Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 935 - Chương 935: Chạy Trốn

Chương 935: Chạy Trốn

Ánh mắt Kim Quế di nhìn ta cũng tràn ngập sự đề phòng.

Ta lập tức nói cho họ biết, lần trước lúc truy đuổi Dạ Xoa ở trong sương mù, ta đã cảm thấy có chút kỳ lạ - nếu thứ kia đã ăn thịt người thì sao trên người không có mùi máu tanh?

Nhưng lúc ấy sốt ruột, ta chỉ là cảm thấy kỳ lạ chứ không có thời gian suy nghĩ nhiều, mà tiếp theo, ta lại gặp phải một vật nhào về phía ta.

Vật nhào tới kia hiển nhiên lại bay giữa không trung, trên người mang theo mùi máu tanh nồng nặc, chắc chắn mấy sinh viên đại học kia là do vật kia ăn.

Lúc ấy ta còn giao đấu với vật kia một lát, tay ta còn bị vật kia cào xước, nếu không phải nhờ có tay trừ tà thì chính ta cũng đã mất mạng rồi.

Nhưng lần này lại nhìn thấy Dạ Xoa kia lần nữa, ta nhìn thoáng qua cũng biết, người này cùng với người giao đấu với ta hoàn toàn là hai người khác nhau – mặc dù trời tối không thấy rõ bộ dáng của hắn, nhưng hình dáng cổ của hắn cũng có thể nhìn ra, cái cổ lớn đến nỗi không phải tay ta có thể bắt được.

Có thôn dân nghe đến đây thì phản đối:

“Ta nghe nói Dạ Xoa có thể phi thiên biến hóa, nói không chừng hắn biến hình!”

Trời ạ, ngươi hiểu biết quá nhỉ, nhưng cho dù hắn có 72 phép thần thông biến hoá, thì lần trước bị tay trừ tà cào trầy chắc chắn cổ hắn sẽ có chút khó chịu – chỉ mới cách thời gian ngắn như thế, hắn lại xuất hiện lần nữa, mà cổ hoàn toàn không có tổn thương gì, hoàn toàn không giống bộ dáng từng bị bắt, trên người cũng không lưu lại chút hơi thở chút của ta.

Ta nói tiếp:

“Thứ ăn thịt người thật sự không phải Dạ Xoa mà là một vật khác - đừng đổ lỗi oan uổng cho Dạ Xoa mà bỏ cho hung thủ thực sự chạy trốn.”

Các thôn dân nghe ta nói vậy thì đều trố mắt nhìn nhau rồi lại nhìn về phía Kim Quế di.

Con ngươi của Kim Quế di đảo liên tục, còn nói:

“Những chuyện này đều là lời từ một phía của ngươi, có chứng cớ không?”

Các thôn dân nghe xong, cũng vội gật đầu theo:

“Đúng vậy! Lấy bằng chứng ra đi, nếu không chứng minh được thì ngươi và Dạ Xoa là một phe.”

Kỳ Đại Niên lập tức căng thẳng nhìn ta.

Ta trả lời:

“Đơn giản thôi. Ta muốn hỏi các ngươi một câu - nếu Dạ Xoa ăn thịt người, vậy lúc đó các ngươi dùng cung gỗ đào và cung tên gỗ dâu bắn hắn thành như vậy, tại sao hắn không ăn thịt các ngươi?”

Các thôn dân im lặng nhưng vẫn có người cứng miệng nói:

“Chắc là hắn sợ bọn ta bắn hắn nên chạy trốn.”

Mọe nó, cái miệng của ngươi còn cứng hơn chim gõ kiến đấy.

“Còn nữa…”

Ta nói tiếp:

“Dạ Xoa sống ở vùng hạ lưu, các ngươi tận mắt nhìn thấy hắn đi ra từ vùng hạ lưu, phải không?”

Các thôn dân gật đầu.

“Nhưng căn cứ theo những lời các ngươi đã nói trước đó, tay gãy, chân đứt, tất cả đều là từ thượng nguồn bay xuống.”

Ta nói tiếp:

“Chẳng lẽ là Dạ Xoa từ xa chạy đến thượng nguồn ăn thịt, ăn xong lại trở về hang ổ, để cho đồ thừa của nhà bếp chảy tới hang ổ của mình à?”

Các thôn dân càng không phản đối.

Vẻ mặt của Kim Quế di cũng không ổn, lập tức nói:

“Vậy ngươi nói thử xem, nếu Dạ Xoa không ăn thịt người thì lên bờ làm gì? Hắn ăn no rảnh rỗi nên đi dạo à?”

Ta trả lời:

“Điều này còn phải hỏi sao? Dạ Xoa bị các ngươi đổ oan, không giết các ngươi là bởi vì nuốt không trôi cục tức này, đơn thuần là muốn tìm cho ra tên hung thủ kia để lấy lại sự trong sạch cho mình.”

Hai lần Dạ Xoa lên bờ đều là vì truy đuổi tên hung thủ kia!

Tất cả mọi người lập tức ngây dại:

“Cái gì?”

Kỳ Đại Niên vội bắt lấy ta:

“Đại sư, ngài nói cho bọn ta biết đi, hung thủ thật sự rốt cuộc là ai?”

Ta lại nhìn sang người phụ nữ đang bế con nhỏ kia rồi hỏi:

“Không phải ngươi tận mắt thấy có người đến cướp đứa bé sao? Ngươi nói rõ ra một chút xem là người nào đã cướp đứa bé?”

Người phụ nữ trợn tròn mắt một hồi lâu, lúc này mới lên tiếng:

“Ta...lúc đó ta đang ngủ mê mang, lúc tỉnh dậy thì lại bị hoảng hồn, ta cũng nói không rõ được, nhưng mà ta nghe thấy tiếng động đó giống như là...tiếng đập cánh.”

Hóa ra người phụ nữ này lúc ấy chỉ thấy một cánh từ bên ngoài cửa sổ thò vào trong, túm lấy đứa bé kéo ra ngoài, nàng ta cũng bị dọa đến mức hoảng hồn, nhưng người làm mẹ đều có một loại bản năng, nàng ta cũng không nhớ rõ thứ đó là gì, chỉ biết mình phải đuổi theo nó ra ngoài, kết quả nàng ta nghe thấy một tiếng nổ lớn vàng lên ở bên ngoài, một bóng dáng to lớn ngã xuống đất, tiếp theo đó thì không thấy gì nữa, lúc này nương theo ánh sáng trăng, nàng ta mới thấy đứa bé đang nằm khóc ở trong sân.

Những việc sau đó bọn ta đều đã biết rõ, cả bức tường chắn bên ngoài cửa cũng sụp xuống chính là do dạ xoa đè sập.

Nếu là vỗ cánh...vậy thì tên thủ phạm trước đó thực sự có thể bay trên không trung.

Mọi người lúc này mới kịp phản ứng lại, vội lên tiếng hỏi:

“Dì Kim Quế, con dạ xoa kia không phải ngươi đã đánh lui nó rồi sao? Ngoài dạ xoa ra ngươi còn thấy thứ gì khác hay không?”

Bình Luận (0)
Comment