Có một lần nàng đụng phải xe của một nhân vật lớn ở địa phương khác, người kia còn mắng vốn tới chỗ Uông Cảnh Kỳ, bảo hắn xử lý, hắn cũng chỉ biết mắt nhắm mắt mở làm ngơ, giảng hoà qua loa cho qua chuyện chứ không dám xử lý nghiêm - sợ Lâm Địch Áo này rời khỏi nhà sẽ làm cản trở tiền đồ của hắn.
Người đó còn lẩm bẩm sau lưng, chưa thấy cha chồng nào cưng chiều con dâu như thế, trong chuyện này chắc chắn có gì đó mờ ám, chỉ là e sợ quyền thế của Uông Cảnh Kỳ nên không ai dám nói thẳng mặt hắn.
Điều này cũng có thể được tưởng tượng - những người tin phong thủy phần lớn là thương nhân, người giàu có, vì vận may có thể ảnh hưởng không lớn đến cuộc sống ổn định của tầng lớp công nhân nhưng lại ảnh hưởng rất lớn đối với những người này.
Nhưng trước đó ta vừa xem tướng mạo của Lâm Địch Áo đã nhìn ra - số mạng của người này quả thật tương hoà với Uông Cảnh Kỳ, ở bên cạnh Uông Cảnh Kỳ thật sự có thể giúp mang lại vận may cho hắn. Nhưng diện mạo kia rõ ràng chính là một ngôi sao phá của, nếu thời gian dài sẽ mang đến tai họa nhiều hơn phúc nhiều.
Huống chi, hiện giờ trên người nàng còn dính thứ gì đó, chẳng lẽ có liên quan với dấu chân trên lưng Uông Cảnh Kỳ sao?
Người tên Lâm Địch Áo kia giống như mông ngồi trên đinh, ngồi cũng không yên, vừa thấy bọn ta thì thầm nói chuyện hồi lâu nên đã mất kiên nhẫn, chửi ầm lên nói bọn ta đến đây để lửa tiền, đến cả buổi rồi mà chỉ biết khua môi múa mép thôi, chưa làm được chút chuyện gì ra hồn cả.
Ta còn nghĩ ra, bảo Trình Tinh Hà nhanh chóng hỏi những quỷ nghèo kia rốt cuộc có lai lịch gì, người chết cũng có Cái Bang, lấy người này làm chỗ đóng quân hay là thế nào? Ai ngờ Trình Tinh Hà lại lắc đầu, nói cũng lạ, Lâm Địch Áo này vừa tới thì đám quỷ nghèo lại rối rít núp vào cửa, xem ra là quỷ nghèo sợ kẻ ác.
Ta cũng không còn cách nào khác đành phải nhìn phong thủy nơi này, mới đầu nhìn xung quanh một vòng đều rất bình thường, nhưng nơi này lại kèm theo một loại sát khí không rõ nguồn gốc.
Ta suy nghĩ một lát, biết Tiểu Thang đã làm việc ở đây thời gian rất dài, năm ma quỷ kia trước đây đều do hắn cúng kiến, ta lại hỏi Tiểu Thang, toà nhà văn phòng này có lai lịch gì không?
Tiểu Thang hơi do dự một lát rồi mới nói cho ta biết, khỏi phải nói, nơi này đúng là có chút lai lịch, nói xong lại lấy địa chí* của Hưng Long cung mang tới đây.
là thể loại sách ghi chép tổng quát của một nơi
là thể loại sách ghi chép tổng quát của một nơi
Thì ra trước kia nơi này chính là dinh thự của thời đại cũ, đã từng có tin đồn bị ma ám.
Nói là có một bà vú rất tốt bụng, mỗi dịp đến quỷ tốt đều sẽ thắp hương cúng lương thực cho những nơi bị ma ám, một mặt là tích lũy công đức cho mình, một mặt là xin ma quỷ đừng quấy nhiễu người ở đây, nhất là tiểu thiếu gia.
Quý nhân thời xưa đều sợ con cái chết non, đây cũng coi như là một phương pháp trừ tà.
Một hôm, có một bà vú nằm mơ, trong giấc mơ có một người không nhìn rõ mặt nói, vào đúng dịp lễ Thất Tịch ngày 7 tháng 7 tuyệt đối không nên đi vào sau vườn, đặc biệt là nhìn thấy hai người mặc đồ đỏ thì phải tránh đi.
Ban đầu bà vú này nhớ rất kỹ, nhưng đến đúng ngày thì lại quên mất, cứ theo thường lệ bế tiểu thiếu gia đến ngọn núi giả ở sau vườn để đón lễ Thất Tịnh
Kết quả lúc đến gần ngọn núi giả thì nhìn thấy trên núi giả có hai người mặc đồ đỏ đang ngồi xổm, vẫy tay gọi bọn họ đi qua, bà vú chợt nhớ tới giấc mơ kia, lập tức dẫn theo tiểu thiếu gia chạy đi, kết quả chưa chạy được mấy bước thì núi giả sụp đổ, bọn họ chạy nhanh hơn nên may mắn thoát nạn, nhưng nói với người khác, mọi người đều nói chưa từng thấy qua người mặc đồ đỏ.
Thác Mộng kia ngược lại rất tốt, cũng không biết nó có cùng một nhóm với Dã Quỷ mà Trình Tinh Hà hay không.
Nhưng trước mắt, những quỷ nghèo kia đều sợ hãi cái người mặc áo lông chồn này, chờ người mặc áo lông chồn đi rồi, quỷ nghèo quay lại thì hỏi thăm là có thể biết rõ ràng.
Nhưng ai ngờ, nàng vừa nghe ta bảo nàng tránh đi một lát, nàng lập tức đứng lên, hùng hổ nói:
“Chuyện tốt thì không phải giấu, mà đã giấu thì không phải chuyện tốt, tại sao không thể nói trước mặt ta, ngươi có ý đồ xấu chứ gì? Ta nhất quyết không đi, xem ngươi có thể làm gì ta?”
Cũng ác ghê, dạo này mỗi lần buôn bán cái gì đều có người xấu tới quấy phá, đúng là mẹ nó xui.
Uông Cảnh Kỳ sợ nhất là làm mích lòng cô con dâu bảo bối này, khuyên đôi ba câu cũng vô dụng, đành phải đi cầu xin ta, hắn nói là ta hãy rộng lòng bỏ qua, để cho con dâu hắn ở đây xem thử.
Nàng ở đây thì ta không thể nào nhìn được, nhưng vừa định nói, trong phòng bỗng nhiên lóe lên một tia sáng, ta loáng thoáng phát hiện hình như toà nhà đối diện có thứ gì đó, nhưng chưa nhìn rõ thì thư ký đã tới, thúc giục Uông Cảnh Kỳ đi tham gia một cuộc họp quan trọng.