"Không thể nào, những người thừa kế danh môn như Lan gia sao có thể đi làm người hầu cho tên Lý Bắc Đẩu này chứ?"
Ách Ba Lan dù đã dốc hết toàn lực nhưng tốc độ của Kim Ti Ngọc Vĩ Tiên vẫn không thể đuổi kíp Sát, không những đánh hụt, mà còn đánh trúng ta hai cái. Thế là chưa được bao lâu, đã bị Bạch Hoắc Hương nắm cổ kéo về.
"Ngươi quậy gì đấy?"
Ách Ba Lan không cam lòng đáp.
"Ta lo cho ca ca ta..."
Những người đó nhịn không được lại nở nụ cười:
"Ha ha, hoàn toàn kém xa Lan lão gia tử. Xem ra Lan gia hiện giờ cũng là mặt trời xuống núi, không người nối nghiệp."
"Các ngươi chỉ biết một không biết hai, Lan gia âm dương điên đảo, mặc thế này không phải là nữ nhân đâu, là nam nhân đó. Cũng khó trách, nữ nhân ở Lan gia vẫn rất lợi hại, đúng là âm thịnh dương suy mà."
Ách Ba Lan dù sao vẫn còn trẻ, coi trọng danh vọng gia tộc nhất, vừa nghe người nói như vậy thì gân xanh trên trán cũng toát ra. Hắn vùng khỏi tay của Bạch Hoắc Hương, muốn dùng bản lĩnh của mình chặn miệng họ.
Chỉ tiếc là tốc độ của con sát kia quá nhanh, hắn cố thế nào cũng không đuổi kịp, đừng nói hắn, ngay đến cả ta cũng cảm thấy cố sức.
Nếu là ta của ngày hôm qua thì ngay cả động tác của nó sợ là ta cũng nhìn không rõ. Hôm nay lên địa giai, miễn cưỡng có thể nhìn ra, nhưng thân thể vẫn không theo kịp tốc độ kia.
Chỉ một chốc, dù rằng ta đã cố gắng tránh né, nhưng bả vai trái, tay phải đều bị trầy xước với các mức độ khác nhau.
Không thể cứ tiếp tục như vậy được…dù ta có Tru Tà Thủ thì cũng không kịp bắt nó.
Tiếng cười liên tiếp vang lên, vừa mới tới một hoàn cảnh mới, nếu ta đã bị người cưỡi lên cổ vậy sau này còn lăn lộn ở đây như thế nào?
Chủ nhân của con sát này ắt hẳn cũng chẳng có ý tốt, ta cũng nổi giận, cắn răng một cái, rồi dẫn hành khí thiên giai của lão Hải ra ngoài...hành khí thiên giai, là thứ mà rất nhiều người bình thường rất khó có thể thấy.
Quả nhiên, khí này vừa lên, hai mắt lập tức trở nên đau nhức, nhưng so với trước đó thì cũng đỡ hơn được phần nào. Sau khi nhìn rõ, ta lập tức vui mừng khôn xiết...sau khi lên địa giai, lại dẫn hành khí của thiên giai vào mắt, hành động của con Sát kia nhanh chóng trở nên trì trệ hơn gấp mấy lần. Cùng lúc đó, ta bất ngờ cảm nhận được một luồng khí khác lạ.
Nó chính là thần khí vô cùng cương mãnh xuất hiện ở miếu Thuỷ Thiên Vương!
Mà loại thần khí này, bây giờ lại trú ngụ trong người ta giống như hành khí thiên giai của lão Hải?
Sau đó, dùng một tốc độ mà đến cả ta cũng không ngờ đến, thần khí của Thuỷ Thiên Vương đã nhanh như chớp lao đến rồi va chạm vào Tru Tà Thủ!
Mà lúc này, Trình Tinh Hà cũng chợt hét lớn:
"Phía nam!"
Ta ngẩng đầu nhìn lên thì thấy đang có vô số cô hồn dã quỷ đang nhào về phía con Sát kia.
Trình Tinh Hà tới rồi!
Ta còn đang thắc mắc sao nãy giờ chẳng thấy hắn đâu, thì ra là đang chuẩn bị đại chiêu.
Sát lấy người chết làm thức ăn, ăn càng nhiều sẽ càng mạnh. Quả nhiên, Sát này vừa thấy người chết liền giống như thủ tài nô thấy tiền giấy, cả người trở nên trì trệ, dù chỉ là một thoáng gần như không ai thấy.
Nhưng như thế cũng đủ để ta nắm lấy cơ hội này, ta đi trước một bước, vừa nhanh vừa ngoan độc, vừa cứng vừa chuẩn xác tóm lấy cổ của con Sát.
Khi nó phát hiện ra thì đã muộn, nó muốn chạy, nhưng lại không nhanh bằng ta.
Tru Tà Thủ khép lại, thần khí nổ tung. Lần này, cái gương mặt trắng toát của con Sát kia hiện rõ ràng trước mắt ta, từ hung ác dữ tợn biến thành kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi, như là không thể tin lại bị ta bắt được. Tiếp đó, nó như một con gà bị thọc tiết, tru lên một tiếng rồi xụi lơ.
Cơ thể của nó cũng nhanh chóng trở nên ảm đảm như tro tàn.
Phàm là người sống, một khi đụng phải vật âm tà đều rất dễ bị âm tà nhập thể, nhẹ thì sinh bệnh, nặng thậm chí sẽ chết, cho nên người bình thường cũng không dám tiếp xúc trực tiếp với chúng mà sẽ dùng pháp khí trợ tay.
Những người này dù kiến thức rộng rãi, nhưng đại khái cũng không thể ngờ rằng trên đời này lại có thể giết âm ta như giết gà, không những tiếp xúc trực tiếp mà còn có thể 'bóp chết'.
Chung quanh lập tức trở nên câm lặng, dường như ngay cả tiếng hít thở cũng biến mất...họ ngạc nhiên đến mức quên cả hô hấp.
Ách Ba Lan là người phản ứng lại đầu tiên, hắn lập tức khen ngợi:
"Ca thật lợi hại!"
Nghe hắn hét, những người khác cũng dần phục hồi lại tinh thần:
"Sao có thể..."
"Tru Tà Thủ?"
"Tru sát thế này...Ít nhất cũng phải lên đến tầng thứ 9!"
"Nhưng số tuổi của hắn..."
Họ chợt nhớ tới việc Linh Thụy tiên sinh xem trọng ta, nên lúc này mới hậu tri hậu giác nhìn về phía Linh Thụy tiên sinh.