Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 942 - Chương 942: Đại Sư, Cẩn Thận

Chương 942: Đại Sư, Cẩn Thận

Ta lớn tiếng nói:

“Đại Kỳ tổng, ngươi đừng nóng vội, nếu dì Kim Quế này xảy ra chuyện gì thì e rằng ngươi cũng bị vạ lây.”

Nghe vậy, mặt Đại Kỳ tổng lập tức tái mét:

"Ngươi ăn nói bậy bạ gì vậy? Chuyện này thì liên quan gì đến ta?"

Sau khi nghe vậy, ánh mắt của dân làng cũng đổ xô về phía Đại Kỳ tổng:

“Đúng rồi, lúc đầu, Đại Kỳ tổng chính là người bảo rằng dì Kim Quế lợi hại và mời nàng về đây."

"Lần này cũng như vậy."

Đại Kỳ tổng nổi giận đến đỏ mặt tía tai:

"Các ngươi câm mồm! Ta..."

Ta lớn tiếng nói:

“Đại Kỳ tổng, ngươi dám chắc gần đây ngươi không ăn phải thứ gì đó không nên ăn chứ?”

Đại Kỳ tổng há hốc mồm và rồi ngẩn người.

Ta biết ngay tà khí trên người hắn không phải tự nhiên mà có.

Nhưng vừa định nói tiếp thì thất tinh long tuyền đang ở phía sau lưng ta đột nhiên rung lên dữ dội.

Ta bỗng thấy thấp thỏm, chưa kịp xoay người lại thì đã phát hiện một cánh tay không biết đến từ đâu chìa ra và vòng qua eo của ta nhằm đoạt lấy cái bình!

Bàn tay đó khô khốc và có hình dạng kỳ lạ, móng tay cũng rất dài.

Ta phản ứng rất nhanh, lập tức quay người ôm lấy cái bình, khi quay lại thì bỗng sững người...dì Kim Quế.

Vừa rồi nàng còn ở dưới núi, trong một thời gian ngắn như vậy mà nàng đã chạy đến phía sau lưng ta rồi, còn nói mình không biết bay?

Dù sao lúc này cũng đang ở trên núi, dưới chân là dốc đứng nên không dễ trốn như vậy, nhìn thấy ta chạy trốn, bàn tay đó vung ra tóm lấy ta.

Ta lập tức quay người nấp vào sau cây táo tàu, bàn tay đó không tóm được ta, tiếng rên rỉ vang lên, bàn tay cắm mạnh vào thân cây táo, táo trên cây rơi xuống lách tách như mưa và đập vào đầu ta.

Dân làng cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không ổn:

"Vừa rồi dì Kim Quế vẫn ở cùng chúng ta, đang có chuyện gì xảy ra vậy?"

"Lẽ nào dì Kim Quế thật sự là..."

Đối mắt đang trừng lên và đỏ như máu của dì Kim Quế rõ ràng là đang muốn giết người, nàng hét lớn:

“Năm đó là ngươi đã giam ta lại đây suốt mấy trăm năm, hôm nay ngươi lại đến phá hỏng chuyện tốt của ta ......"

Ta?

Ta chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì đã nghe phía dưới có người hét to:

"Đại sư, cẩn thận!"

Ta theo phản xạ nhìn xuống và sững sờ một lúc...Đại Kỳ tổng không biết từ đâu lấy ra cung đào tiễn dâu và bắn về phía của ta.

Kỳ Đại Niên là người đã gọi ta, hắn lao về phía Đại Kỳ tổng:

"Ca ca của ta trước đây từng giành được huy chương vàng môn bắn cung..."

Đám người Trình Tinh Hà vừa rồi chỉ đứng nhìn ta, phát hiện Đại Kỳ tổng muốn bắn ta, hai người họ lập tức thay đổi sắc mặt và lao như bay về phía Đại Kỳ tổng.

Nhưng họ đã chậm một bước, mặc dù đã giữ được Đại Kỳ tổng nhưng mũi tên sắc lẹm bằng gỗ dâu đã lao như bay về phía của ta.

Ta vội vàng trốn đi nhưng ở phía trước dì Kim Quế vẫn đang xông đến, ta lùi về sau nhưng lại không nhìn thấy dưới chân là một hòn đá sống, lúc nhận ra có gì đó bất thường thì tai của ta đã ù đi, cả người ta rơi xuống.

Dì Kim Quế muốn tóm lấy ta nhưng không thành, mũi tên đó bây giờ đang hướng về nàng, nàng nhanh chóng né đi, ta rơi xuống sườn núi.

Ngọn núi này có rất nhiều đá, lúc lăn xuống ta bị trầy xước khắp người giống như những hạt dẻ bị nứt ra trên chảo được bày bán trên đường, quay lại phía trước, ta định thần lại. Lúc này ta phát hiện có gì đó không ổn, ta sờ vào ngực, trong lòng thấy rất thất vọng...bình ẩn hồn đã biến mất!

Lúc này, dì Kim Quế dường như cũng đã biết, trong không trung vang lên một tiếng kêu thảm thiết, một vật to lớn giương đôi cánh ra và lao về phía dân làng.

Hôm qua nàng vẫn chưa ăn nên bây giờ muốn ăn thịt người!

Dân làng lập tức chết lặng, ôm đầu khóc than và định chạy trốn, nhưng lúc này con chim đen khổng lồ đó đã nhảy bổ xuống đám đông.

Ta đứng dậy và muốn chạm vào bình ẩn hồn....bây giờ nguyên thân của nàng đang được giấu trong bình ẩn hồn, ta dùng thất tinh long tuyền nhưng vẫn không thể phá vỡ được nó, bình ẩn hồn đó được phong ấn rất tốt, bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy khí, ta cũng hoa mắt một lúc nhưng vẫn không tìm được.

Ách Ba Lan và Trình Tinh Hà cũng vội vàng chạy tới cứu người, nhưng những người này giống như bầy đàn chạy tán loạn khắp nơi, hai người bọn họ hoàn toàn không thể cứu nổi.

Lẽ nào...người dân ở núi nhân sâm này thật sự vì phản bội lời thề nên mới phải chịu cảnh đoạn tử tuyệt tôn?

Con chim khổng lồ bắt đầu ăn thịt người, lúc này, màn sương mù đó lại kéo đến, trong sương mù cũng xuất hiện dáng người cao lớn đó, một bàn tay to lớn tiến đến tóm lấy con chim khổng lồ.

Ngay lập tức, con chim đó đã bị gãy một cánh, nhưng cũng không có tác dụng gì, cơ thể của con chim đó nhanh chóng khôi phục lại như một cái bóng.

Bình Luận (0)
Comment