Sắc mặt của Uông Cảnh Kỳ cũng trở nên khó coi, bất chợt giống như hắn ta nhớ ra điều gì đó, liền lên tiếng hỏi ta:
“Xin hỏi quý danh của tiên sinh? Ngài tuổi gì?”
Ta chỉ đành nói cho hắn ta biết, ta họ Lý, tuổi rồng.
Uông Cảnh Kỳ liền vui vẻ hẳn lên, còn liên tục vỗ tay:
“Đại cát đại lợi! Tiên sinh rất phù hợp với ta, việc này chính là một khởi đầu tốt đẹp đó! Vậy ta cũng không giấu ngài nữa!”
“Để đại sư chê cười rồi...Ta đây thường ngày vô cùng có hứng thú đối với đoán chữ huyển học, ta tin vào nhân quả, cũng tin số mệnh! Chuyện là như thế này, ta mệnh mộc, có thủy ắt sẽ phát tài, ngài nói xem chữ “lương” (凉) đó, ba chấm thủy thiếu đi một chấm, thủy ít đi đương nhiên là không may mắn rồi!”
Lúc này ta mới hiểu ra được, nếu đổi thành chữ “lãng” (浪) vậy thì thủy sẽ nhiều hơn.
Với kiểu suy ra như thế này, vậy thì chữ “lãnh” (冷) chữ “băng”(冰), đều bởi vì thiếu chấm thủy nên không may mắn, phải đổi thành “không nóng” (非热) thì có đủ bốn chấm thủy.
Mà chữ “thiết” (切) mang nghĩa chặt cây, mộc sợ nhất là chặt cây, cho nên không may mắn, không được dùng.
Mà ta họ Lý (李) dưới Mộc (木) có Tử (子), mang nghĩa là cây cối sum suê tươi tốt, tuổi rồng thì lại càng tốt hơn, quản lý dòng nước, chẳng trách hắn ta lại đối đãi với ta như vậy.
Mấy người bọn ta đưa mắt nhìn nhau, xem trò vui thế đủ rồi, làm việc với Uống Cảnh Kỳ thì bọn ta phải học thứ mật ngữ cho mối quan hệ này, đúng thật là vất vả.
Mấy người cấp dưới thấy bọn ta chính là “đại sư” thì cũng không tỏ ra vẻ mặt hung thần như ban nãy nữa, một người mang kính tròn trong số đó còn vội lên tiếng:
“Đại sư ngài nói lời này không đúng, không vất vả đâu...kiêng kỵ của Uông ca cũng là kiêng kỵ của mọi người, Uông ca phát triển mạnh mẽ (蓬勃发展) thì mọi người cũng được thơm lây (沾光).”
Trong lời vừa rồi lại có một chữ “bồng”(蓬: Mộc phải có thảm cỏ lót nên càng hưng thịnh) lại còn có “triêm” (沾: mang ba chấm thủy tức có nước), làm cho Uông Cảnh Kỳ nghe thấy thì vui vẻ không thôi, còn khen ngợi Tiểu Thang có giác ngộ.
Thì ra người đeo kính tròn vừa nịnh nọt kia họ Thang (汤), không chỉ mang theo nước (nếu đọc thành “shang” có nghĩa là dòng nước chảy xiết), hơn nữa lúc làm việc còn biết xu nịnh, xem ra gã đi theo Uông Cảnh Kỳ có thể sẽ có một tương lai tốt đẹp.
Đi vào trong tòa nhà, chỉ thấy bên trong dù là thảm trải sàn hay là rèm cửa sổ đều có màu xanh lục, giống hệt như đi vào khu rừng vậy...Mộc có màu xanh lục mới thịnh vượng, không cần nghĩ cũng biết.
Trình Tinh Hà nhỏ giọng nói với ta:
“Nếu muốn thuận lợi sống sót vậy thì phải treo chút màu xanh lên, là ý này có đúng không?
Coi như ngươi đủ hiểu biết.
Nhưng sau khi quan sát cẩn thận, ta thấy được Uông Cảnh Kỳ này cũng đã thật sự bỏ ra rất nhiều thời gian cho huyền học, thang lầu chắc hẳn mới được thay đổi lại, bên dưới các bậc thang có khắc rất nhiều hình vẽ bánh ngọt...chưa từng nghe nói đến tòa nhà làm việc lại trang hoàng như thế này, thấy dễ thương nhưng cũng có chút kỳ quái.
Ách Ba Lan liền hỏi:
“Ca, cái này là như thế nào, bậc thang này là do tiệm bánh ngọt làm ra sao?”
Thế thì cũng không phải, nó được lấy từ ý nghĩa “từng bước thăng cấp”, mỗi ngày đều giẫm lên “bánh ngọt” để đi lên trên, đây chẳng phải là để cầu điềm lành sao?
Uông Cảnh Kỳ nghe thấy ta nói như vậy thì lại càng cao hứng hơn nữa, luôn miêng nói ta là tri kỷ của hắn ta, tưởng như đã gặp nhau quá muộn, còn nói lát nữa nhất định phải uống vài chén rượu.
Đi lên đến văn phòng làm việc của Uông Cảnh Kỳ, bên trong thì khỏi phải nói, hắn ta trồng rất nhiều thực vật xanh um tươi tốt, trông mọi thứ đều rất tốt.
Ta suy nghĩ, rồi hỏi:
“Có phải là từ khi ngươi đến nơi này làm việc thì vận may của ngươi bắt đầu giảm xuống hay không?”
Uông Cảnh Kỳ lập tức căng thẳng hẳn lên:
“Thật đúng là như vậy! Tiên sinh, ngài nói rất đúng...có phải trong phòng làm việc này của ta có chỗ nào phạm phải kiêng kỵ gì hay không?”
Về điểm này hắn ta có thể không hiểu được, cho dù số mạng của hắn ta có liên quan đến mộc, nhưng xét về phong thủy, chú trọng “Hoa vượng người không vượng”, ngươi trồng quá nhiều cây cối, chúng lại tươi tốt quá mức, âm khí của hoa hòe cây cối sẽ lấn át dương khí của người sống, ngươi còn muốn có được vận may gì đây?
Uông Cảnh Kỳ vừa nghe thấy, lại ngẫm nghĩ một hồi lâu, hắn ta gật gù liên tục, nói mình thật sự chỉ biết một mà không biết hai, lúc này gặp được cao nhân thật sự mới biết được núi cao còn có núi cao hơn.
Nói xong, hắn ta liền bảo mấy người cấp dưới mau chóng dọn sạch hết đám hoa hòe cây cối kia.