Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 991 - Chương 991: Trò Cười Của Ta

Chương 991: Trò Cười Của Ta

"Ta nghe nói bên lão Chúc chuẩn bị xong hết rồi, lần này có kịch hay để xem..."

Kịch hay? Lỗ tai ta dựng thẳng lên, ý này là sao?

Nhưng những người này dường như bị ai đó cảnh cáo, nói đến đó thì im lặng không nói tiếp nữa.

Trong lòng ta sáng như tuyết, cái tên Chúc Đồng Sinh kia nếu xem ta không vừa mắt, thì ý kia chẳng phải là hắn đã chuẩn bị xong việc dùng để gây phiền phức cho ta?

Nếu hắn thật sự đến gây phiền thì thứ hắn chuẩn bị là gì? Chẳng lẽ giống mấy đứa học sinh tiểu học, đã một cái giẻ lau trên cửa, đợi khi ta đẩy cửa vào thì miếng giẻ sẽ rơi lên đâu?

Nhưng nói thế nào hắn cũng đã là có tuổi, chắc không ngây thơ đến mức đó đâu nhỉ?

Sự thật chứng minh…Chúc Đồng Sinh đúng là không làm ta thất vọng.

Đến phòng hợp, Linh Thụy tiên sinh vội chạy lên định mở cửa cho ta, không ngờ cửa vừa được mở, ta đã lập tức cảm nhận được đằng sau cửa có một luồng sát khí.

Ở đó có thứ gì đó.

Quả nhiên, sau một tiếng nổ kèm tiếng gào thảm thiết, có một thứ gì đó lao vút về phía ta.

Thứ đó lao đến quá nhanh, ta chỉ có thể thấy nó có một gương mặt trắng toắt.

Mà luồng sát khí kia...

Ta lập tức hô lớn.

"Lui về sau, là sát!"

Đám Trình Tinh Hà cũng không nghĩ tới ở đây lại có thứ đồ chơi này, cả đám lập tức nhanh chân lùi về sau. Chỉ thấy Sát đang lao tới toàn thân đỏ tươi - là Giá Y Sát!

Cái loại này chính là một trong những loại Sát khó xử lý nhất. Lai lịch của thứ này cũng tương tự với Giá Thú Ương, đều là do những người phụ nữ chết yểu trong hôn lễ hóa thành, oán khí sâu nặng, phải là Thiên cấp mới có thể xử lý được. Chúng ta đụng phải nó, không chết thì cũng phải bị lột da.

Những suy nghĩ này xuất hiện trong đầu ta cũng chỉ như ánh đèn lóe lên trong nháy mắt, lúc này, con Giá Y Sát kia cũng đã lao về phía ta.

Ta nghe được phía sau có không ít người đang cười, họ đều đang chuẩn bị xem trò cười của ta.

Thứ kia thật sự quá nhanh, ta căn bản là không kịp rút thất tinh long tuyền ra. Nhưng may rằng cơ thể đã theo bản năng phản ứng nhanh chóng, lách sang bên phải để tránh đòn, nhưng không ngờ rằng vẫn không tránh kịp, ta cảm thấy má trái đột nhiên nóng lên, sau đó là một cơn đau ập đến.

Chảy máu rồi...

Tiếng cười xung quanh càng vang dội hơn:

"Đúng là lời đồn đãi huênh hoang, làm ta cứ tưởng lợi hại lắm chứ! Ngay cả sát cũng không đối phó được, còn không biết xấu hổ làm người thừa kế của thập nhị thiên giai?"

"Ầy, người nào đó còn cung phụng hắn như cung phụng thần tiên kìa, không biết bây giờ mặt có nóng quá không ha?"

Câu này rõ ràng là đang ám chỉ Dinh Hồng Nhãn và Linh Thụy tiên sinh.

Sắc mặt của Dinh Hồng Nhãn sầm xuống, do dự không biết có cần giải thích vài câu hay không. Linh Thụy tiên sinh đứng bên cạnh thì lại hoàn toàn trái ngược, vẻ mặt vô cùng bình thản, như là hắn rất tin tưởng vào năng lực của ta.

Nhưng ngặt nổi, ngay cả bản thân ta cũng không tin được vào bản thân mình...

"Thất Tinh!"

Giọng nói giận dữ của Trình Tinh Hà vang lên.

"Có người cố ý thả Sát ra...Là tên khốn nào làm?! Muốn bắt nạt người mới đến có đúng không?"

Ta nghe hắn nói vậy, nhưng hiện tại ta căn bản là không có thời gian để đáp lại. Bởi vì khi ta ngưng khí để quan sát thì chợt thấy trên người của con sát này có một luồng khí đỏ khá nhạt.

Là khí của người sống.

Việc như thế này, nếu dựa vào trình độ trước kia của ta thì hoàn toàn không thể làm được, nhưng hiện tại ta lại có thể sử dụng nó một cách dễ dàng.

Sát là lệ quỷ có đẳng cấp cao nhất, có khả năng ngưng tụ thành thực thể, nhưng suy cho cùng nó chỉ là một vật chết, không thể nào có khí của người sống được, chỉ khi nó được người sống nuôi dưỡng, và luồng khí màu đỏ này chính là bằng chứng.

Chủ nhân của con Sát này cố ý thả nó đến tìm ta.

Sát gào lên một tiếng rồi tiếp tục nhào tới chỗ ta, lần này là ngay phần ngực. Nhưng không biết vì cái gì, Sát kia bỗng nhiên lộ ra vài phần kiêng kỵ, rồi lắc mình tránh đi.

Dường như nó đang sợ hãi thứ gì đó trong ngực ta.

Nhưng phản ứng của nó cũng rất nhanh, không đánh được chỗ đó thì đánh những chỗ hiểm khác…dù thế nào thì cũng có thể giết chết được ta.

Trình Tinh Hà muốn giúp đỡ, nhưng hắn cũng biết đây là cục xương khó gặm, căn bản là không cắm vào được, có khi càng giúp lại càng rối. Nhưng Ách Ba Lan đã sớm nhịn không được, kim ti ngọc vĩ tiên xé gió mà đến, muốn cuốn lấy con sát kia giúp ta.

"Là Kim Ti Ngọc Vĩ Tiên"

Không hổ là tinh anh do đích thân Thủy Bách Vũ lựa chọn, vừa nhìn là đã nhận ra lai lịch.

"Là người của Lan gia Cẩm Giang phủ."

"Lan lão gia tử năm đó có thể dùng Kim Ti Ngọc Vĩ Tiên bắt sống Kỳ Lân, cô nương này là truyền nhân của Lan gia?"

Bình Luận (0)
Comment