Biết là không đẩy cái kia ra được, Uông Cảnh Kỳ nhìn ta như muốn cầu xin ta giúp đỡ, hắn hỏi ta phải làm sao bây giờ? Sau đó lại giống như nhớ tới cái gì đó, chỉ vào mặt mình nói:
“Đại sư, mấy ngày trước trên mặt ta có mọc một miếng vảy, mấy ngày sau vảy đã bong nhưng để lại một cái lỗ nhỏ, ngươi nói xem là lành hay dữ?”
Ta nhìn vài vị trí râu ria kia rồi bảo hắn đừng lo lắng, mà Tiểu Thang lại nhân cơ hội nịnh hót:
“Ta thấy cái lỗ này là dùng để chứa đồ, trên mặt ngài có thêm một cái lỗ, vậy chắc chắn có thể chứa thêm một ít vận may.”
Uông Cảnh Kỳ nghe nói đúng ý nên mặt mày hớn hở.
Nhưng ta thấy sắc mặt Uông Cảnh Kỳ xám xịt, gần đây chắc là đang gặp xui xẻo, ta đành xin Trình Tinh Hà một tờ giấy, bảo hắn dùng chu sa vẽ một lá bùa, mang theo bên người có thể đảm bảo bình an.
Lâm Địch Áo ở một bên cười nhạt nói:
“Ôi chao, giang hồ lừa đảo chỉ là giang hồ lừa đảo, nhiều chiêu trò thế - cả vẽ bùa cũng làm rồi, biết đâu còn có thể uống một viên thuốc tăng lực rồi biểu diễn một màn đập vỡ tảng đá lớn trên ngực nhỉ!”
Uông Cảnh Kỳ sợ ta tức giận, bảo Lâm Địch Áo hãy tôn trọng một chút, sau đó hắn dán bùa vào bên trong áo sơ mi, rối rít cảm ơn rồi rời đi, trước khi đi còn bảo Tiểu Thang ở lại giúp đỡ ta, còn nói hắn tin tưởng Tiểu Thang.
Tiểu Thang gật đầu khom lưng tiễn hắn một hồi lâu, sau đó ta kéo hắn ta lại, chỉ vào tòa nhà phía trước và hỏi:
“Chỗ đó làm gì vậy?”
Lúc này toà nhà đó vừa mới sáng đèn, đèn vừa bật, ta mới chú ý tới tòa nhà kia, phát hiện thì ra sát khí trong căn phòng này không phải từ bản thân nó phát ra mà lại từ tòa nhà đối diện kia dẫn tới.
…
Tiểu Thang cẩn thận nhìn vị trí kia một hồi rồi vội nói cho ta biết, hắn nói đó là một tòa nhà giảng dạy của trường.
Quả nhiên, nhìn kỹ mới thấy dưới toà nhà kia có một cánh cửa chạy điện rất dài, loáng thoáng còn có thể nhìn thấy mấy chữ “Đao Thương Kiếm Kích” rất to.
Thì ra là một trường dạy võ.
Tiểu Thang vội hỏi ta:
“Đại sư, tòa nhà kia có vấn đề gì sao?”
Năng lực quan sát lời nói và sắc mặt của người này cũng mạnh đấy, chẳng trách Uông Cảnh Kỳ sẵn lòng dùng hắn.
Đúng vậy, quả thật có vấn đề - tầng chót của toà nhà kia giống như dưới dáy chữ vàng, bày ra mấy thứ đao thương kiếm kích đối diện với văn phòng này.
Mà những thứ kia đều là hung khí sắc bén, một khi những hung khí sắc bén này hướng về phía người, vậy chủ nhân của chỗ này nhẹ thì bị người xấu hãm hại sau lưng, nặng thì sẽ gặp phải hoạ chết người.
Ta lại hỏi về mấy tiền bối bị chết sớm của Uông Cảnh Kỳ, quả nhiên, năm tiền bối kia đều thuộc tuổi con vật yếu, rất dễ bị hoàn cảnh ảnh hưởng, xảy ra chuyện là quá bình thường.
Tiểu Thang vừa nghe vậy, vội vỗ đầu mình:
“Đúng rồi! Lúc đó Uông ca có nói, những cây trang trí hướng về phía trường dạy võ này đều bị chết, đang muốn bảo bọn họ di dời, nhưng kể cũng trùng hợp, người mở trường dạy võ kia lại là lão già đối thủ cạnh tranh của Uông ca bọn ta, bọn họ kiên quyết không muốn di dời, Uông ca vô cùng tức giận, đang định chuẩn bị giải quyết chuyện này thì xảy ra chuyện dấu chân sau lưng, lúc này mới mau chóng giải quyết chuyện dấu chân trước – thì ra mọi chuyện thật sự do những thứ kia gây nên?”
Có liên quan, nhưng không thể giải thích rõ ràng - đao thương kiếm kích đúng là làm tổn thương đến người, nhưng tại sao lại là dấu chân uy hiếp Uông Cảnh Kỳ?
Ta còn chưa nghĩ ra, ngừi mặc áo lông chồn kia lại nghênh ngang đi tới nói:
“Ta đã nói là lừa đảo mà, ngươi đã nhìn ra đầu đuôi cái gì chưa? Còn đợi sét đánh sao? Tiểu Thang, cha ta đi rồi, ngươi gọi người tới đánh hắn một trận đi, xả giận xong ta sẽ đi.”
Tiểu Thang vội bày ra vẻ mặt tươi cười hoà nhã:
“Ngài đừng làm khó ta - nếu ta thật sự xảy ra chuyện gì, tên chân chạy vặt như bọn ta không gánh nổi đâu! Nếu ngài không thích phiền phức, hay là trở về nghỉ ngơi một chút đi, sau khi xong chuyện ta sẽ đi qua nói cho ngài biết đầu tiên.”
Nhưng cái người mặc áo lông dùng biện pháp mềm không được cứng không xong kia, bướng bỉnh ngồi xuống ghế của Uông Cảnh Kỳ:
“Vậy không được, hôm nay nếu tên lừa đảo này không ngăn nổi miệng ta, ta sẽ tiếp hắn đến cùng, coi như làm thêm ca đêm.”
Ta mất kiên nhẫn, nghĩ tới thái tuế trấn núi này cứ ở đây nhìn chằm chằm thì những quỷ nghèo kia cũng không dám đến, vậy đi đâu hỏi thăm tin tức đây? Thật sự không được, đánh ngã nàng trước rồi tính tiếp.
Bình thường ta không muốn so đo với phụ nữ, nhưng người phụ nữ này hoàn toàn là tự tìm đến phiến phức, chi bằng ta cho nàng được như ý.