Ta chỉ vào ngọn núi này và nói:
"Rất đơn giản, vì dì Kim Quế này là một thứ gì đó trên núi nhân sâm....dạ xoa đó sống ở đây cũng là để trông chừng nàng."
Dân làng không hiểu ta đang nói gì:
"Một thứ gì đó trên núi?"
Lúc đầu khi vào núi ta đã nhìn ra, thế núi của ngọn núi này là tú nữ chải tóc, hơn nữa tú nữ này giống như đã giẫm phải thứ gì đó dưới chân.
Nhưng lúc đó bị cây cối che khuất tầm nhìn nên ta không thể thấy rõ.
Lúc đi tìm chu sa ta đã liếc mắt nhìn xung quanh, nhờ đó ta đã nhìn ra dưới váy của tú nữ này giẫm phải một thứ gì đó tròn tròn.
Đây không phải là tú nữ chải tóc...là tiên nữ đạp trăng!
Hơn nữa, ta còn nhìn ra vị trí “quả cầu” đó đã bị hư hỏng, rõ ràng có thứ gì đó bên trong đã chui ra.
Ta hỏi họ:
"Các ngươi hãy nói cho ta biết tại sao vị trí đó lại bị hỏng?"
Dân làng nhìn nhau rồi nói:
“Ừ thì...hồi đó có người xây nhà, vì chở đá xuống núi không tiện nên đã cho người làm nổ tung chỗ đó, dẫn đến..."
Ta hỏi tiếp:
“Có phải sau khi cho nổ tung chỗ đó thì dì Kim Quế xuất hiện không?”
Mọi người suy nghĩ, Kỳ Đại Niên là người đầu tiên gật đầu:
"Đúng vậy! Lúc đó ta vẫn còn đang ở đây, sau khi làm nổ chỗ đó, dì Kim Quế đã xuất hiện."
"Đúng, hình như là vậy."
Dân làng đều nhìn sang dì Kim Quế:
"Không lẽ..."
Đại Kỳ tổng trợn tròn mắt, vội nói:
“Mỹ Hầu Vương cũng đến từ núi, như thế thì đã sao, dì Kim Quế là thần tiên sống, đến từ đâu thì có gì quan trọng? Điều này càng chứng tỏ dì Kim Quế rất thần thông quảng đại!"
Nếu dì Kim Quế từ nơi khác đến thì ta đương nhiên không có ý kiến gì, nhưng phong thủy của tiên nữ đạp trăng cũng giống như cửu hương tháp đỉnh, đều có tác dụng trấn áp tà vật.
Những nơi có thế trấn áp tà vật chắc chắn phải có thứ gì đó để trấn áp nó, nhưng nhìn từ góc độ phong thủy, nơi đây lại không có “vật trấn áp”, vậy thì chỉ còn một khả năng.
Trước đây ta đã có chút nghi ngờ khi thấy dạ xoa chỉ sống đơn độc một mình ở đây...vì dạ xoa rất ít khi ở một mình, ngọn núi nhâm sâm này cũng không có thứ gì đặc biệt, tại sao nó lại lựa chọn ở lại ngọn núi này?
Nhưng nghĩ kỹ, nếu trách nhiệm của dạ xoa cũng giống như quản ngục, nó phải canh giữ thứ này và không được để nàng thoát ra ngoài thì mọi chuyện đã rõ ràng.
Dù nàng đã ra khỏi núi nhưng là một người canh giữ, dạ xoa không thể để nàng rời khỏi đây, vì vậy để được tự do, nàng bắt buộc phải giết chết dạ xoa.
Nhưng chỉ dựa vào một mình nàng thì e rằng chuyện này không thể thành công.
Vì vậy, nàng đã biến thành dì Kim Quế đến thôn làng chữa bệnh nhằm lấy được lòng tin của dân làng, lợi dụng dân làng giúp nàng xử lý dạ xoa!
Nếu ta đoán không nhầm thì sau khi ra ngoài, nàng đã muốn ăn thịt người, nhưng nếu ngang nhiên ăn thịt người như thế thì nhất định sẽ khiến mọi người nảy sinh nghi ngờ, nếu đã như vậy, chi bằng bảo những thanh niên mà nàng muốn ăn thịt đến đắc tội với dạ xoa.
Như vậy, nàng đã ăn thịt những thanh niên đó và bỏ những cánh tay bị chặt đứt xuống nước, từ đó sẽ không có ai nghi ngờ nàng mà chuyển sang nghi ngờ dạ xoa.
Kết quả dạ xoa đã bị mọi người ghét bỏ, từ đó dân làng đương nhiên muốn loại bỏ dạ xoa...nàng còn giúp mọi người nghĩ cách tiêu diệt dạ xoa, đụng vào thứ cấm kỵ nhất của dạ xoa, dùng cung đào tiễn dâu cùng nhau đến bắn chết dạ xoa.
Kết quả chuyện này đã khiến dạ xoa đồng quy vu tận với dân làng, dạ xoa cũng suýt chút nữa bị thương nặng.
Chỉ cần dạ xoa bị thương nặng, việc nàng xử lý dạ xoa và lấy lại tự do sẽ không còn là chuyện gì khó khăn.
Nó cũng giống như những gì nàng đang làm lúc này...khiến mọi người căm hận dạ xoa và dựa vào ánh nắng lúc giữa trưa để thêu rụi dạ xoa, đầu xuôi đuôi lọt.
Kỳ Đại Niên vỗ đùi:
"Hóa ra dạ xoa đó đã bị oan?"
Đúng vậy, ta cũng đã nhiều lần bị hàm oan nên quả thật rất đồng cảm với nó.
Trình Tinh Hà cũng trở nên phấn khích, hắn dùng vai huýt vào Ách Ba Lan:
"Này nhóc...không hổ danh là ca ca của ngươi!"
Ách Ba Lan càng thêm đắc ý:
"Chứ sao nữa?"
Ngoài mặt thì chê bọn họ ồn ào, nhưng mỗi lần có người khen ngợi ta, Bạch Hoắc Hương là người vui mừng hơn ai hết, khóe miệng nàng không kìm nén được mà nở một nụ cười.
Sau khi nghe vậy, dân làng cuối cùng cũng im lặng, họ quay lại nhìn dì Kim Quế, bất giác lùi về sau vài bước.
Đại Kỳ tổng cũng rất tức giận, vội vàng nói:
“Đây chỉ là lời nói từ một phía của tên lừa đảo lang băm đó, mọi người đừng tin hắn, đúng rồi, mọi người nhìn thời gian lúc này đi, vừa hay đang là buổi trưa, nếu không nhân cơ hội dạ xoa đang bị thương mà tiêu diệt nó thì chúng ta còn chờ đến lúc nào nữa? Mau châm lửa lên!"