- Yến Vương Điện hạ, Gia Luật Thái phó, không biết hai người đang muốn đi đâu?
Một thống lĩnh phụ trách canh giữ doanh trại nhìn thấy Ngô Khất Mãi và Gia Luật Nô Cương bỗng nhiên lại muốn cùng nhau rời khỏi doanh trại, lập tức cũng hết sức kinh ngạc ngăn bọn họ lại. Lẽ ra hiện tại đang tổ chức thọ yến ở trong doanh trại, với thân phận của Ngô Khất Mãi và Gia Luật Nô Chương, lúc này chắc hẳn phải ngồi ở bên cạnh Hoàng đế Bệ hạ mới đúng.
- Trong thành có một công vụ khẩn cấp cần hoàng huynh xử lý, tuy nhiên ta thấy hoàng huynh hôm nay vô cùng cao hứng hiếm thấy, cho nên sẽ không báo cho người biết, ta cùng với Gia Luật Thái phó vào thành đi xử lý một chút là được, ngươi cũng tạm thời đừng kinh động hoàng huynh!
Ngô Khất Mãi lúc này trầm giọng trả lời.
- Thì ra là thế, Yến Vương Điện hạ và Bệ hạ thật sự là huynh đệ tình thâm.
Tướng canh giữ nghe thấy lời của Ngô Khất Mãi cũng không có bất kỳ nghi ngờ gì, ngược lại còn tán dương đối phương một câu, sau đó lập tức cho đi, dù sao ở nước Đại Kim người nào cũng biết, mệnh lệnh của Ngô Khất Mãi gần như tương đương với lệnh của Bệ hạ, cho nên tướng canh giữ tất nhiên không dám cản.
Lập tức Ngô Khất Mãi và Gia Luật Nô Chương ra khỏi doanh trại, sau đó lập tức lấy roi thúc ngựa chạy tới hướng tây nam, được năm sáu dặm, phía trước xuất hiện một rừng cây, mà khi hai người Ngô Khất Mãi tới cạnh rừng cây, chỉ thấy bên trong lập tức có người tiến tới đón tiếp, hơn nữa ở trong rừng cây còn ẩn nấp một đại quân gần năm nghìn người, những người này là tất cả tâm phúc mà Ngô Khất Mãi và Gia Luật Chương có thể sử dụng.
Theo mệnh lệnh của Ngô Khất Mãi, đại quân năm nghìn người này lập tức từ trong rừng cây liều chết xông ra, lao thẳng tới doanh trại nơi đám người A Cốt Đả đang ở, lộ trình vài dặm đối với bọn chúng dường như chỉ chớp mắt là đến. Lúc thủ vệ bên ngoài doanh trại phát hiện đội quân bỗng nhiên liều chết xông tới, muốn phòng thủ đã muộn, đặc biệt lúc này A Cốt Đả thưởng xuống không ít rượu thịt, cho nên đội thủ vệ đã chia lượt đi uống rượu, dù sao ai cũng sẽ không ngờ rằng ở chỗ này sẽ gặp tập kích bất ngờ của kẻ địch.
Cũng chính bởi vậy, năm nghìn quân của Ngô Khất Mãi hết sức dễ dàng đã phá vỡ được vòng vây của thủ vệ quanh doanh trại. Đám người A Cốt Đả trong doanh trại thậm chí còn không kịp có phản ứng gì, Gia Luật Nô Chương đã dẫn đầu một đội kỵ binh tinh nhuệ xông vào thọ yến, sau đó nhanh chóng khống chế được toàn bộ cục diện.
A Cốt Đả vừa rồi đang chuẩn bị mời rượu quần thần, nhưng vừa mới nâng chén lên, Gia Luật Nô Chương đã dẫn quân xông vào, điều này làm cho gã không khỏi nặng nề trong lòng, tuy nhiên vẫn có chút không dám tin nói:
- Gia Luật Nô Chương, ngươi đang làm cái gì vậy?
- Bệ hạ, từ khi người lập quốc tới nay, Đại Kim ta luôn bị Tống quốc bao vây gắt gao phủ Hoàng Long, căn bản không có sức phát triển ra ngoài, đối với việc này đám người hạ thần cũng vô cùng khổ tâm, đợi mấy năm vẫn như cũ không có gì khởi sắc, cho nên đám người hạ thần cho rằng Bệ hạ thật sự không thích hợp ngồi trên ngôi vị Hoàng đế nữa. Ngược lại Yến Vương Điện hạ anh minh uy phong, nếu như do ngài ấy kế vị, nhất định có thể làm cho Đại Kim ta phát triển rực rỡ, bởi vậy xin Bệ hạ lấy giang sơn xã tắc làm trọng, truyền ngôi cho Yến Vương!
Gia Luật Nô Chương lúc này lớn tiếng nói.
“Xì xào…” Gia Luật Nô Chương vừa dứt lời, toàn bộ tiệc rượu lập tức xôn xao, bởi vì vừa rồi khi Gia Luật Nô Chương dẫn binh xông tới, bọn chúng còn tưởng rằng đối phương muốn tạo phản, nhưng bây giờ nghe thấy lời của Gia Luật Nô Chương mới hiểu được. Hóa ra người tạo phản không ngờ lại là Ngô Khất Mãi, việc này dường như nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Dù sao ai cũng biết A Cốt Đả và Ngô Khất Mãi huynh đệ tình thâm, thậm chí chỉ cần là đề nghị của Ngô Khất Mãi, A Cốt Đả dường như sẽ không cự tuyệt, bởi vậy chẳng ai nghĩ rằng Ngô Khất Mãi lại phản bội A Cốt Đả.
A Cốt Đả cũng không nghĩ rằng chính đệ đệ ruột của mình sẽ phản bội mình, khi gã nghe thấy những lời của Gia Luật Nô Chương, lập tức cảm thấy cả người giống như là bị một cây chùy lớn hung hăng đập vào một cái, thân mình đứng ở đó cũng lắc lư vài cái thiếu chút nữa ngã quỵ. Từ sau khi phụ thân qua đời, gã vẫn luôn coi Ngô Khất Mãi là người thân nhất của mình, nhưng hiện tại bị người thân nhất phản bội, cảm giác này còn khó chịu hơn so với cái chết.
Tuy nhiên A Cốt Đả dù sao cũng không phải người bình thường. Tâm trí của gã cứng cỏi hơn so với bất cứ kẻ nào, bởi vậy chỉ thấy gã rất nhanh trừng hai con mắt màu đỏ lên, hung dữ nhìn chằm chằm vào Gia Luật Nô Chương hỏi:
- Ngô Khất Mãi đâu? Bảo nó tới gặp ta! Ta muốn nghe chính miệng nó nói nó muốn ngôi vị Hoàng đế này!
- Bệ hạ, Yến Vương Điện hạ còn có những chuyện khác phải làm, cho nên tạm thời không thể tới gặp người, tuy nhiên kính mong người ký tên lên chiếu thư thoái vị này, như vậy mọi người đều thuận tiện!
Gia Luật Nô Chương nói xong lấy ra chiếu thư thoái vị sớm đã chuẩn bị xong, sau đó sai người đưa đến trước mặt A Cốt Đả. Gã thân là tri chính, bình thường chiếu thư đều do gã thảo ra, cho nên hiện tại thảo ra một chiếu thư thoái vị cũng là một chuyện vô cùng đơn giản, chỉ có điều chiếu thư này lại cần A Cốt Đả ký tên mới có hiệu quả.
Ngô Khất Mãi tuy rằng quyết định cướp ngôi, nhưng trong lòng vẫn còn tồn tại vài phần áy náy với A Cốt Đả, lúc này lại không dám tới gặp A Cốt Đả, cho nên chỉ có Gia Luật Nô Chương một mình dẫn đầu đại quân tiến vào, về phần Ngô Khất Mãi thật ra đã ở trong doanh trại, chỉ có điều y cũng chỉ dẫn theo người nhốt toàn bộ thủ vệ lại, căn bản không dám tới gần bên này.
- Ngô Khất Mãi ở đâu?
A Cốt Đả cũng không thèm nhìn qua chiếu thư, ngược lại nhìn chằm chằm Gia Luật Nô Chương hung dữ hỏi lại, từng chữ gã nói giống như từ trong kẽ răng rít ra, sát khí trong mắt dường như có thể xé toạc một người.
Tuy nhiên Gia Luật Nô Chương không có bất kỳ ảnh hưởng gì, chỉ thấy gã ung dung nhìn A Cốt Đả, sau một lúc mới thở dài một tiếng nói:
- Bệ hạ cần gì phải gặp Yến Vương, có câu “Tuấn kiệt thức thời”, Bệ hạ cũng có thể hiểu được đạo lý này, nếu như người không ký tên, vậy cũng đừng trách hạ thần vô lễ!
Khi nói xong những lời cuối cùng, giọng điệu của Gia Luật Nô Chương đã trở nên vô cùng cứng rắn. Đâm lao thì phải theo lao, đừng thấy bọn gã đã khống chế được doanh trại, nhưng Kim quốc còn có hơn mười vạn đại quân phân bố ở nhiều nơi, nếu như bọn chúng không thể nhanh chóng khiến A Cốt Đả ký vào chiếu thư thoái vị, sau đó để Ngô Khất Mãi thuận lợi ngồi lên ngôi vị Hoàng đế, nói không chừng đại quân các lộ hồi kinh cứu vua, đến lúc đó bọn chúng chỉ sợ đều chết không toàn thây.
- Phản tặc, chết đi!
Ngay khi Gia Luật Nô Chương vừa dứt lời, bỗng nhiên chỉ thấy một quý tộc Nữ Chân bên cạnh cầm đao xông tới, xem dáng vẻ là muốn liều chết đâm lén Gia Luật Nô Chương, đáng tiếc lão tuy rằng trung dũng đáng khen, nhưng chỉ số thông minh lại có chút vấn đề, còn chưa giết được Gia Luật Nô Chương trước mặt không ngờ lại hô lên trước tiên, kết quả không đợi lão xông tới Gia Luật Nô Chương trong vòng mười bước, đã thấy xung quanh vạn tên bắn ra, biến tên ngốc dũng cảm này thành con nhím, sau đó “ầm” một tiếng ngã xuống mặt đất.
Thấy có người chết, các quý tộc Nữ Chân khác cũng đều có chút sợ hãi, dù sao ngoại trừ rất ít người, phần lớn mọi người vẫn vô cùng yêu quý tính mạng của bản thân, huống hồ bây giờ Ngô Khất Mãi muốn đoạt ngôi vị Hoàng đế của A Cốt Đả, chuyện giữa huynh đệ bọn họ nên để bọn họ tự mình giải quyết, những người khác cũng không cần tiến lên tham gia náo nhiệt, điều này cũng phù hợp với truyền thống người mạnh là vua của người Nữ Chân.
Cũng chính bởi vậy, cho nên những quý tộc Nữ Chân khác lúc này đều lui qua một bên, dự định khi giữa huynh đệ A Cốt Đả có kết quả mới tiếp tục tỏ thái độ. Nhìn thấy tình huống này, A Cốt Đả cũng không kìm được cười khổ một tiếng, đối với tập tính của người Nữ Chân tất nhiên gã vô cùng rõ, tuy nhiên điều này cũng có nghĩa gã đã không có khả năng có được sự trợ giúp khác.
- Bệ hạ. Mời quyết định đi!
Lúc này Gia Luật Nô Chương lại tiến lên một bước lớn tiếng nói, tuy nhiên khi đang nói chuyện, tay của gã đã rút thanh đao đang đặt ở hông của mình, xem ra chỉ cần A Cốt Đả không đồng ý, gã sẽ nhất quyết muốn động thủ.
Nhìn Gia Luật Nô Chương hùng hổ tiến lên trước mặt, lại nhìn xuống những quý tộc Nữ Chân đã lùi lại, A Cốt Đả đang tức giận đồng thời lại có chút không biết làm sao, tình hình hiện tại đã không để cho gã có bất kỳ do dự nào nữa, nếu như không ký tên, như vậy Gia Luật Nô Chương rất có thể sẽ giết mình, sau đó lại đề bạt Ngô Khất Mãi xưng đế, kết quả cuối cùng vẫn giống nhau, khác biệt chỉ là bản thân mình còn có thể sống tiếp hay không mà thôi.
Nghĩ đến đây, A Cốt Đả cũng đành chịu thở dài một tiếng. Ngô Khất Mãi đã quyết tâm không muốn gặp mình, cho nên gã kiên trì cũng vô dụng, lập tức chỉ thấy gã tự tay mở chiếu thư trước mặt, nội dung trên đó rất đơn giản, đại khái chính là nói A Cốt Đả không có tài cũng không có đức, không thể tiếp tục đảm nhiệm ngôi vị Hoàng đế Kim quốc, vì thế quyết định đem ngôi vị Hoàng đế truyền cho Yến Vương Ngô Khất Mãi.
Xem xong chiếu thư này, chỉ thấy A Cốt Đả giơ tay cầm lấy cây bút bên cạnh, ngay khi người khác cho là gã muốn ký tên, lại không ngờ rằng A Cốt Đả bỗng nhiên hai tay cầm lấy chiếu thư, sau đó dùng sức, xé toạc chiếu thư thành nhiều mảnh nhỏ!