Nhưng thứ như công đức sao có thể thao túng được chứ, từ trước đến nay ta vẫn rất thận trọng, những chuyện có ảnh hưởng đến công đức ta chưa từng làm bao giờ, những người khác cho dù muốn gây rối, thì sẽ gây rối thế nào chứ?
Những thầy bói bình thường sẽ không làm những chuyện như thế, tà môn ngoại đạo, chắc chắn là dùng cách thức về mặt âm diện.
Ta không hiểu về âm diện, thế nhưng Linh Thụy tiên sinh trước mắt chắc hẳn là một người có hiểu biết về âm diện, có thể hỏi thăm nghe ngóng từ ông ta.
Thế là ta giả vờ bày ra dáng vẻ ân cần, hỏi ngược lại:
“Ngươi đoán xem.”
Quả nhiên, trong lòng Linh Thụy tiên sinh sớm đã có bài bản, ông ta liền vội vàng nói rằng, trong phương thuật của âm diện, chia làm nhiều loại thao túng công đức, một loại là bằng cách chuyển đổi, cũng có nghĩa là chuyển đổi nhân quả của bản thân mình lên trên người người khác, chuyện xui xẻo sẽ chuyển đổi đến cho người xui xẻo khác, còn mình thì sẽ bình an vô sự không tổn hại gì.
Còn có một loại gọi là lương thượng pháp, ý là cách leo lên xà nhà, được lấy từ ý nghĩa “quân tử leo xà nhà”, nói trắng ra chính là lấy cắp...coi công đức của mỗi người như là kho thóc, cách thức này chính là lấy đồ vật từ trong kho thóc nhà người ta lén đổ vào trên người mình.
Thế nhưng cả hai cách này đều là phương thuật cực kỳ cao thâm, không phải là thứ mà tiên sinh âm diện thông thường có thể sử dụng được, cho nên Linh Thụy tiên sinh lại càng tin tưởng mà không chút nghi ngờ nào với thân phận “lão tiền bối” của ta.
Nói đến đây, Linh Thụy tiên sinh lại nói một cách vô cùng nghiêm túc:
“Ta đoán rằng, chắc hẳn là ngài đã dùng lương thượng pháp phân chia công đức cho những hậu bối khác để giúp họ thăng cấp?”
Bản thân ta còn muốn thăng cấp thì lấy gì phân chia cho người khác?
Thế nhưng ý tứ của ông ta ta nghe hiểu được...Đã có tiên sinh âm diện lợi hại nào đó đánh cắp công đức của ta, đưa cho người khác.
Đây chẳng phải gần giống như việc ta lấy hành khí từ trên người lão Hải đó sao?
Ta kinh hãi trong lòng, hèn chi...ta nói có rất nhiều tiên sinh âm diện làm ra nhiều chuyện xấu xa đến như vậy sao ông trời còn chưa lấy đi bát cơm của họ, thì ra là còn có loại thao tác này.
Đây vẫn là lần đầu tiên ta nghe nói đến việc này, phương thuật âm diện thật sự uyên bác tinh thâm, thủ đoạn độc ác.
Ta ngay lập tức nhớ lại...trước đây ta nằm mơ, đã mơ thấy có người lấy đi của ta thứ gì đó, chẳng lẽ đó là công đức sao?
Mà cũng không đúng, theo lời của Cao lão sư thứ mà họ lấy đi chỉ là vận thế của ta chứ không phải là công đức.
Vậy người đã động tay vào công đức của ta rốt cuộc là ai đây?
Chỉ có thể là người không muốn để ta thăng cấp thôi...Giang Thần và Mã Nguyên Thu.
Nếu như thật sự là như vậy...CMN, thảo nào gần đây Giang Thần lại thăng cấp nhanh như ngồi hỏa tiễn vậy, còn ta thì lại thăng cấp không nhanh bằng bọ hung lăn cục phân tròn nữa, thì ra là lao động không công cho người khác rồi sao?
Hai tên khốn nạn này bắt ta không được, thì lại đánh chủ ý lên công đức của ta, muốn cho ta suốt đời làm một con gà yếu ớt, bất cứ lúc nào cũng có thể bị họ kiểm soát? Chuyện này không thể bỏ qua dễ dàng như vậy đâu.
Ta bật cười lên tiếng khen ngợi Linh Thụy tiên sinh:
"Quả nhiên ngươi cũng chính là một người xuất chúng, hiểu biết cũng không ít đâu!"
Linh Thụy tiên sinh vô cùng mừng rỡ, vội nói:
"Lão tiền bối quá khen rồi, có điều, rốt cuộc vì sao ngài lại ngụy trang thành một người cấp thấp chứ? Chẳng lẽ...ngài vì sợ những vãn bối tranh giành bái ngài làm thầy cho nên cải trang vi hành sao?"
Trí tưởng tượng của ông ta cũng rất xuất sắc, hoàn toàn có thể trở thành một nhà văn mạng.
Ta khoát tay, làm ra dáng vẻ cao nhân, từ chối cho ý kiến, tiếp lời ông ta:
"Vậy ta sẽ tiếp tục thử ngươi...nếu như lương thượng pháp lấy cắp đi công đức, vậy thì phải dùng cách gì để có thể đề phòng, mà còn có đòi được công đức trở lại?"
Linh Thụy tiên sinh vội nói ra câu trả lời đã tính trước trong lòng:
"Đơn giản thôi, tìm ra được lỗ hổng công đức bị lấy cắp ở trên người, sau đó nương theo lỗ hỗng tìm ra manh mối của kẻ trộm, đến khi bắt được kẻ trộm rồi, thì lại dùng cách thức tương tự để lấy lại công đức về là được rồi...lão tiền bối, ta nói có đúng hay không?"
Ta bật cười ha hả, nói:
"Ngươi đúng là có thiên tư sáng suốt!"
Thế nhưng đây là phương pháp âm diện, sao ta có thể tìm được lỗ hổng chứ? Hơn nữa, cho dù tìm được tên trộm đó, ta lại không biết lương thượng pháp, sao có thể lấy lại được công đức đây.
Bất luận như thế nào, trước tiên tìm lỗ hổng rồi lại nói tiếp.
Linh Thụy tiên sinh vừa nghe thấy ta khen ngợi thì lại hào hứng vò đầu bứt tai, vội nói:
"Nhận được sự công nhận của lão tiền bối, nếu ngài cảm thấy ta có được thiên tư, ngài có thể nhận ta làm đồ đệ không hả?"
Ông ta còn có ý định này nữa cơ đấy!