- Đưa hòa thượng và đạo sĩ phát triển sang châu Âu?
Khi Triệu Nhan nhìn thấy nội dung trong thư của Triệu Giai cũng không nhịn được cười nói. Hắn không nghĩ rằng con trai của mình không ngờ lại nghĩ ra một biện pháp giải quyết việc Thiên Chúa giáo thống trị châu Âu, tuy nhiên đây cũng là một biện pháp giải quyết tận gốc, chỉ cần có thể khiến hai loại tôn giáo này đứng vững ở châu Âu, như vậy phát triển lớn mạnh cũng không phải vấn đề lớn gì.
- Tam thúc, biện pháp này của đại ca thật sự là rất thú vị, khiến người xuất gia được xưng là không tranh quyền thế đánh nhau với giáo sĩ châu Âu, ngẫm lại đều có ý của nó.
Triệu Hú lúc này cũng cười lớn mở miệng nói. Y mặc dù là Hoàng đế, nhưng đồng thời cũng là người trẻ tuổi, nghĩ đến đám hòa thượng đạo sĩ kia chạy tới châu Âu tranh đoạt địa bàn với đám giáo sĩ địa phương, liền không kìm được muốn cười to.
- Tuy nhiên đây cũng là biện pháp tốt, tôn giáo cũng là một loại văn hóa, Đại Tống chúng ta là quốc gia hùng mạnh nhất trên thế giới, các phương diện cũng có vị trí vững chắc, kể từ đó, Phật giáo và Đạo giáo cũng càng dễ phát triển ra bên ngoài, tốt lắm, đúng là một biện pháp tốt.
Triêu Nhan nghe được Triệu Hú đem tôn giáo truyền bá ra ngoài hình dung thành đánh nhau, lập tức cũng không khỏi bật cười nói.
- Dạ, cách này cũng tốt, Phật Đạo hai giáo đều liều mạng muốn mở rộng ảnh hưởng của mình, chúng ta mỗi khi chiếm lĩnh một vùng đất đai, bọn họ liền tranh đoạt thành lập đạo quán và chùa ở nơi đó, ví như thời gian trước chúng ta tấn công Tây Vực, nơi đó vốn thuộc phạm vi thế lực của Phật giáo, tuy rằng Phật giáo ở đó và Phật giáo trung nguyên không giống nhau, nhưng dù sao cũng là Phật giáo, kể từ đó, Phật giáo ở nơi nào phát triển cũng đều thuận lợi, nhưng Đạo giáo lại có chút phiền phức, vì vài đạo sĩ còn có chút ảnh hưởng còn oán thán với triều đình về chuyện này, hiện tại tốt rồi, có châu Âu đất truyền giáo lớn như vậy, hơn nữa lại có chung kẻ địch, bọn họ nhất định sẽ nguyện lòng hợp tác đối ngoại nhỉ?
Triệu Hú lúc này lại cười mở miệng nói, đối với tôn giáo, Đại Tống cũng có bộ phận quản lý riêng biệt, điều này cũng do lần trước Ma Ni giáo tạo phản mới mang lại cho Đại Tống một bài học để trưởng thành.
- Tốt, vậy chuyện này vẫn nên do triều đình ra mặt, để Phật Đạo hai phái đều phái ra một vài người đi châu Âu. Đợi đến ba tháng sau, sẽ có một đội tàu khác đi châu Âu, đến lúc đó bọn họ có thể theo đội tàu cùng đi.
Triệu Nhan lập tức cũng gật đầu nói.
- Không thành vấn đề, chỉ cần truyền tin tức ra, đám hòa thượng và đạo sĩ nhất định sẽ tranh nhau, tuy nhiên tam thúc người bảo đại ca cũng nên cẩn thận một chút, đừng vừa mới hạ gục một giáo đình, sau đó lại nâng đỡ một phật đình hay đạo đình gì đó.
Triệu Hú sau khi nói xong lời cuối cùng, còn cố ý nhắc nhở một chút. Phật Đạo mặc dù là đi trợ giúp Triệu Giai đấy, nhưng cũng đồng thời cần phòng bị, dù sao cái thứ tôn giáo này không cẩn thận liền có thể gây ra loạn, đặc biệt là bên châu Âu kia đã có một giáo đình làm ví dụ.
- Được, ta sẽ nhắc nhở đại ca người ở trong thư, mặt khác đại ca người nói nó ở châu Âu bên kia cũng xây dựng một cảng, có thể bổ sung nhiên liệu và nước ngọt cho tàu hơi nước, hơn nữa chúng ta còn xây dựng cảng ở phía tây châu Phi, tàu hơi nước có thể trực tiếp đi đến châu Âu rồi, cho nên lần sau tàu đi châu Âu có thể toàn bộ đổi thành tàu hơi nước rồi.
Triệu Nhan lúc này lại cười ha hả nói. Trong ánh mắt cũng hiện lên vài phần thần sắc hưng phấn, sau khi đưa tàu hơi nước vào sử dụng, giao lưu giữa Đại Tống và châu Âu cũng dễ dàng hơn rồi, nói không chừng về sau hắn cũng sẽ đi châu Âu một chuyến.
- Vậy cũng thật tốt quá! Đáng tiếc…
Triệu Hú nghe đến đó đầu tiên cũng hết sức cao hứng, nhưng ngay sau đó lại trở nên có phần tụt cảm xúc, bởi vì y nghĩ đến chuyện mặc dù từ Đại Tống đến châu Âu chỉ cần một ngày đường, y cũng đừng nghĩ đến việc tới đó du ngoạn một lần.
Nhìn thấy thay đổi trên mặt Triệu Hú, Triệu Nhan cũng có thể nhận thấy tâm tình của y, lập tức trong lòng than thầm một tiếng, sau đó tiến lên vỗ vỗ bờ vai của Triệu Hú. Tuy nhiên cũng không nói gì thêm, bởi vì hắn biết lúc này bất kể nói cái gì cũng không thể an ủi tâm tư bị tổn thương của Triệu Hú, trừ phi hắn có thể lập tức khiến cho Triệu Hú xuất cung, đáng tiếc điều này cũng là không thể nào. Bởi vì sự kiện hắn âm thầm chuẩn bị kia còn phải cần một khoảng thời gian chờ đợi nữa.
Đại Tống trải qua mấy lần bành trướng ra ngoài liên tiếp, cùng với kinh tế trong nước không ngừng phát triển, hiện tại uy danh của triều đình Đại Tống cũng rất lớn, sức khống chế các phương diện trong nước cũng tăng nhiều, cho nên khi triều đình Đại Tống triệu tập người hai giáo Phật Đạo đến cùng nhau, sau khi thông báo cho bọn họ triều đình chấp thuận cho bọn họ đi châu Âu truyền giáo, hai giáo phái lớn này cũng đều vô cùng tích cực hưởng ứng, trong thời gian ngắn ngủi một tháng sẽ chọn xong những ứng cử viên đi châu Âu, những người này chẳng những phật pháp, đạo pháp uyên thâm, hơn nữa kinh nghiệm truyền giáo cũng vô cùng phong phú, có thể nói là lực lượng trung thành của hai giáo, hiện tại vì trợ giúp triều đình hành động ở châu Âu, hai giáo bọn họ cũng là dốc hết toàn lực.
Rất nhanh, những tăng đạo này chuẩn bị cùng đi tới châu Âu, mặt khác đi cùng với bọn họ còn có không ít vật dụng và thành viên, hơn nữa trong số vật dụng và thành viên này, phần lớn đều là một số thương nhân tự tổ chức, bởi vì thương đoàn lúc trước bọn họ phái đi châu Âu đã báo tin tức về, giúp bọn họ cũng có một chút am hiểu với thương nghiệp ở châu Âu, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để bọn họ đi chiếm lĩnh thương nghiệp ở châu Âu, nếu như muộn một chút, chỉ sợ thương nghiệp của châu Âu sẽ bị người khác phân chia sạch sẽ, bọn họ đến một chút nước canh để uống cũng không có.
Cùng lúc đội tàu lớn này rời khỏi Đại Tống, đại quân của Cổ Hà tây chinh Tây Vực cuối cùng cũng thắng lợi khải hoàn về triều, một số binh sĩ có công trong đó cũng đi theo Cổ Hà vào kinh nhận thưởng, đương nhiên còn có một số tù bình cũng bị áp giải về kinh, trong đó quan trọng nhất dĩ nhiên là Gia Luật Thuần rồi.
Gia Luật Thuần lần này là chủ động đầu hàng, hơn nữa còn mang theo cả nhà cùng nhau đầu hàng, bởi vì gã thật sự không muốn lại để người nhà theo gã đi trốn, tuy nhiên khi gã đầu hàng quân thuộc hạ cũng không nhiều, bởi vì phần lớn quân đội trong đó đều hộ tống Gia Luật Đại Thạch rời đi, những người này đều là trung thần của Liêu Quốc, rất nhiều người cũng không muốn đi theo Gia Luật Thuần ở lại chờ chết, cho nên bọn chúng phần lớn lựa chọn đi theo Gia Luật Đại Thạch vật lộn một phen.
Triệu Nhan lúc trước cũng không biết chuyện Gia Luật Đại Thạch dẫn quân rời đi, hắn nghĩ vì Gia Luật Thuần đầu hàng rồi, Gia Luật Đại Thạch cũng nhất định ở trong đám tù binh, nhưng đến khi đám người Cổ Hà nhanh chóng quay về kinh thành, trong lúc vô tình hắn mới biết được chuyện này, điều này làm cho hắn cũng không khỏi lại lo lắng không yên.
Bởi vì Triệu Nhan biết rằng Gia Luật Đại Thạch người này thật không đơn giản, trong lịch sử vốn có, y đã từng lập nên một Tây Liêu to lớn tại Trung Á, chẳng những đánh bại liên quân các quốc gia Trung Á, hơn nữa còn đuổi thế lực đế quốc Seljuk ra khỏi Trung Á. Y thậm chí còn từng chuẩn bị tấn công Kim Quốc, đoạt lại lãnh thổ Liêu quốc bị mất đi, đáng tiếc vì một dịch bệnh của ngựa làm cho chiến mã chết rất nhiều, điều này mới khiến cuộc đông chinh của y bị cắt ngang, nếu không nói không chừng y thật sự có khả năng đánh bại Kim Quốc xây dựng lại Đại Liêu.
Tuy nhiên hiện tại lo lắng về Gia Luật Đại Thạch đã quá muộn, hơn nữa coi như là hắn đã sớm biết, cũng không có khả năng vì một tên Gia Luật Đại Thạch mà khiến đại quân Cổ Hà lại truy kích về hướng tây, bởi vì xa hơn về phía tây cũng chính là phạm vi thế lực của người Seljuk, Đại Tống tuy rằng hùng mạnh, nhưng tốc độ bành trướng quá nhanh, hiện tại đã tới giới hạn rồi, trong thời gian ngắn thật sự không nên coi Seljuk hùng mạnh như vậy là địch.