Lời này khiến cho Linh Thụy tiên sinh run rẩy không thôi, ông ta luôn miệng nói mình lỡ lời rồi, muốn tự vả vào miệng, ta định thần trở lại thì kéo ông ta lại, nói rằng vừa nãy chỉ là do ta quá kích động.
Linh Thụy tiên sinh sợ rằng đã đắc tội với ta, luôn miệng nói không dám.
Đúng lúc này, Để Hồng Nhãn liền duỗi cổ ghé tai đi tới nói:
"Mọi người đều là người của Tứ tượng hội, là người cùng một thuyền rồi mà...hai vị nói chuyện sau lưng ta, trong lòng ta khó chịu lắm đấy."
Trình Tinh Hà ho khan một tiếng, thấp giọng nói bên tai ta:
"Vừa nãy hắn ta nhìn thấy vị Linh Thụy tiên sinh này "móc lỗ tai" cho ngươi, bị dọa sợ đến mức sắp rớt cằm ra."
Quả nhiên Để Hồng Nhãn nói bóng nói gió hỏi vì sao Linh Thụy tiên sinh lại có thái độ như vậy với ta, địa vị của Linh Thụy tiên sinh ở Tứ tượng hội cũng không thấp hơn hắn ta, mà thái độ cứ thản nhiên phớt lờ hắn ta, làm cho Để Hồng Nhãn bị qua mặt một vố như vậy thì lại càng lúng túng hơn.
Và vì để phá bỏ bầu không khí gượng gạo này, Để Hồng Nhãn nói sang chuyện khác, nói rằng chuyện miếu Thủy Thiên Vương nếu như đã hoàn thành tốt đẹp, vậy thì phải nhanh chóng quay về trụ sở Tứ tượng hội...bao gồm việc chúc mừng mọi việc hoàn thành, chào đón ta đến hội, mọi người sẽ cùng nhau tưng bừng náo nhiệt một bữa.
Ta cũng đồng ý, Để Hồng Nhãn tiễn bọn ta lên một chiếc xe, chạy về hướng bảng tên đường viết ba chữ "vịnh Nam Thủy."
Chiếc xe bắt đầu lên đường, Linh Thụy tiên sinh giống như nhớ ra được điều gì đó, vội lên tiếng nói với ta:
"À đúng rồi, lão tiền bối, lần này đến Tứ tượng hội, đa số mọi người đều chân thành chào đón lão tiền bối đến gia nhập, nhưng mà có một người, ngài nhất định phải đề phòng một chút."
…
Đầu óc của ta bình thường rất nhanh nhạy, nhưng vừa rồi khi nghe chuyện nhà của tam cữu là Âm Diện Tiên Sinh thì ta chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt trở nên trắng xóa, nửa ngày không lấy lại tinh thần, trong đầu nghĩ có phải là trùng tên không?
Nhưng trên đời này không có chuyện trùng hợp như vậy…ta đã sớm biết lão đầu nhi không có khả năng là người bình thường, nhưng ta lại không thể ngờ được, hắn luôn miệng bảo ta đừng làm mấy chuyện thương thiên hại lý, ai ngờ trước kia hắn lại dựa vào cái nghề này để kiếm cơm.
Hắn còn giấu ta bao nhiêu chuyện nữa?
Chẳng lẽ...Kẻ đã dùng Lương Thượng Pháp động chạm đến công đức của ta chính là hắn?
Hắn không muốn ta phá vỡ cục này.
Hắn lập ra những quy tắc kia cho ta, cũng vì để phòng việc ta liên hệ đến Tứ Tướng Cục? Nhưng sao hắn lại biết Tứ Tướng Cục?
"Lý lão tiền bối?"
Linh Thụy tiên sinh nhìn bộ dáng của ta, liền lo lắng dùng một giọng nặng hơn để gọi ta thêm một lần.
Trình Tinh Hà cũng lén lút đá ta một cái.
Ta dằn cảm xúc trong lòng lại, cố gắng điều chỉnh giọng nói trở về trạng thái bình thường:
"Ta lớn tuổi rồi, dễ buồn ngủ, người vừa nãy ngươi nói đến là ai thế?"
Linh Thụy tiên sinh nghe thế, bèn vội nói:
"Vậy để ta nói nhanh cho lão nhân gia ngài còn về nghỉ ngơi, người kia tên là Chúc Đồng Sinh, trước kia cũng là một Âm Diện Tiên Sinh."
Thì ra Chúc Đồng Sinh này trước kia cũng là một Âm Diện Tiên Sinh lão làng, Tứ Tướng Cục ngư long hỗn tạp, Âm Diện Tiên Sinh cũng có không ít, nhưng tất cả mọi người đều không dám đắc tội hắn.
Truyền thuyết kể rằng thuật phong thủy âm diện của hắn vô cùng bá đạo, người mời hắn về xem phong thủy phần lớn đều phất nhanh như gió, nhưng kỳ lạ là những người này qua một khoảng thời gian sau đều nhà tan cửa nát, chết bờ chết bụi.
Trong cái nghề này, không có tiên sinh nào không có hứng thú với Tứ Tướng Cục, Chúc Đồng Sinh này cũng không ngoại lệ. Nhưng hắn vừa mới vào thì đã ỷ cơ mình cao, bản lĩnh lớn, chẳng để ai vào mắt.
Tục ngữ nói lắm tài thì nhiều tật, ngay từ đầu vốn cũng chẳng có ai phục ai, nhưng thời gian qua lâu rồi, dù người có kiêu ngạo đến đâu thì cũng phải sợ Chúc Đồng Sinh.
Mà lần này, khi Chúc Đồng Sinh biết chuyện này có thể có liên hệ với Bạch Hổ cục thì đã xung phong muốn tự mình giải quyết. Ai ngờ Thủy Bách Vũ chẳng thèm ngó ngàng đến ai, trái lại chạy đến nơi xa mời ta tới, khiến Chúc Đồng Sinh giận đến tái mặt, nói Thủy Bách Vũ không biết nể nang người tài cũ, lại đi coi trọng một oắt con. Hắn bảo muốn nhìn xem rốt cuộc là ta có tài cán gì mà muốn đám lão già họ nhường đường cho ta.
Cái hội Âm Diện Tiên Sinh này, người dở hơi quả thật có rất nhiều.
Đương nhiên có một phần là do tính cách trời sinh đã thể, nhưng đa số lại vì lâu ngày làm mấy chuyện âm tà, bản thân cũng bị dính mấy cái khí không sạch sẽ, tính cách tự nhiên cũng càng ngày càng hung hãn.
Trình Tinh Hà thoáng cái liền nhíu mày:
"Sao lại thế này? Ý của ngươi là bọn ta còn chưa gặp gỡ người tên Chúc Đồng Sinh kia lần nào thì đã đắc tội người ta rồi? Ầy, người của Tứ Tướng Cục này bị làm sao ấy?"