Người nọ khi ấy đã lớn tiếng hét lên:
“Tên trộm, ngay cả nhà bọn ta cũng dám xông vào, CMN ta phải xiên chết ngươi!”
Vừa nói, người nọ còn cầm một cây đinh ba dùng để cào cỏ khô đâm về hướng ta.
Nam chủ nhà này cho rằng tiếng chó sủa là do ta gây nên.
Tiếng chó sủa và tiếng trẻ con khóc lóc vang lên cùng lúc, thấy thứ kia đã tiến đến cửa sổ, ta làm gì còn tâm trí ở lại đây dây dưa với người này, ta vội đẩy hắn ta ra, muốn nhảy từ ngoài cửa sổ vào.
Nhưng không ngờ đến, người này thân thể cường tráng, phản ứng cũng rất nhanh, hắn ta xoay người túm lấy đùi ta, bỗng chốc đã kéo ta từ trên cửa sổ xuống, còn lớn tiếng nói:
“Muốn vào nhà của bọn ta, ngươi không có cửa đâu!”
Trong lòng ta liền phát cáu, ta vốn muốn lên tiếng nói chuyện, nhưng ngay sau đó vang lên tiếng phụ nữ thét lên ở trong nhà:
“Cha đứa nhỏ…”
Người nam nhân nọ lúc này mới định thần trở lại, ta nhân cơ hội này, một chân đá hắn ta ra, trực tiếp nhảy lên bệ cửa sổ...không sai, trên bệ cửa sổ nhà họ cũng có một vốc đậu đỏ.
Người nam nhân nọ phát hiện ra, còn muốn đuổi theo bắt ta, nhưng nghe thấy một tiếng “ầm” ngoài cửa vang lên, Ách Ba Lan phá cửa xông vào, Trình Tinh Hà cũng đi theo vào nhà, người nam nhân nọ bỗng nhiên ngờ nghệch, ta không nghe thấy hắn ta nói thêm gì nữa, ta nhanh chóng đi vào bên trong nhà.
Đúng vậy...mùi máu tanh này là của thứ đồ chơi mà trước đó đã đánh nhau với ta! Mà đôi cánh màu đen của nó đang bao phủ giường của đứa bé sơ sinh kia.
Ta vội rút Thất tinh long tuyền ra, chém xuống về hướng nó.
Người nhà này dường như đang làm lễ mừng, trong nhà treo đầy những dải băng dài, ta cũng không biết đó là gì, khi tà khí vừa bùng nổ, mấy cái khóa bình an cũng theo đó mà vỡ tung, bột phấn bên trong bắn ra tung tóe phủ đầy toàn thân của thứ kia.
Thứ kia bất ngờ không kịp đề phòng, lăn về phía trước đập mạnh vào bức tường, trong miệng nó gào thét thảm thiết.
Bắt được thứ đồ chơi này, chuyện này cũng trở nên dễ đối phó.
Thế là ta từng bước đuổi theo về phía trước, chém đi đôi cánh của nó.
Thứ kia vẫn còn muốn chạy nhưng nó không nhanh bằng ta, lần này lưỡi kiếm thuận lợi chém xuống dễ như trở bàn tay, trong lòng ta cũng phấn chấn hẳn lên, cuối cùng ta cũng đã bắt được hung thủ thật sự rồi.
Bọn người Trình Tinh Hà cũng đã đuổi kịp tới, lúc đó họ còn hô lên một tiếng ‘tốt’, thấy thứ kia đã ngã xuống đất, Trình Tinh Hà liền bắn ra dây đỏ máu chó định bắt lấy thứ kia lại, nhưng ngay sau đó liền xuất hiện một cảnh tượng mà bọn ta hoàn toàn không ngờ tới.
Đôi cánh của thứ kia bỗng nhiên lại mọc ra rồi khép lại lần nữa, nó vỗ cánh một cái, thân thể khổng lồ bay lên...như thể chưa từng bị chém đứt vậy!
Đây là bản lĩnh gì vậy chứ?
Ta cũng chẳng tỏ ra hoảng sợ, vội lên tiếng:
“Ngăn chặn thứ này lại, ta dùng Bàn tay trừ tà!”
Trình Tinh Hà và Ách Ba Lan cũng phản ứng trở lại, dây đỏ máu chó và dây thừng tơ vàng đuôi ngọc cùng lúc được bắn ra, bám thật chặt trên chân của thứ kia, ta vội chạy tới muốn bắt lấy nó.
Nhưng thứ này hiển nhiên có trí tuệ, lần trước từng chịu đau khổ vì Bàn tay trừ tà, nó đã cảm giác ra được, ta chỉ nghe thấy một tiếng “leng keng” vang lên, nó vậy mà lại thẳng thừng cắt đứt hai chân của mình, thân thể to lớn vỗ cánh lao ra bên ngoài cửa sổ, tiến vào trong màn đêm vô biên.
Trình Tinh Hà thấy không ổn, hắn vội thu lại dây đỏ, nhưng hai cái chân kia tách ra, vùng vẫy thoát ra khỏi dây đỏ và dây thừng tơ vàng đuôi ngọc, giống như là cục sắt bị nam châm hút vậy, chúng bay ra ngoài theo thứ kia.
Lúc này, mẹ đứa bé đã bình tĩnh trở lại, một tay ôm lấy đứa bé, nói lời cảm ơn với ta, cha đứa bé đến giờ phút này mới hiểu ra mọi việc, cũng ném cái đinh ba kia đi, gãi đầu nói:
“Thì ra, các ngươi đến để cứu đứa bé nhà ta…”
Trình Tinh Hà đuổi theo đến cửa sổ nhìn theo, sau đó quay đầu lại nói với ta:
“Lại để nó chạy thoát rồi, phải làm sao đây?”
Còn làm thế nào được, ta nhất định phải tìm cho bằng được thứ kia về.
Mà Ách Ba Lan sau khi đã thu lại dây thừng tơ vàng đuôi ngọc, vẻ mặt tỏ ra không thể tin nổi:
“Ca...thứ đó rốt cuộc là gì hả, sao mà chém không chết?”
Ta thở dài một hơi, nói rằng, đây gọi là phép Tàng hồn thế thân...thứ đó đã giấu đi nguyên thân của mình, chỉ cần không chạm vào nguyên thân, dù chúng ta có làm tổn thương nó như thế nào, nó cũng đều có thể tụ họp lại lần nữa, giống như ảo ảnh vậy, đến khi nào tìm được nguyên thân của nó vậy thì mới coi như là bắt được nó.
Nhưng hiện tại, trời đã sắp sáng rồi, thứ kia không ăn được đứa bé nào trong hai đứa, bọn ta đã không còn cách nào để tìm nó.