
Chờ ta đến nơi chỉ thấy một căn nhà đã sụp đổ hoàn toàn, trong sân tất cả đều là mùi máu tanh.
Mẹ kiếp, lại đến trễ nữa.
Nhưng không đúng nha...Đứa nhỏ vẫn đang khóc, người lớn cũng còn đang kêu gào, lần này vẫn chưa có ai chết.
Ta chạy lại nhìn, chỉ thấy một người phụ nữ đang ôm một đứa bé, cổ họng kêu gào đến khàn mà Dạ Xoa đã biến mất.
Ta nhìn xung quanh, phía sau vang lên một loạt tiếng bước chân, thì ra có không ít thôn dân cũng đi theo, vừa thấy tình cảnh này thì lớn tiếng hỏi:
“Xảy ra chuyện gì vậy? Còn Dạ Xoa đâu?”
Người phụ nữ kia mở miệng hồi lâu cũng không nói nên lời, Bạch Hoắc Hương nói cái này gọi là đờm mê muội đầu óc, sau đó đi lên cho tiêm cho nàng một mũi, nàng phun ra rất nhiều chất dính dính như keo, lúc này mới lấy lại tinh thần, vừa khóc vừa nói:
“Vừa rồi Dạ Xoa tới, suýt chút nữa đã cướp đi đứa nhỏ, dọa chết ta...”
Các thôn dân nhìn thấy máu đầy đất, vội vã hỏi ta:
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Nhưng ta còn chưa kịp nói đã có một giọng nói lạnh nhát khác vang lên:
“Các ngươi nói sao?”
Kim Quế di.
Lại nói tiếp - vừa rồi lúc đèn đỏ cập bờ, Kim Quế di liền biến mất, thì ra là chạy tới đây.
Các thôn dân thấy vậy, lập tức kích động:
“Hóa ra Dạ Xoa là do ngài đánh bại!”
“Kim Quế di, ngài thật sự là quá giỏi!”
“Đây mới là thần tích thật sự đó! Thần tiên sống hạ phàm rồi!”
Kim Quế di xua tay nói:
“Ta biết các ngươi không dùng được nên đành chuẩn bị thuốc nổ ở sân sau, rồi còn đặc biệt đến đây canh chừng, đúng như dự đoán.”
Các thôn dân luông miệng cảm ơn nàng, chỉ thiếu điều chưa quỳ xuống lạy Kim Quế di.
Trình Tinh Hà thấy vậy, nhẹ giọng nói:
“Lão yêu bà này cũng rất có năng lực đấy, một mình đã đánh bại được Dạ Xoa.”
Ách Ba Lan càng tò mò hỏi:
“Nhưng mà Dạ Xoa đâu?”
Những người khác cũng phản ứng lại, hỏi Kim Quế di tung tích của Dạ Xoa.
Kim Quế xua tay trả lời:
“Dạ Xoa kia đã bị ta đánh bị thương, chạy trốn ra ngoài rồi, đợi trời sáng lần theo vết máu là sẽ tìm được hang ổ của nó, nó bị thương nặng nên sẽ không còn năng lực phản kháng nữa, giữa trưa dưới ánh mặt trời dùng một cây đuốc đốt là xong hết mọi chuyện.”
Vừa nghe vậy, tất cả thôn dân đều hoan hô, hận không thể làm trời sáng ngay lập tức.
Lúc này, Kỳ Đại Niên cũng chạy tới, luôn miệng hỏi chuyện gì xảy ra, các thôn dân thấy Kỳ Đại Niên, càng khinh bỉ nói:
“Tiểu Kỳ Tổng, ta cũng không có ý gì, nhưng lúc này ngươi mới tới thì thức ăn nguội hết cả rồi!”
“Đều tại ngươi là một thằng ngu không chịu được, đúng là không biết nhận sai gì cả, nếu không phải nhờ Đại Kỳ Tổng mời Kim Quế di đến, người trong thôn chúng ta đều phải đi qua cầu Nại Hà rồi!”
Kỳ Đại Niên vừa nghe vậy thì vô cùng xấu hổ, bắt lấy ta giống như bắt được rơm cứu mạng:
“Đại sư, chuyện này...”
Ta thấy Kim Quế di dương dương đắc ý, các thôn dân lại phỉ nhổ bọn ta, ta lớn tiếng kêu lên:
“Là các ngươi nghĩ sai rồi – thứ ăn thịt người hoàn toàn không phải Dạ Xoa.”
Nghe ta nói vậy, vẻ mặt đắc ý của Kim Quế di lập tức cứng đờ, những thôn dân khác cũng ngây ngẩn cả người, một lúc lâu sau mới mắng:
“Mẹ nó, nhiều người thế này trơ mắt nhìn Dạ Xoa tiến vào, người không phải do Dạ Xoa ăn thì là ngươi ăn chắc?”
“Đúng rồi, vừa rồi lúc Dạ Xoa tới, thằng nhóc này cứ khăng khăng ngăn cản chúng ta, bây giờ còn nói thay cho Dạ Xoa, không phải hắn chung một phe với Dạ Xoa đấy chứ?”
Thậm chí còn có lý thuyết âm mưu nói:
“Hay là...vốn dĩ hắn và Tiểu Kỳ Tổng đều là đồng bọn của Dạ Xoa, sợ bản thân bị đuổi ra khỏi núi nhân sâm nên mới tìm Dạ Xoa đến hù dọa chúng ta, vừa chơi đùa lại vừa ăn cướp vừa la làng?”
Trong chốc lát, nơi đây hò hét hỗn loạn, rất nhiều người xông về phía bọn ta, còn kích động muốn đánh bọn ta, Ách Ba Lan đứng chắn phía trước, trút hết một bụng tức giận đã kìm nén suốt cả ngày, một tay hất ngã một đám người.
Các thôn dân nhìn thấy tài nghệ của Ách Ba Lan, bị doạ sợ vội lui về phía sau Kim Quế di:
“Kim Quế di, thằng nhóc này...”