Hai mắt cô gái nhỏ sáng bừng lên, đưa tay nhận lấy, sau đó kéo ra một que kẹo mút dài.
Phút chốc cô gái đã vui vẻ hẳn lên, đưa tay lau qua nước mắt trên mặt rồi chỉ tay về hướng trên núi:
“Hôm nay ta lên núi hái một ít quả táo chua...mẹ ta thích ăn.”
Vừa nghe thấy lời này của con gái, mẹ của cô gái nhỏ liền ngây người, biểu cảm trên mặt có vẻ mất tự nhiên, mấp máy môi:
“Vậy thì ngươi cũng không thể…”
Ta không nghe những lời sau đó, mà vội chạy về nơi mà cô gái nhỏ đã chỉ.
Nơi này địa thế rất hiểm nguy, ta cuống cuồng suýt trượt chân ngã thẳng xuống chân núi mấy lần, nghiêng ngả lảo đảo một trận, cuối cùng vẫn thật sự tìm được một cây táo chua.
Ta sờ vòng theo rễ cây của cây táo chua, thì thật sự tìm ra được bên trong có một vật gì đó tròn tròn, giống như một cái vò vậy.
Ngay lúc này, tiếng ra lệnh của dì Kim Quế vang lên:
“Phóng hỏa!”
Ta ôm theo cái vò trở lại, lớn tiếng hô lên:
“Đợi một chút!”
Người dân trong thôn nghe thấy lời này, còn quay đầu lại liếc nhìn ta, vẻ mặt của Đại Kỳ tổng lại càng mất kiên nhẫn hơn nữa:
“Lại là thằng nhóc này, CMN…”
Dì Kim Quế cười khẩy, vừa định lên tiếng mắng ta, nhưng khi nhìn rõ được cái vò mà ta giơ cao qua đầu, vẻ mặt nàng ta thoáng chốc liền biến hóa.
Đúng như ta dự đoán, ta lớn tiếng nói:
“Ngươi đốt đi, nếu ngươi đốt rồi, ta sẽ lập tức đập vỡ cái vò này...Nếu ta đoán không lầm, dì Kim Quế, đây là vò tàng hồn của ngươi đúng chứ?”
…
Nghe vậy, dân làng ai nấy đều ngẩn người:
"Nó có nghĩa gì vậy?"
"Dì Kim Quế, bình ẩn hồn nghĩa là gì?"
Sắc mặt dì Kim Quế bỗng trở nên nhăn nhó.
Đại Kỳ tổng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn chỉ vào ta và mắng:
"Ngươi ăn nói bậy bạ gì vậy? Hôm nay ta sẽ...”
Dì Kim Quế kéo lấy đại Kỳ tổng rồi nhìn sang ta và lạnh lùng nói:
“Tiểu tử, ngươi cũng thông minh đấy. Lấy thứ đó xuống, chúng ta từ từ nói chuyện.”
Ta trả lời:
“Quá khen rồi, ngươi hãy kể lại với mọi người chuyện mà ngươi đã làm, còn về chuyện cái bình hãy để ta suy nghĩ thêm.”
Dì Kim Quế nghiến răng nghiến lợi nói:
"Chuyện mà ta đã làm? Ta không hiểu ngươi đang nói gì, ta đã làm chuyện gì chứ?"
Trong lúc nói, mắt của nàng vẫn đảo liên tục.
Đã đến nước này rồi mà nàng vẫn cứng miệng, quả là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.
Ta nói tiếp:
"Nếu ngươi không nói thì để ta nói...Ngay từ đầu, ngươi đã rắp tâm đổ hết tội ăn thịt người lên đầu dạ xoa để dân làng giúp ngươi xử lý dạ xoa đúng không?”
Nghe thấy vậy, dân làng lập tức nhốn nháo lến:
"Ý gì đây, người ăn thịt người chính là dì Kim Quế?"
"Sao có thể như thế được? Kẻ ăn thịt người không phải có cánh sao? Dì Kim Quế làm gì có cánh?"
"Ngươi ăn nói xàm bậy!"
Những cơ bắp teo tóp trên khuôn mặt dì Kim Quế vẫn đang co giật.
Trước đây khi nghe nói về việc tay chân bị chặt đứt, ta đã thấy có gì đó kỳ lạ...quả nhiên không sai, dạ xoa quả thật có ăn thịt người nhưng dạ xoa lúc ăn thịt người có một đặc điểm là nó nuốt chửng cả người, trên mặt đất có thể để lại vết máu nhưng ta chưa từng nghe về việc dạ xoa chặt đứt tay chân.
Đương nhiên cũng có khả năng sau khi ăn thịt người, để răn đe mọi người, nó có thể cố ý để lại những khúc tay chân bị chặt đứt để cảnh báo dân làng không được đụng vào cúng phẩm của nó.
Nhưng cũng giống như những gì ta đã nói trước đó....rõ ràng dạ xoa sống ở vùng hạ lưu, nó hoàn toàn không có lý do gì để chạy ngược lên vùng thượng lưu ăn thịt người và tự rước họa vào thân. Nếu dạ xoa thật sự muốn hù dọa dân làng, nó nên để những khúc tay chân bị chặt đứt đó ở trên bờ mới phải.
Vậy thì chỉ còn một đáp án duy nhất là có người cố ý để những khúc tay chân bị chặt đứt xuống sông để đánh lừa mọi người rằng người này bị dạ xoa ăn thịt.
Lúc đó ta vẫn chưa nhìn thấy dạ xoa nên không biết sự tình bên trong thế nào, vì thế mới không suy đoán lung tung, nhưng sau này ta mới phát hiện dạ xoa quả thật không hề ăn thịt người ở đây, lúc này ta mới thêm chắc chắn rằng đã có người muốn chơi khăm dạ xoa.
Khi nghe ta nói vậy, Kỳ Đại Niên lập tức nhìn sang dì Kim Quế:
"Đây là ...thật sao?"
Đại Kỳ tổng giáng một cái tát vào đầu Kỳ Đại Niên:
"Đồ ngu, nghe thấy gió thì đã tưởng có mưa, mấy tên lừa bịp lang băm chỉ mới nói bừa mấy câu mà ngươi đã tưởng là thật, dì Kim Quế đức cao vọng trọng, ngươi không thấy nàng đã giúp đám dân ngu muội ở đây chữa bệnh sao? Nàng đang yên đang lành như thế làm sao có thể có thù hằn với dạ xoa, tại sao lại muốn hãm hại dạ xoa?
Kỳ Đại Niên lập tức im bặt, những dân làng khác cũng gật đầu, quay lại nói với ta:
"Đại Kỳ tổng nói rất có lý!"
Có lý cái đầu các ngươi.
Dì Kim Quế im như thóc, nàng nhìn chằm chằm vào ta, ánh mắt càng lúc càng nham hiểm.